CHIÊU NGƯƠI PHIỀN

"Mấy căn hộ lần trước xem là đẹp nhất rồi, mấy cậu cũng xem mà không thuê, tôi chắc chắn không thể giữ lại mấy người được." Anh chàng môi giới cao mét bảy, dù trời nóng bức vẫn mặc sơ mi dài tay và quần tây, thẻ đeo trên cổ lủng lẻo, mồ hôi thấm ướt cả ngực áo, "Tôi có hai căn hộ nhỏ cho một người ở, nhưng nếu cậu muốn dọn vào ngay thì có thể không được."

Chiêu Phàm hận không thể lột phăng cả áo thun của mình lẫn áo sơ mi của người môi giới, vừa lau mồ hôi vừa hỏi: "Tại sao không thể chứ?"


"Này! Cậu tưởng thuê nhà dễ dàng thế à? Chủ nhà phải gặp cậu để trao đổi và ký hợp đồng chứ?" - Người môi giới vỗ tay vào tập tài liệu, "Tôi vừa liên lạc với hai chủ nhà kia, tối nay họ đều không đến được!"


Chiêu Phàm đứng cả ngày ở triển lãm như một người mẫu, lại mặc cảnh phục kín mít, cảm thấy khắp người toàn mồ hôi thối, nhất định phải tắm rửa, không tắm thì chết mất.

Trong đồn cảnh sát cũng có phòng tắm, nhưng tắm ở đó không tiện, dù tắm xong cũng không thể ở lại ký túc xá. Nếu không thể thuê nhà ngay lập tức, thì chỉ có thể tìm một nhà trọ tạm bợ qua đêm.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi