CHIÊU NGƯƠI PHIỀN

Cả thị trấn chìm trong sắc thu, hương hoa quế thoang thoảng khắp núi đồi.

Mười mấy năm sau khi trở lại thôn Liễu Xoá, Chiêu Phàm tưởng chừng lòng mình sẽ cuộn trào cảm xúc, nhưng khi thực sự đặt chân đến nơi, lại chỉ cảm thấy xa lạ.

Hơn mười năm đã đủ để một ngôi làng nhỏ đổi thay hoàn toàn.


Con đường đất lầy lội trong ký ức đã biến mất, thay vào đó là một con đường nhựa phẳng phiu. Những ngôi nhà lợp mái tranh và vách đất cũng không còn, hai bên đường là những dãy nhà biệt thự khang trang. Ngọn núi tưởng chừng như gần trong gang tấc thuở bé giờ đây lại trở nên xa xôi, ao bèo thối um quanh năm được lấp đầy, những chú chó canh gác nhà được xích trong sân, không còn rượt theo sủa vang như ngày nào...

Điều duy nhất không thay đổi là hương thơm của hoa quế.

Hàng up hờ cho fan"cứng" chuyên rì úp nò


Cậu đứng trên mảnh đất đã từng gắn bó với tuổi thơ, hít một hơi thật sâu.

"Nơi này đẹp vãi!" Dư Khoa vừa bước xuống xe đã tấm tắc khen ngợi.

ĐÃ CẬP NHẬT CHƯƠNG 54 +55


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi