CHỒNG MÙ VỢ NGỐC


Trương Thiên Hồng là một người thẳng thắn, nói một cách dễ hiểu cô kiêu ngạo và chanh chua.
Sự bất mãn của cô đối với Ứng Hiểu Vi trực tiếp thể hiện lên trên mặt.

Những người như vậy thường rất dễ đối phó.
Ứng Hiểu Vi cười nói.

“Ngồi trên xe lăn thật thoải mái.

Chị có muốn thử nó không? Anh Thiên Dương vừa rồi đã đẩy em đi khắp sân, thật là vui.

Chị đến và chơi cùng em đi”
Trương Thiên Hồng sững sờ, tức giận nói.
“Hỗn láo.

Cô mất trí rồi à, dám ăn nói với tôi như thế?”
Ứng Hiểu Vi nghiêng đầu suy nghĩ một chút.

“Không, điều này liên quan gì đến việc mất trí?”
Trương Thiên Hồng tức giận đến mức mặt mày tím tái.

“Thiên Dương, cậu định để cô ấy làm theo ý mình sao?”
Trương Thiên Dương đứng sau lưng Ứng Hiểu Vi, luồn ngón tay qua tóc cô, nói.

“Chị cả, chị có thù oán gì với cô ấy sao? Em có thể nuông chiều vợ mình bất cứ lúc nào cô ấy muốn.

Hạnh phúc của cô ấy là quan trọng nhất.”

Ngay lúc đó, Ứng Hiểu Vi giơ ngón tay cái lên trước mặt Trương Thiên Dương.

Thật là một cách tuyệt vời để chọc giận người khác.
“Giữ im lặng không có hại gì đâu, Thiên Hồng.” Dì Sáu Dụ Khả Tâm nhẹ nhàng khuyên can Trương Thiên Hồng.
“Dì Sáu, họ nghĩ họ là ai chứ? Họ không tôn trọng con gì cả.” Trương Thiên Hồng bực bội nói.
Dụ Khả Tâm cười dịu dàng.

“Đó chỉ là một niềm vui nho nhỏ của một cặp vợ chồng trẻ.

Nhìn họ đáng yêu biết bao.

Hiểu Vi ngây thơ và là một cô gái tốt.

Con tức giận cái gì chứ.”
Ánh mắt Dụ Khả Tâm nhẹ nhàng rơi xuống người Ứng Hiểu Vi và Trương Thiên Dương.
Ứng Hiểu Vi rất hay nghĩ tới dì Sáu.

Cô cảm thấy rằng bà sở hữu một vẻ đẹp không có ở những người còn lại trong gia đình họ Trương.
Trương Thiên Dương mỉm cười.

“Cảm ơn dì Sáu.

Hiểu Vi là một cô gái ngây thơ và tốt bụng, mong dì hãy yêu thương cô ấy thật nhiều.”
Dụ Khả Tâm nhanh chóng cười nói.

“Thiên Dương, con thật biết cách nuông chiều vợ mình.


Nếu không phiền, dì sẽ qua thăm thường xuyên hơn.” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Vũ Vân Dung hắng giọng và trừng mắt nhìn Dụ Khả Tâm.
Dụ Khả Tâm nhanh chóng ngừng cười và cúi đầu xuống.
Ứng Hiểu Vi nhận ra Chung Nghệ Hân đang ngồi bên cạnh Vũ Vân Dung.

Cô thốt lên.
“Ôi trời, đây không phải là Chung tiểu thư sao? Tại sao cô ở đây? Cô đến để xin lỗi à?”
Biểu hiện của Vũ Vân Dung trở nên tồi tệ hơn.
Nhưng Chung Nghệ Hân coi đó là lối thoát cho cô.

Cô khuyu xuống.

“Tôi rất xin lỗi, chị dâu.

Tôi đã sai.

Xin hãy tha thứ cho tôi.”
“Chị dâu?” Ứng Hiểu Vi bối rối.

“Ai là chị dâu?” Cô nhìn Dụ Khả Tâm.
Dụ Khả Tâm cẩn thận nhìn Vũ Vân Dung trước khi nhẹ nhàng nói.

“Hiểu Vi, đó là Nghệ Hân gọi con đấy.

Cô ấy là cháu gái của dì Hai của con.

Thiên Hồng là chị họ của cô ấy, và Thiên Dương cũng là anh họ của cô ấy.

Việc cô ấy xưng hô với con là chị dâu là đúng đắn nhất.”
Ứng Hiểu Vĩ trầm ngâm gật đầu.

“Ô, cảm ơn dì Sáu.

Giờ thì con đã hiểu.”


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi