CHỒNG NGỐC CỦA LƯU TUỆ

Diệp Minh lo lắng nhìn ra cửa mấy lần tuy nhiên bị Đại Tráng túm chặt không thể đi được. Gấp đến mắt hơi đỏ lên, lúc này thì Lưu Triệt từ phía sau đi ra thấy đứng cạnh Đại Tráng là Diệp Minh tâm trạng cũng không còn tệ nữa. Ra hiệu cho người làm vào trong, tự mang hộp bánh ra ngoài.
Lưu Triệt cười nói : " Ta còn tưởng ai hóa ra là Tiểu Minh. Nào cầm lấy ta tặng đệ sau này muốn mua đồ gì ở đây không cần xếp hàng cứ vào bên trong sẽ ưu tiên cho đệ"
Diệp Minh ngơ ngác nhận hộp bánh sau đó lén mở ra xem,nga đúng là bánh của hòa đường kí thật. Nhận được bánh người nào đó liền vui vẻ, cũng không nghĩ xem vì sao mà người ta lại có thể dẫn mình cắt hàng vào trong mua bánh trước được. Đại Tráng thì thầm vào tai Lưu Triệt nói : " Vừa rồi ta thấy đệ ấy xếp hàng ở ngoài kia, nói là muốn mua bánh cho tức phụ"
Lưu Triệt nhìn Diệp Minh rồi nói : " Tiểu Minh thật là ngoan biết thương tức phụ của mình như vậy, tức phụ của đệ chắc chắn rất hạnh phúc"
Diệp Minh ngượng ngùng nói : " Tức phụ ta cũng thích bánh ở đây nhưng thích nhất vẫn là vỏ hộp bánh này, tức phụ nói hai đứa trẻ khắc trên này rất là đáng yêu"
Đại Tráng và Lưu Triệt nhìn nhau người này có vẻ rất thích trẻ con a, nên mới thích Diệp Minh như vậy? Lưu Tuệ ở nhà tỏ vẻ thực oan uổng đại ca sao huynh có thể nghĩ ta như vậy a? Lưu Triệt nói : " Đúng là rất đáng yêu"
Diệp Minh gãi đầu nói : " sư phụ đệ nói người đang có thai thì thích ăn đồ ngọt nên đệ mới đến mua"
Đại Tráng nhíu mày nói : " Có thai? "
Diệp Minh cười hì hì nói : " Đúng vậy a, tức phụ đệ có thai rồi"
Lần này thì đến phiên Lưu Triệt nhíu mày, nói : " lần trước đệ nói đệ có nam tức phụ mà"
Diệp Minh đúng tình hợp lí nói : " Đúng vậy a, tức phụ đệ là nam a"
Lưu Triệt day cái trán, hỏi han Diệp Minh thêm một lúc rồi nhìn Đại Tráng, chắc là sắp nhận con thừa tự, Tiểu Minh hiểu lầm rồi. Lưu Triệt suy nghĩ một chút rồi gói cho Diệp Minh một hộp ô mai nữa, nói : " Cầm cả cái này đi người mang thai có thể thích đồ chua hoặc cay nữa"
Diệp Minh nghe vậy liền nhận lấy, lục túi nói : " Cảm ơn hai người, hết bao nhiêu tiền đệ gửi"
Lưu Triệt khoát tay nói : " Tiền nong gì, cái này coi như ta tặng con của đệ sau này không cần xếp hàng cứ vào mà lấy bánh ta tặng đệ"
Diệp Minh nói : " Vậy đâu có được"
Sau đó nhùng nhằng một hồi mới chịu cầm bánh về nói : " Lần này đệ nhận quà nhưng lần sau đệ sẽ trả tiền đầy đủ, bánh này rất mắc không thể để hai huynh trả tiền mãi vậy được"
Lưu Triệt và Đại Tráng nhìn Diệp Minh vui vẻ nhảy chân sáo đi xa lắc đầu cười nhẹ. Lưu Triệt nói : " Đại Tráng huynh nghĩ xem việc nhận con nuôi này liệu có phải.... "
Đại Tráng nói : " Ta nghĩ chắc không phải đâu, nhìn quần áo của Diệp Minh có thể thấy được là người phú quý. Thần sắc tươi tắn hồng hào cũng biểu hiện việc hắn được chăm sóc rất tốt. Diệp Minh là một người lớn ngốc nghếch nhưng lại là một đứa trẻ thông minh. Trẻ con rất tinh ý ta nghĩ nó biết ai thực sự tốt với nó, ta nghĩ vị tức phụ kia cũng là lo nghĩ cho nó"
Lưu Tuệ gật đầu, nói : " Có lẽ đệ nghĩ nhiều, dù sao Tiểu Minh không được như người ta đệ chỉ sợ đệ ấy bị người khác gạt. Đại Tráng huynh không biết, mỗi lần nhìn Diệp Minh đệ có chút nhớ Tiểu Tráng những ngày đầu mới gặp. Một đứa trẻ hiểu chuyện lại làm người khác không nhịn được có chút đau lòng"
Đại Tráng ôm lấy Lưu Triệt nói : " May mắn gặp được đệ"
Lưu Triệt chọt ngực của y cười nói : " Là đệ may mắn gặp được hai người "
Đại Tráng nghĩ nghĩ lại nói : " Ban nãy Diệp Minh nói trong nhà có vị tiểu thiếp của đại ca hắn đang mang thai. Ta nghĩ con của bọn họ hẳn là từ đây mà ra"
Lưu Triệt xoa cằm nói : " Cũng có lí lắm,  Đại Tráng huynh thu xếp thời gian có gặp lại Diệp Minh thì dạy đệ ấy một chút ít. Diệp Minh cũng đã lớn rồi chơi vuốt ve gì đó là không đủ đâu"
Đại Tráng ho khụ khụ, nhéo má tức phụ mình, người này thật là chuyện này sao có thể nói ở đây. Tuy rằng người khác cũng không hiểu y đang nói đến chuyện gì nhưng ta hiểu a, ta ngại có được hay không?
Thực khách trong quán nhìn hai lão bản của tiệm, tỏ vẻ ta không cần ăn nữa hai người đã uy chúng ta ăn đủ rồi. Cảm thấy họng mình vẫn còn mùi vị cẩu lương mới bị nhét vào.
Quay lại với chồng ngốc của Lưu Tuệ, hiện tại Diệp Minh đang mở hộp bánh ra, kéo ngăn kéo của hộp bánh lên. Chiếc hộp liền thành một hộp điểm tâm xinh đẹp ba tầng, Diệp Minh biểu hiện thực muốn cắn một miếng nhưng phải nhịn đệ nhường cho tức phụ tẩm bổ.
Lưu Tuệ nghe tin tướng công ngốc nhà mình hôm nay về sớm liền vui vẻ đi gặp y. Lại được Diệp Minh kéo lại bàn nhấn ngồi xuống, sau đó đẩy hộp bánh ba tầng về phía mình. Lưu Tuệ đành ăn một miếng, dù không thích đồ ngọt lắm nhưng phải công nhận bánh của hòa đường kí rất ngon. Lưu Tuệ cũng ăn hết được một miếng bánh vị trà xanh.
Sau đó trước ánh mắt lấp lánh của Diệp Minh lấy thêm một miếng bánh khác ra hiệu Diệp Minh há miệng rồi đút cho y ăn. Diệp Minh vui vẻ híp mắt ta một miếng ngươi một miếng với tức phụ.
( thồn cẩu lương chớt mấy cô (╯3╰) )
__________
Tui hỏi ý kiến chút tui có nên ghi rõ bộ này là hệ liệt của bộ xuyên việt ta kiếm được lão công cường tráng không? Vì như đã hứa ít nhất tôi sẽ viết thêm 1 bộ nữa liên quan đến nhau như này. Ai đọc bộ XV rồi thì biết tui đã hứa viết bộ về nguyên chủ nữa. Hiện tại tui cũng định viết riêng về cp Lam Khải x Ôn Thường,  Lam Nguyệt x Hỉ Nhạc nữa. Phân vân quớ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi