CHỒNG TÔI LÀ TỔNG TÀI PHÚC HẮC

Chương 1714

Là của Trung Huy.

Ảnh được đăng lên là ảnh chụp chung của anh ấy với Lâm Đỗ Nhã, gần đây hai người đang nghỉ dưỡng ở đảo Bali, cho nên phong cảnh trong bức ảnh chính là một bãi biển xanh mát, có hai người đang ngồi dựa vào nhau.

Cái quan trọng là, Trung Huy viết một đoạn rất dài, tất cả đều là những câu chuyện về anh ấy và Lâm Đỗ Nhã, xem ra người đàn ông này bên ngoài có vẻ lạnh lùng nhưng bên trong lại vô cùng ngọt ngào ấm áp.

Nguyễn Khánh Linh cảm thấy như vậy rất lãng mạn, chủ yếu vẫn là, bình thường ấn tượng mà Trung Huy để lại trong cô giống như tiền vậy, vừa lạnh vừa cứng.

Sự khác biệt to lớn này, dù sao thì cũng khiến cô cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ.

Nguyễn Khánh Linh hồi tưởng lại, hình như trong Facebook của Phạm Nhật Minh, chưa từng xuất hiện hình bóng của mình? Cô chưa bao giờ nhìn thấy anh đăng lên Facebook.

Nguyễn Khánh Linh vẫn đang nhớ lại những chuyện ngày xưa, vì muốn tìm chứng cứ, cô còn vào cả Facebook của Phạm Nhật Minh để  xem xem, và quả thực là không có.

Lúc ấy, Nguyễn Nhật Minh ngồi bên vẫn luôn lạnh lùng không nói một câu nào bỗng nhiên nói: “Khánh Linh à.”

Nghe xong câu nói đó, tim Nguyễn Khánh Linh bỗng nhiên đập thình thịch, cô vẫn đang vào Facebook của Phạm Nhật Minh, sao cô lại cảm giác như mình đang làm một chuyện gì đó rất xấu xa chứ?

Cô vội vàng để điện thoại sang một bên, không muốn Phạm Nhật Minh nhìn thấy cô đang xem Facebook của anh.

Cô nhân cơ hội này mà thoát ra khỏi Facebook của Phạm Nhật Minh.

Bởi vì quá hoảng loạn nên cô nhất thời quên mất là anh đang ngồi bên cạnh.

Vậy là, Phạm Nhật Minh mới thấy người con gái bên cạnh mình có chút kỳ lạ, người thì ngồi tựa vào cửa sổ, cúi xem điện thoại nhưng không hề trả lời, dường như không muốn quan tâm đến mình.

Phạm Nhật Minh cứ tưởng rằng cô vẫn còn giận anh.

Một lúc sau, anh hỏi: “Em vẫn còn giận sao?”

Cái gì cơ?

Nguyễn Khánh Linh nghe thấy Phạm Nhật Minh nói câu đó, cô nhất thời không có phản ứng gì, không hiểu lời anh nói có ý gì, cô quay sang nhìn anh.

Đúng lúc đó, có đèn đỏ ở ngã tư nên xe dừng lại một chút.

Nhật Minh quay đầu sang nhìn cô.

Một lúc sau, Khánh Linh mới đột nhiên nhận ra.

Nhật Minh không phải là vẫn tưởng rằng cô vẫn còn tức giận chứ? Cho nên từ nãy tới giờ mới không nói một câu nào?

Nhưng, cô còn tưởng rằng anh lại giận cô rồi.

Trong lúc Nguyễn Khánh Linh đang suy nghĩ, người con trai thở dài một hơi, nói: “Đừng giận nữa, nếu em thật sự muốn biết chuyện của Hà Thanh, anh sai người đi điều tra rồi sẽ nói cho em biết, bây giờ anh cũng chỉ là đang đoán già đoán non mà thôi, chứ không  chắc chắn.”

Vốn dĩ Nguyễn Khánh Linh muốn giải thích, nhưng cô bỗng nhiên nhớ ra cái tin lúc nãy.

Cô nhăn nhó, trong lòng đột nhiên nảy ra một ý nghĩ.

Sau đó, Nguyễn Khánh Linh lại không giải thích gì thêm nữa, cô cố ý giả vờ như đang buồn phiền, nói tóm lại là cô muốn tỏ ra trong lòng đang không vui, cô nói: “Thật ra bây giờ em không còn hứng thú với chuyện của Hà Thanh nữa, có điều, nếu anh thật sự muốn em vui lên, anh phải đồng ý với em một chuyện, em đảm bảo là sẽ không giận nữa.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi