CHỒNG TÔI LÀ TỔNG TÀI PHÚC HẮC

Chương 329

Về điểm này thì anh ấy phải cảm ơn Phạm Nhật Minh đã chịu yên tâm giao Nguyễn Khánh Linh cho anh ấy.

Hách Huy Hoàng vốn có thể cử trợ lý đến đây, nhưng anh ấy lại chọn đích thân đi chuyến này, sự thật đã chứng minh lựa chọn của anh ấy không hề sai, cho dù có tự mình đến đây thì chuyện này vẫn là do Nguyễn Khánh Linh lựa chọn.

Hách Huy Hoàng đưa danh thiếp của mình cho Nguyễn Khánh Linh: “Không sao, đây là danh thiếp của tôi, cô cầm trước đi, nếu nghĩ xong rồi thì gọi cho tôi, cửa lớn của công ty giải trí Big Fish luôn rộng mở vì cô.”

Mặc dù Nguyễn Khánh Linh không biết tại sao Hách Huy Hoàng lại kiên quyết với cô như vậy, nhưng cô vẫn lịch sự nhận lấy danh thiếp, sau đó cười đáp: “Được.”

Sau khi Hách Huy Hoàng rời đi, sắc mặt Hồ Phi lập tức lộ ra vẻ khó coi, giọng điệu của anh ấy hơi kích động: “Khánh Linh, lẽ nào cô thật sự muốn đến giải trí Big Fish làm việc sao?”

Thấy sắc mặt khó coi của Hồ Phi, Nguyễn Khánh Linh cũng biết tâm tư của anh ấy, nhưng cô cũng không thể lừa anh ấy.

Quả thực hiện tại tâm trạng Nguyễn Khánh Linh rất rối bời, không biết cuối cùng nên lựa chọn thế nào.

Dù sao đó cũng là giải trí Big Fish, hơn nữa, quả thực là Nguyễn Khánh Linh có hứng thú với những việc này. Mặc dù quy mô công ty của Hồ Phi cũng không phải nhỏ, nhưng so với Big Fish thì cũng chỉ như múa rìu qua mắt thợ mà thôi.

Rõ ràng, Big Fish có thể cho cô nhiều không gian và thời gian để phát triển hơn.

Nhưng…

Nhìn mặt Hồ Phi, Nguyễn Khánh Linh lại do dự nói: “Tôi cũng chưa nghĩ kỹ.”

Nghe thấy lời của cô, Hồ Phi lại càng thêm bất an, anh ấy khuyên: “Khánh Linh, thật ra không phải vào một công ty giải trí lớn thì mới có thể phát triển tốt hơn.”

“Cô nghĩ mà xem, bây giờ phân nửa giới giải trí đều là các ngôi sao nổi tiếng, có ai là không bước ra từ Big Fish đâu? Còn có cả ngôi sao lưu lượng nữa, người ta giành được tài nguyên thì chắc chắn sẽ cho những ngôi sao đó, nào có chỗ cho một người không có tên tuổi như cô chứ?”

“Nhưng tôi thì lại khác, mặc dù công ty của tôi không có tiếng tăm như Big Fish, nhưng tôi có thể nói không ngoa với cô rằng cô là người có triển vọng nhất trong công ty của tôi, cho nên một khi có tài nguyên, tôi chắc chắn sẽ sắp xếp cho cô đầu tiên, những điều này cô không cần phải lo lắng.”

“Anh Phi, tôi biết.”

Mặc dù Nguyễn Khánh Linh nói như vậy nhưng trên mặt ít nhiều vẫn có chút do dự.

Song, những biểu cảm của không đều không giấu được Hồ Phi, anh ấy hơi sốt ruột, nói tiếp: “Khánh Linh, hơn nữa trước đây chẳng phải cô từng nói, không muốn xuất đầu lộ diện sao? Nếu cô vào Big Fish, sau này bọn họ sẽ đồng ý điều kiện này của cô sao?”

Nghe thấy thế, vẻ mặt Nguyễn Khánh Linh hơi cảm động.

Lúc này, Hồ Phi thầm vui mừng, lại tiếp tục cố gắng: “Cô nghĩ xem, bên trong giải trí Big Fish có bao nhiêu ngôi sao có tên tuổi, sau khi cô vào chắc chắn sẽ phải chịu sự ức hiếp hoặc bị bọn họ tẩy chay.”

“Nhưng ở chỗ tôi, cô muốn đi làm lúc nào thì đi làm lúc đó, giống như mối quan hệ giữa những người bình thường vậy, cô hoàn toàn không cần phải lo lắng gì cả. Bởi vì tôi luôn luôn ở phía sau ủng hộ cô, tôi cũng sẽ không để bất cứ ai trong công ty bắt nạt hay tẩy chay cô.”

Cuối cùng, Hồ Phi nhìn chằm chằm vào mắt Nguyễn Khánh Linh, giọng điệu dần trở nên nghiêm túc, nói thêm một câu: “Khánh Linh, cô biết đấy, tôi rất xem trọng cô.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi