CHỒNG TÔI LÀ TỔNG TÀI PHÚC HẮC

Chương 336

“Phạm Nhật Minh, cảm ơn anh.”

Nguyễn Khánh Linh nói ra lời từ tận đáy lòng.

Dưới ánh mắt đen nhánh tràn ngập lòng chân thành của cô, Phạm Nhật Minh lại có chút không được tự nhiên, anh ho một tiếng, nói: “Không có gì.”

Rất nhanh, Nguyễn Khánh Linh lại hỏi tiếp: “Vậy rốt cuộc tôi nên đưa ra sự lựa chọn như thế nào? Công ty của Hồ Phi, hay là giải trí Big Fish?”

Đối với vấn đề này, Phạm Nhật Minh nghĩ cũng không cần nghĩ trực tiếp trả lời: “Giải trí Big Fish.”

“Tại sao?” Nguyễn Khánh Linh nghi hoặc.

“Dựa vào những lời em vừa nói ban nãy, khi còn du học ở nước ngoài Hồ Phi đã giúp em không ít, nhưng cũng giống vậy, em đem đến cho anh ta không ít lợi nhuận. Một thương nhân như anh ta, tự nhiên sẽ có sự thông minh của mình, nhưng lại quá mức ranh mãnh.”

“Ồ! Nói thế nào nhỉ?”

Nghe thấy đánh giá của Phạm Nhật Minh đối với Hồ Phi, Nguyễn Khánh Linh lại có chút hiếu kì.

“Lúc ở bên nước Anh, em chụp ảnh chân dung cho phòng làm việc của anh ta, hai người có từng ký hợp đồng chưa?”

Nguyễn Khánh Linh nghĩ nghĩ rồi lắc đầu: “Không có, đều là anh ấy cho tôi bao nhiêu thì tôi lấy bấy nhiêu.”

“Vậy sau khi về nước, có ký hợp đồng nào chưa?”

“Cũng không có.”

“Khi ở Anh không ký hợp đồng, là bởi vì có thể thoái thoác do phòng làm việc có quy mô nhỏ, với lại em còn lấy danh nghĩa bạn bè để chụp ảnh chân dung giúp anh ta, anh ta cho em bao nhiêu tiền, tất nhiên do anh ta định đoạt. Nhưng trên thực tế thì sao, anh ta vơ vét được bao nhiêu trong số đó, còn cho em bao nhiêu, đều là một ẩn số.”

“Lấy một ví dụ này, mười phần trăm chi phí quảng cáo, có khả năng anh ta chỉ đưa cho em hai phần trăm, còn bản thân anh ta thì giữ tám phần trăm. Nhưng em lại không hề hay biết gì. Sau khi về nước, quy mô công ty của anh ta cũng không tính là nhỏ, nhưng cũng không hề nhắc đến chuyện muốn ký hợp đồng với em, rất rõ ràng, anh ta vẫn muốn giống như hồi ở Anh, hợp tác với em theo cách đó để kiếm tiền lần nữa.”

“…”

Nguyễn Khánh Linh nghe được mấy lời này khó tránh khỏi có chút kinh ngạc.

“Nhưng mà, quả thực anh ấy giúp em rất nhiều.”

“Đây chính là nguyên nhân mà tôi nói anh ta thông minh. Với danh nghĩa thương nhân, Hồ Phi biết rất rõ làm cách nào để thao túng lòng người, với hoàn cảnh năm đó của em, còn cả tính cách của em nữa. Anh ta đều nắm rõ mồn một, tự nhiên sẽ biết em đang thiếu cái gì nhất. Cho nên hôm nay khi Hách Huy Hoàng xuất hiện, anh ta mới cô ý nhắc đến chuyện ở nước Anh, cái chính là để gợi lên lòng biết ơn của em, sau đó giữ em lại, tiếp tục làm việc cho anh ta.”

Nguyễn Khánh Linh cảm thấy, khi nghe được Phạm Nhật Minh nói những lời này, cô mới mơ hồ nhận ra được điều gì đó.

“Cho nên, ý kiến của tôi là tới giải trí Big Fish, đương nhiên, đây cũng chỉ là ý kiến của tôi. Hồ Phi quả thực có tính toán riêng của anh ta trong đó, nhưng anh ta cũng thật sự từng giúp đỡ em trong lúc khó khăn. Còn về lựa chọn cuối cùng thì em vẫn nên nghe theo tiếng lòng của bản thân.” Phạm Nhật Minh nói.

Nguyễn Khánh Linh gật đầu đáp lại.

Cô cảm thấy vui mừng, rất may hôm nay có buổi nói chuyện như vậy với Phạm Nhật Minh, mới ngộ ra được nhiều chuyện mà từ trước tới giờ không hay biết, thu hoạch được không ít.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi