CHỒNG TÔI LÀ TỔNG TÀI PHÚC HẮC

Chương 359

Bởi vì trước đây cô đã làm việc hai ngày cho Phạm Nhật Minh, nên ít nhiều cô đã gặp tất cả nhân viên của tầng này mấy lần.

Bây giờ khi cô nhìn bóng lưng của hai người này, Nguyễn Khánh Linh không cần nghĩ nhiều mà nhớ ra luôn.

Hai người con gái này, một người là trợ lý An Hạ của phòng nhân sự, còn người kia là trợ lý Tô Tinh của phòng kinh doanh, cũng là nhân viên làm việc dưới quyền của Hà Thanh.

Thảo nào, vừa nãy khi cười nhạo An Hạ, thì cô ta trực tiếp nói Hà Thanh là giám đốc của cô ta.

Thật ra Nguyễn Khánh Linh nhớ nhanh như vậy cũng là do chính hai người kia, vì khi làm việc hai người kia rất láo toét, bình thường thì ăn mặc lòe loẹt đã không nói, lại còn hay nói chuyện ồn ào nữa.

Hơn nữa, điều làm Nguyễn Khánh Linh ấn tượng với bọn họ nhất chính là, rõ ràng hai người này không làm cùng một bộ phận, nhưng rất thích tụ tập với nhau để khoe khoang sự giàu sang của mình kể cả công khai hay bí mật.

Nhưng chuyện lần này của bọn họ làm cho cô không nói nên lời, nhưng mà nhờ những việc bọn họ đã làm đã để cho Nguyễn Khánh Linh có một ấn tượng rất sâu đậm, để đến bây giờ cô có thể nhanh chóng đoán được thân phận của bọn họ.

Tuy nhiên, Nguyễn Khánh Linh dù biết là bọn họ nói, nhưng cô cũng không định làm to chuyện này ra, cô nhớ kỹ chuyện này trong lòng, rồi xoay người rời đi.

Bây giờ bọn họ cũng đang thích thú như những người khác thôi, đó là bản chất của con người, Nguyễn Khánh Linh không muốn nói cho ai biết chuyện này, nhưng mà, bây giờ trong đầu cô không nhịn được nhớ lại những gì An Hạ nói vừa nãy.

Nghe giọng nói của cô ta, thì chắc cô ta rất thích Phạm Nhật Minh, thậm chí còn có thể so sánh với Hà Thanh.

Nguyễn Khánh Linh tự nhiên lại nghĩ đến cô gái nhà giàu Khả Như.

Chỉ là những gì bây giờ cô biết là, có rất nhiều người thích người đàn ông đó, không biết trong công ty này đã có bao nhiêu người thích thầm anh?

Điều này cũng cho thấy rõ ràng, người chồng tài giỏi này của cô, đang được rất nhiều cô gái theo đuổi.

Nguyễn Khánh Linh không nhịn được bật cười, cô cảm thấy khi hai người lựa chọn kết hôn, bây giờ nghĩ lại, hình như cô được lời rồi.

Nhưng mà, nụ cười của cô, càng ngày càng trở lên cứng nhắc.

Khi cô vừa suy nghĩ có rất nhiều người thích Phạm Nhật Minh, thì cô cũng có cảm giác một vật thuộc về cô đang bị người khác mơ ước, mặc dù cô không thể ngăn cản suy nghĩ của người khác.

Hơn nữa, cô còn cảm thấy rất mất mác.

Sau này, nhỡ đâu có một người giỏi hơn cô, trẻ tuổi hơn cô, xinh đẹp hơn cô, hơn nữa còn là một cô gái rất tài năng xuất hiện, cũng thích Phạm Nhật Minh, vậy anh sẽ thích cô gái đó chứ?

Hơn nữa theo tình hình hiện tại thì chuyện này rất dễ xảy ra.

Bởi vì trước kia, khi Phạm Nhật Minh bị tàn tật, có lẽ có rất nhiều người rút lui sau khi biết được hoàn cảnh của anh, nhưng mà bây giờ, anh khỏe mạnh như vậy, hơn nữa…anh lại tài giỏi như vậy, nhất định sẽ thu hút được rất nhiều người tài giỏi thích anh.

Nghĩ như vậy, Nguyễn Khánh Linh cảm thấy tâm trạng của mình càng ngày càng chán chường, nhưng mà nghĩ kĩ lại, tại sao bây giờ tâm trạng của cô lại chán nản như vậy, chẳng lẽ cô sợ Phạm Nhật Minh sẽ bị người khác cướp mất?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi