CHỒNG TÔI LÀ TỔNG TÀI PHÚC HẮC

Chương 381

Nguyễn Khánh Linh nghĩ như vậy thì lập tức bỏ ý định gửi tin nhắn cho Lê Tuấn ở trong đầu đi. Đúng lúc này, điện thoại di động của của rung lên một cái, cô nhận được tin nhắn Zalo từ Lê Tuấn.

“Khánh Linh, anh đang nghỉ phép ở khu biệt thự trên núi, nghe nói trước đây em cũng từng tới nơi này rồi, em có cần anh mang cái gì về cho không?”

Nguyễn Khánh Linh nhận được tin nhắn này thì đột nhiên nở nụ cười, đây cũng quá đứng dịp mà! Cô vừa muốn gửi tin nhắn nhờ Lê Tuấn mang một ít đồ đạc cho mình thì chính mình lại nhận được tin nhắn của anh. Còn chưa đợi cô trả lời tin nhắn, Lê Tuấn đã gửi tới một tin nhắn khác ngay sau đó.

“Anh nghe nói ông chủ của khu biệt thự trên núi này làm trứng vịt muối rất ngon, để anh mang về cho em nếm thử nhé?”

Lúc này Nguyễn Khánh Linh đã cười toe toét rồi, cô nhanh chóng nhắn một tin nhắn trả lời lại.

“Được, cảm ơn anh.”

“Không cần cảm ơn.”

Lê Tuấn cũng nhanh chóng trả lời lại tin nhắn.

Thật ra khi nói chuyện đến đây, Nguyễn Khánh Linh lập tức không muốn nói chuyện tiếp với Lê Tuấn, nếu không cô luôn có cảm giác dây dưa không rõ với anh. Những nếu như không nói tiếp thì có vẻ như cô chỉ vì hai quả trứng vịt muối mới nói chuyện phiếm với Lê Tuấn.

Nguyễn Khánh Linh cảm thấy rất xấu hổ, lập tức hỏi anh một câu đơn giản: “Nghe nói gần đây công việc của anh rất bận rộn, tại sao anh vẫn có thời gian đi nghỉ phép ở khu biệt thự trên núi vậy?”

Thật ra Nguyễn Khánh Linh thấy được tin tức ở trên TV, rằng gần đây Lê Tuấn đã chính thức tiếp quả Tập đoàn nhà họ Lê, thăng chức từ Giám đốc điều hành lên làm Tổng giám đốc. Theo lý mà nói, việc thay đổi chức vụ này sẽ khiến cho Lê Tuấn bận rộn công việc nhiều hơn, tại sao anh ta vẫn còn có thời gian đi nghỉ phép chứ?

Lê Tuấn ở đầu dây điện thoại bên kia nhận được tin nhắn này, trong lòng anh ta vô cùng vui vẻ, anh ta còn tưởng rằng Nguyễn Khánh Linh đang quan tâm đến mình. Dù sao đi nữa cô vẫn còn hỏi thăm tin tức về mình.

“Cũng được, anh đang đưa bạn bè đi đến đây vui chơi một chút thôi.”

Lê Tuấn nhanh chóng trả lời lại tin nhắn, một lúc sau anh ta lại gửi một tin nhắn khác đến.

“Khánh Linh, em đang lo…” Không được, khi Nguyễn Khánh Linh thấy tin nhắn này thì sẽ nghĩ sao đây?

Khi đó, cô nghe được những lời này đã cảm thấy dường như trong đó có mang theo sự ám muội mơ hồ, trong tiềm thức cô muốn kết thúc đề tài này, cũng không muốn cùng Lê Tuấn mập mờ.

Đúng lúc này, Phạm Nhật Minh đứng ở bên ngoài gõ cửa.

“Tôi có thể vào trong được không?”

“Vào đi.”

Nguyễn Khánh Linh trả lời, nhưng khi Phạm Nhật Minh vào phòng cô mới phát hiện điện thoại di động của mình vẫn hiển thị giao diện cuộc trò chuyện của mình và Lê Tuấn. Vì vậy cô vội vã tắt màn hình điện thoại di động đi rồi đặt điện thoại di động xuống dưới gối, dáng vẻ có chút bối rối.

Với thị lực của Phạm Nhật Minh, làm sao anh có thể không nhìn thấy vẻ bối rối trong đáy mắt của cô chứ.

Lông mày anh khẽ động, khóe môi cong lên, hỏi: “Em vừa làm gì vậy? Có phải đang giấu diếm cái gì sau lưng ông xã không?”

Ở chung với anh lâu ngày, Nguyễn Khánh Linh đã quen với việc anh đột nhiên đùa giỡn, cũng quen với thói thờ ơ với người khác, nhưng sau đó lại có những hành động đùa giỡn lưu manh với cô.

Nhưng mà… Khi Nguyễn Khánh Linh nghe thấy Phạm Nhật Minh nói ra hai chữ “ông xã” một cách tự nhiên, cô vẫn không nhịn được mà đỏ mặt.

Tại sao dạo gần đây anh cứ luôn đùa cợt cô kiểu này vậy?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi