CHỒNG TÔI LÀ TỔNG TÀI PHÚC HẮC

Chương 74

Trong lúc này Lăng Huyền biết được Phạm Nhật Minh đến đón, cả người gần như vui sướng nhảy lên, trong tai Nguyễn Khánh Linh các loại phỏng đoán của Lăng Huyền.

Với tiếng cười nói vui mừng của Lăng Huyền, thì chiếc xe Bugatti Veyron đã xuất hiện trong tầm nhìn.

Phạm Nhật Minh bước xuống xe, anh lướt qua Lăng Huyền không chút ngạc nhiên.

Nguyễn Khánh Linh giới thiệu ngắn gọn hai người với nhau, đang định đẩy vali thì thấy Phạm Nhật Minh đã nâng vali của cô lên, đặt lên xe.

“Ừm…Nguyễn Khánh Linh, cậu về trước đi, tớ sẽ đi ăn tối với bạn bè.” Lăng Huyền nói.”

Sau khi mọi chuyện được thu xếp ổn thỏa, Lăng Huyền cảm thấy hơi tiếc khi nói ra điều này.

Nguyễn Khánh Linh thì có cảm giác như cô ấy đang nhờ vả Phạm Nhật Minh như một người lái xe.

Phạm Nhật Minh đương nhiên cũng nhận ra điều này, có chút mất mặt nhưng vẫn nhẹ giọng nói: “Vừa hay tôi vẫn chưa ăn, cùng đi ăn thôi.”

Nghe lời này, Nguyễn Khánh Linh có chút giật mình, không biết nên trả lời như thế nào.

Ánh mắt của Phạm Nhật Minh nhìn vào Lăng Huyền, và nói: “Cô Lăng Huyền phải không? Có phiền nếu cô dùng bữa cùng chúng tôi không?”

“Vâng, không phiền đâu anh.”

Lăng Huyền lúc này hoàn toàn khác với lúc nhìn thấy Lê Tuấn, có lẽ chính khí chất mạnh mẽ của Phạm Nhật Minh đã khiến cô ấy không dám cười trước mặt anh, đáp lại bằng một nụ cười lịch sự.

Tuy nhiên, cô ấy rất mong được ăn tối với anh chàng đẹp trai này!

Nghe thấy lời hứa của Lăng Huyền, trái tim của Nguyễn Khánh Linh đập mạnh.

Lúc này, Phạm Nhật Minh trước tiên mời Lăng Huyền lên xe, sau đó nắm cổ tay cô đưa lên xe.

Không biết vì sao, Nguyễn Khánh Linh nhìn Phạm Nhật Minh bên cạnh, trong cô cảm thấy có chút xấu hổ, và bước theo, coi như không có chuyện gì.

Đột nhiên, Phạm Nhật Minh cúi xuống gần cô.

Nguyễn Khánh Linh trong tiềm thức vươn tay muốn đẩy hắn, nói nhỏ: “Anh làm gì vậy?”

Nhìn thấy dáng vẻ căng thẳng của người phụ nữ, tâm trạng của Phạm Nhật Minh đột nhiên tốt lên, cảm giác khó chịu vừa rồi liền biến mất, anh cúi đầu thắt dây an toàn cho Nguyễn Khánh Linh.

Cố ý nghiêng đầu nói nhỏ bên tai cô: “Tôi thắt dây an toàn cho em, em nghĩ tôi đang làm gì?”

Khi người đàn ông nói, hơi thở anh ta thở ra thật ấm áp.

Nguyễn Khánh Linh cảm thấy toàn thân nóng bừng, vội vàng nhìn sang chỗ khác.

Ở ghế sau xe, nhìn Lăng Huyền trước mặt, cô gần như phấn khích hét lên.

Chà, anh ấy thật là mạnh mẽ!

Xe khởi động, ba người im lặng không nói chuyện, trong xe không khí bao trùm yên tĩnh.

Nguyễn Khánh Linh thầm nghĩ ngợi trong lòng, Lăng Huyền, lúc bình thường nói nhiều như vậy giờ còn chưa nói lời nào?

Lúc này, cô thấy màn hình điện thoại di động của mình sáng lên.

Đó là một tin nhắn Zalo do Lăng Huyền gửi.

“Nguyễn Khánh Linh! Rất được đấy! Tốt hơn hẳn so với mối tình đầu của cậu!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi