CHỒNG TRƯỚC CÓ ĐỘC: HỢP ĐỒNG HÀNG TỶ ĐOẠT CON

Editor: Quỳnh Nguyễn

"Nhưng mà..."

"Không có gì nhưng mà!" Lãnh Vân Lâm lắc đầu, ngắt lời cô. "Em có phải sợ anh sẽ không cưới em hay không? Em yên tâm, hôn sự của anh chỉ có một mình anh có thể làm chủ!"

Mộ Thanh Vũ sắp khóc, cô không phải lo lắng không thể gả cho Lãnh Vân Lâm a! Cô chính là lo lắng, chính mình muốn gả cho anh!

Nhưng mà không biết là Lãnh Vân Lâm bình thường cảm thấy bản thân quá tốt, cảm thấy được không có phụ nữ có thể tránh được Ngũ Chỉ sơn ( năm ngón tay) chính mình hay không. Tại trong mắt anh chỉ có anh chọn phụ nữ liền không tồn tại đối phương cự tuyệt anh!

"Em không cần lo lắng." Anh nhìn đến cô biểu tình gấp muốn chết kia ngược lại lấy lòng anh. Anh vươn ra ngón tay, nhẹ nhàng xoa môi của cô, tại khóe môi cô cọ xát, cảm giác mềm mại lấy lòng anh. Anh rất nhanh liền dùng môi thay thế ngón tay nhẹ nhàng dán đi lên, một chút một chút dán đi lên, một chút một chút cọ, nhấm nháp.

"Em chỉ cần nghĩ thế nào mới có thể để cho anh vui vẻ thì tốt rồi!" Anh mỉm cười, nhìn ánh mặt trời tại khu rừng rậm rạp chiếu trên mặt của cô, cô bởi vì kích động cùng ảo não, mà có vẻ mị nhãn như tơ, sắc mặt đỏ hồng, môi trái tim hồng nhuận hơi sưng, bộ dáng đáng thương đáng yêu kia ngược lại đánh mất một chút băn khoăn cuối cùng trong lòng anh.

Người bình thường ai mà không nghe được tin tức anh muốn kết hôn với cô đều đã cao hứng nhảy dựng lên? Chỉ có cô, cư nhiên lại vẫn vì anh lo lắng. Cái này chỉ có thật sự thích anh, mà không phải thương tiền bạc anh mới có thể như vậy đi?


Mặc dù ngay từ đầu cô biểu hiện là vì tiền bạc của anh mà cùng anh ở chung. Nhưng mà, chỉ bằng trên tay cô nắm thẻ ngân hàng 50 vạn nhưng không có tốn một xu, anh liền cảm thấy được, cô là thật thương anh!

Một loại cảm giác hạnh phúc tràn đầy trái tim. Mặc dù đoạn cảm tình này "Đường đến bất chính" hơn nữa lại không lâu, nhưng mà so với những cái người chỉ thấy mặt mấy giờ liền cưới này anh cảm thấy được chính mình hiểu biết đối với cô mặc dù cũng không tính quá nhiều nhưng mà có vẻ như cũng còn được đi!

Nhưng mà Mộ Thanh Vũ rất nhanh đã nói đến chỗ vấn đề này, cô lập tức phản ứng: "Vân Lâm, hôn nhân là đại sự cả đời, em cảm thấy được không thể qua loa như vậy."

"Uh`m." Anh gật đầu. "Cha mẹ anh em đều đã gặp qua rồi. Khi nào thì em cũng mang anh đi gặp mặt cha mẹ của em?"

" Cha mẹ của em?" Vừa nhắc tới cái này, đáy mắt Mộ Thanh Vũ lướt qua một tia thương cảm.

Cô lắc đầu: "Vân Lâm, cha em rất nhiều năm trước cũng bởi vì ngoài ý muốn qua đời, mà mẹ em..."

Cô như thế nào không biết xấu hổ nói, mẹ của cô nhìn cô mang Ân Ân về tới tức giận đến đuổi cô ra khỏi nhà?


Mấy năm nay, cô ý đồ cùng mẹ cô liên hệ. Nhưng là mẹ của cô tính cách cường ngạnh, bất luận cô cố gắng như thế nào bà cũng không chịu tiếp nhận Mộ Thượng Ân.

Hơn nữa

"A...? Chẳng lẽ mẹ của em giống mẹ anh, rất khó ở chung?" Lãnh Vân Lâm nở nụ cười, lúc này là thật nở nụ cười.

Địa phương Mộ Thanh Vũ cùng anh "Đồng bệnh tương liên" thật sự rất nhiều!

Chỉ bằng cái thân thế cơ hồ tương đồng này anh đối với cô cũng cực kỳ thích.

Mộ Thanh Vũ do dự: "Không chỉ là mẹ của em... Còn có..."

Còn có chuyện tình Ân Ân, cô tới cùng muốn như thế nào nói với anh!

Cô nghĩ nghĩ, mới nói: "Anh thật sự thích Tiểu Bảo đứa nhỏ lớn như vậy?"

Lãnh Vân Lâm gật gật đầu: "Tiểu Bảo thật đáng yêu."

Mộ Thanh Vũ lại hỏi:


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi