CHỒNG TRƯỚC CÓ ĐỘC: HỢP ĐỒNG HÀNG TỶ ĐOẠT CON


Editor: Quỳnh NguyễnQua vài ngày chuẩn bị phá thai mới biết được đó là tiểu bảo bối bất hạnh lạc đường đã là có thai ngoài tử cung.

Nếu không phá đối với chính cô đều có nguy hiểm.

Hơn nữa cô lúc ấy đối với Lãnh Vân Lâm còn không có sản sinh cảm tình.Cô làm mẹ bốn năm, có đôi khi ngẫu nhiên nhìn Ân Ân sẽ không tự chủ được nhớ tới tiểu tử chính mình buông tha năm năm trước kia.

Mặc dù cảm thấy được có chút tiếc nuối, nhưng mà, còn không có cảm giác rất khổ sở.Chỉ là, cô như thế nào cũng thật không ngờ Bảo Bảo thứ hai của cô vẫn lại là cùng Lãnh Vân Lâm!Không ai biết, cô đối với Lãnh Vân Lâm ôm ấp có nhiều cảm tình.

Năm năm trước, hai người rõ ràng chỉ là sai vai mà qua, anh lại thiếu chút nữa trở thành cha đứa nhỏ cô.

Mà hiện tại, bọn họ thật sự dây dưa ở một chỗ, anh vẫn lại là ba ba Bảo Bảo cô.Nếu chính cô một người, là tuyệt đối nuôi không nổi hai đứa hài tử.

Nhưng mà cùng anh cùng nhau a?Không có Ân Ân mà nói, nếu là nói cho anh chính mình đã có đứa nhỏ của anh, anh nên là vui mừng mà khóc đi?Nhưng mà, cô không thể buông tha Ân Ân! Có lẽ ngay từ đầu đối mặt Ân Ân, là áy náy của cô, lại vẫn có trách nhiệm.


Nhưng mà, trải qua bốn năm toàn bộ Ân Ân đã thấm vào cốt nhục của cô.

Đây là con trai của cô, đứa nhỏ cô coi như bảo bối, cô vô luận như thế nào cũng sẽ không buông tay!Nhưng mà, muốn cô buông tha tiểu bảo bối đang ở một chút một chút lớn lên trong bụng bối.

.

.

Cô vậy làm không được!Nếu nói, năm năm trước buông tha là ngây ngô bất đắc dĩ.

Mà trong vòng năm năm đã là mẹ một đứa bé, chính mình như thế nào có thể tự tay bóp chết tánh mạng Bảo Bảo?Trừ phi.

.


.

Trừ phi cô là thật sự tính toán, không cần béTốt nhất chính là Lãnh Vân Lâm có thể tiếp thu Ân Ân cái đứa nhỏ không phải của anh này hay không, một nhà miệng bọn họ quá tiếp xuống?Suy nghĩ đến nếu Lãnh Vân Lâm có thể tiếp thu Ân Ân, cô cùng anh cùng với hai tiểu gia hỏa hạnh phúc khoái hoạt cả đời, lòng của cô cũng không khỏi lộ ra một tia khát cầu!Nghĩ tới đây, cô hơi hơi hồi đầu nhìn thoáng qua Lãnh Vân Lâm phía sau.Có lẽ là bởi vì trong lòng quá đau, vẻ mặt của anh không thấy được một tia manh mối.

Ôn nhuận cứng cỏi giống như trước kia.Đây là người đàn ông duy nhất trong sinh mệnh của cô.

Mặc dù không phải mối tình đầu của cô, hai người hai người âm kém dương sai lỗi mất năm năm.

Nhưng là, nhưng là ba ba đứa nhỏ cô, người đàn ông cô yêu nhất.Nếu anh có thể tiếp thu Ân Ân mà nói, kia thật là hoàn mỹ rồi !Cô là ích kỷ, cô không nghĩ quá muốn Ân Ân nhận thức Mạc Thiểu Thần.

Hơn nữa, gia đình Mạc Thiểu Thần hiện tại cũng không phải là năm đó, lại không chỗ thi triển.

Anh là con riêng Tô Rừng Khải, là anh trai cùng cha khác mẹ Tô Tuyền Lăng!Cô không thích Tô Tuyền Lăng, cũng không muốn Ân Ân có một cái cô cô tư tưởng xấu như vậy.

Cô càng không thể có thể cùng Mạc Thiểu Thần hợp lại.Có chút lúc, bỏ lỡ liền là bỏ lỡ.

Cho dù cô muốn cố gắng quên, nhưng mà, Mộ Thanh Tịch người này chính là một cây dao mắc kẹt tại giữa bọn họ, thời thời khắc khắc nhắc nhở cô Mạc Thiểu Thần chỉ là anh rể của cô!Huống chi, cô hiện tại đối với Mạc Thiểu Thần cũng không phải cái loại cảm giác này a?Mà giờ phút này, Lãnh Vân Lâm đặt tay đến trên bụng cô, biết rõ rành rành là sai cảm giác, cô đã có một loại cảm giác huyết nhục tương liên, theo cơ thể của cô xâm nhập trái tim cô, cơ hồ để cho cô rơi lệ!.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi