CHỒNG YÊU LÀ QUỶ

Biết con gái mình là âm dương nhãn, chuyện này bệnh viện chắc chắn không quản được nên bọn họ mới đến Lạc Dương tìm đạo trưởng năm đó, nhưng tới Lạc Dương đã năm ngày vẫn không tìm được vị đạo trưởng kia, ngược lại gặp được chúng tôi.

Nói xong mẹ Vũ Linh liền kéo tay tôi, nói thật may có cơ duyên, tất cả giống như do ý trời.

Tôi cũng không khỏi xúc động, đứa nhỏ này cùng tôi thật có duyên phận. Bé là âm dương nhãn còn chưa tính đến, liền chỉ nói sinh nhật đã cùng ngày sinh với tôi.

Phải nói chúng tôi những người sinh ngày hai mốt tháng chín thật đúng có số phận ngang trái, Vũ Linh thì là âm dương nhãn, còn tôi thì bị nam quỷ dây dưa tới mức có âm hôn.

Cũng may Tô Mộc đối với tôi rất tốt, người lại siêu cấp đẹp trai, nghĩ tới đây tôi thập chí có chút vui mừng. Nếu như đụng phải một quỷ dã man tàn bạo cùng kết âm hôn với tôi thì bây giờ tôi nhất định khóc chết. 

Trò chuyện khoảng chứng hai giờ thì xe rốt cuộc đã giảm tốc độ, rẽ vòng vèo một một khu biệt thự nơi sơn thanh thủy tú.

Lúc này tôi mới biết, nhà của Vũ Linh ở Tam Hiệp phụ cận thành phố Lạc Dương, ở gần đập nước Tam Hiệp, biệt thự này cũng xây trên núi ở gần đập Tam Hiệp, dưới vách núi là một con sông lớn xanh mát, bao quanh là núi và nước, mặc dù tôi không quá hiểu biết về phong thủy cũng biết nơi này có phong thủy thật tốt.

Tôi không khỏi tán dương vài câu, nói nơi này phong thủy tốt, phong cảnh lại đẹp, ở chỗ này nhất định sẽ rất thoải mái.

Chỉ là tôi vừa dứt lời Tô Mộc liền cười mấy tiếng, liếc nhìn biệt thự nhà Vũ Linh liền nói: “Phong thủy có tốt hay không em đừng vội kết luận, phải vào xem qua mới biết.”

Nói xong ba Vũ Linh đã đưa chúng tôi vào nhà, nhà ông ta so với căn biệt thử Phùng Đông mà Tô Mộc đưa cho tôi thì nhỏ hơn rất nhiều, bố cục cũng không đẹp như Phùng Đông nhưng lại rất ấm áp.

Cho dù vậy, khu này cũng có hai ba trăm căn giống nhau.

Ba Vũ Linh đưa chúng tôi lên lầu hai, vào phòng ngủ của Vũ Linh, nói thần bảo vệ được nuôi ở đầu giường Vũ Linh, vừa nói vừa tỏ ý để chúng tôi xem.

Chỉ thấy phía trên chiếc giường công chúa của Vũ Lnh có treo một khung ảnh chân dung lớn của bé, ngoại trừ cái này ra không có vật gì khác.

Tôi nhất thời có chút không hiểu, vừa định hỏi khung ảnh kai có phải là thần bảo vệ Vũ Linh thì ba của Vũ Linh đã đi về phía trước, cầm lấy khung ảnh tháo xuống.

Phía sau khung ảnh hiện ra một cái lỗ lớn trên trường, bên trong có một cái két sắt bảo vệ.

Tôi nháy mắt có chút im lặng, người nhà này suy nghĩ kỳ cục thật, sẽ không đem thần bảo vệ nuôi trong két sắt chứ?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi