CHỒNG YÊU LÀ QUỶ

Nói xong mặt anh ta vênh lên giống như anh ta vừa mới nói bí mật kinh thiên động địa, chờ tôi khen ngợi.

Tôi có chút thất vọng, giống như khí cầu bị xì hơi: “Èo, tôi còn tưởng là bảo vật gì, hóa ra là nhân sâm. Trên trăm năm chắc không khó tìm như vậy, anh không nói sớm cần loại dược liệu này để tôi bảo Tô Đoàn mua không phải tốt hơn sao. Tô gia bọn họ danh vọng như vậy không biết chừng trong nhà cũng có, đâu đến nỗi phải chạy xa như vậy.”

“Dương Dương, cái này thì em không biết rồi.” Đường Dũng khẽ nhếch môi, nói: “Em cho là nhân sâm trăm năm nơi rừng nguyên sinh có ở khắp nơi sao mà đòi đi mua, cho dù em có mua được thì đó cũng là giả. Chưa cần nói có đúng trăm năm hay không, chỉ cần xét tới sống hoang dại trong rừng nguyên sinh thì đã tới chín mươi chín phẩy chín chín phần trăm là không phải rồi. Hơn nữa cho dù em có thật sự mua được nhân sâm trăm năm từ rừng nguyên sinh cũng là vô dụng. Nhân sâm từ xưa tới nay được coi là dược liệu bổ khí, không ai biết nhân sâm cũng có khí tính của mình, sau khi rút ra khỏi đất thì linh khí của nó liền biến mất, ăn nó với ăn củ cà rốt cũng không có gì khác nhau nhiều.”

“Thật hay giả? Nếu như nhân sâm lấy ra khỏi đất không khác gì củ cà rốt thì tại sao Hoàng đế ngày xưa lại quý như vậy, trực tiếp ăn cà rốt không phải cũng tốt sao?” Tôi hỏi.

“Đương nhiên là thật. Em không biết cà rốt với nhân sâm là gần giống nhau sao? Bọn chúng không chỉ có bề ngoài giống nhau mà ngay cả công hiệu cũng không khác nhau nhiều. Củ cà rốt cũng có công hiệu bổ khí thuận khí rất lớn, trong dân gian mọi người không có được nhân sâm thì bình thường đều ăn cà rốt thay thế. Cũng bởi vì củ cà rốt có công hiệu thuận khí cho nên sau khi ăn xong mới dễ dàng xì hơi.”

“Có điều nhân sâm dù sao cũng là nhân sâm, chỉ cần linh khí của nhân sâm có thể bảo tồn thì nhân sâm kia với cà rốt chính là một cái trên trời một cái dưới đất. Dị sĩ tài giỏi thời cổ đại của Trung Hoa đã sớm nghiên cứu ra phương pháp phong bế linh khí cho nhân sâm, chỉ là bây giờ người biết không nhiều lắm mà thôi. Cho nên chúng ta chỉ có thể tự mình đào, mua trong thành phố thì không có tác dụng gì.”

Đường Dũng vừa nói thì xe đã lái đến phía trước một siêu thị. Anh ta dừng xe lại, nói là đi mua vài món đồ để chuẩn bị một chút.

Tôi rất tò mò liền đi theo anh ta vào siêu thị. Anh ta vào siêu thị liền tìm một nhân viên bán hàng hỏi có len màu đỏ không, càng đỏ càng tốt.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi