CHỒNG YÊU LÀ QUỶ

Tôi liền có chút khiếp sợ, không nghĩ bọn Lý Chùy lại muốn ấp trứng rồng. Long mạch này muốn tạo thành ít nhất cũng phải trải qua hơn ngàn năm, nói cách khác bào thai trong bụng rồng mẹ cũng đã chết hơn ngàn năm, vậy mà bọn chúng lại muốn ấp nó.

Càng khiến tôi bất ngờ, Diệu Diệu lại là tiểu quỷ từ âm thai ngũ hành toàn âm, tiểu quỷ âm thai ngũ hành toàn âm theo như ý nghĩa chính là đứa bé sinh vào năm âm, tháng âm, ngày âm, giờ âm, cuối cùng chết tại âm địa. Trùng đúng năm âm này quả thật xác suất còn nhỏ hơn trúng vietlott* vậy mà lại rơi trúng Diệu Diệu, hơn nữa Đường Dũng lại giấu lâu như vậy. (*bản gốc là so với tỉ lệ chơi bài đúng trường hợp ‘bốn vua hai băng’ nào đó, mình không rành nên chuyển thành vietlott)

“Ấp trứng rồng kia thì Diệu Diệu có gặp nguy hiểm không?” Tôi hỏi Đường Dũng, nhìn bộ dáng ung dung của anh ta thì giống như tình hình bây giờ còn chưa quá tệ.

Kết quả Đường Dũng trả lời lại khiến tôi mở rộng tầm mắt: “Dĩ nhiên, chỉ cần rồng con vừa chào đời thì miếng ăn đầu tiên chính là nuốt trọn Diệu Diệu, nó chính là phần ăn đầu tiên cho rồng con đi tới thế giới này.”

“A? Vậy bây giờ anh còn bình tĩnh như vậy, không lo lắng cho Diệu Diệu sao?” Tôi vội kêu lên.

Đường Dũng khẽ cười nhạt nói: “Biết mục đích của bọn chúng thì dễ tính, nếu bọn chúng bắt Diệu Diệu đi để ấp trứng rồi chứng tỏ Diệu Diệu còn có tác dụng với bọn chúng, bây giờ thai rồng vẫn bị treo ở nơi đó, nếu còn chưa bị ấp thì Diệu Diệu còn an toàn, chỉ cần chúng ta tìm được chỗ ẩn thân của bọn chúng là được.”

Vừa nói Đường Dũng đã đưa mắt nhìn Tô Mộc và Giao tiên, nói: “Nơi này có trận pháp kết giới nhất định là do bọn chúng bố trí, hai người đành phải tốn sức đem phá trận pháp đi, có người khác ở bên cạnh thì hai người hấp thu long mạch cũng không thoải mái.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi