CHỒNG YÊU LÀ QUỶ

CÒn chuyện tại sao năng lực cảm giác yêu khí của tôi bị thấp đi thì sau này thảo luận cũng được.

Nghe tôi giục Đường Dũng đi vào cứu người, Trương Đán liền giống như tóm được cọng rơm cứu mạng vậy, cũng sốt ruột cầu Đường Dũng đi vào cứu Tôn Thiên Nhiên ra, Đường Dũng khỏe mạnh như vậy bây giờ cũng chỉ có thể trông cậy vào anh ta.

Đường Dũng nghe vậy mắt liền sáng lên, thật giống như anh ta chỉ chờ Trương Đán mở miệng, bây giờ Trương Đán cầu anh ta, anh ta lại chìa bộ mặt khổ sở nói với Trương Đán: “Người anh em, không phải tôi không muốn cứu Tôn tổng của các anh, chẳng qua tình huống bây giờ quá nguy hiểm, tôi nghĩa hiệp xông vào cũng không nghĩ tới tiền thường hay gì, nhưng lỡ như tôi chết ở trong đó bỏ lại Dương Dương cô nhi quả mẫu thì bọn họ biết sống thế nào…”

Vừa nói Đường Dũng vừa liếc mắt nhìn Trương Đán một cái, thật giống như đang ám chỉ điều gì.

Trương Đán trong nháy mắt hiểu ý, nói: “Anh yên tâm, Tôn tổng chúng tôi có tiền, chỉ cần anh cứu được cậu ấy ra nhất định cậu ấy sẽ báo đáp anh rất nồng hậu. Hơn nữa chỉ cần dựa vào cảm tình mà Tôn tổng chúng tôi dành cho Lộc Dương…”

Thấy Trương Đán cùng Đường Dũng càng nói càng linh tinh, tôi tiền đá cho anh ta một cái, tỏ ý anh ta đừng nói nữa, sau đó tự mình chạy tới phòng tiệc. Anh ta không phải thấy chết không cứu sao, vậy tự tôi cứu!

“Dương Dương, bên đó nguy hiểm, không thể đi tới!” Mắt Đường Dũng luôn để ý tới tôi, thấy tôi chạy đi liền lách người lao tới, cười tươi nói anh ta không nói không cứu, chỉ là vừa rồi không ai nhờ vả danh không chính ngôn không thuận, bây giờ giá tiền đã nói, anh ta sẽ đi vào.

Vừa nói anh ta nhìn Trương Đán một cái, bảo tôi ở cùng với Trương Đán đợi ở cửa, ngàn vạn lần không được đi vào, chờ anh ta giải quyết xong chuyện bên trong sẽ ra cửa tìm tôi.

Tôi có chút không yên tâm, muốn cùng Đường Dũng đi vào, có gì còn có thể giúp đỡ lẫn nhau. Nhưng Đường Dũng nói thực lực tôi bây giờ yếu đi không ít, đi vào với anh ta chỉ khiến anh ta vướng chân, hơn nữa anh ta biết bên trong là tình huống gì, anh ta có thể đối phó, bảo tôi cứ ở ngoài đợi là được.

Anh ta nói trong lòng đã có dự tính tôi cũng không tiếp tục đòi đi vào cùng nữa, chỉ gật đầu một cái, đi theo Trương Đán theo đám người kia đi ra ngoài.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi