CHỒNG YÊU LÀ QUỶ

Lúc này anh ta cũng chú ý tới ánh mắt tôi, vừa vặn cùng tôi hai mắt nhìn nhau.

Sau khi thấy ánh mắt của tôi, anh ta tỏ ra có chút mất tự nhiên, lập tức quay đầu sang một bên, cũng không tiếp tục nói chuyện với bạn giống như chưa có chuyện gì xảy ra.

Tôi liền tiến lại về phía anh ta, sau khi chào hắn một tiếng liền hỏi: “Anh vừa nói cái gì, cái gì đều phải chết? Có phải anh biết chuyện gì đó?”

Mặt người kia lộ vẻ kinh ngạc, đưa mắt nhìn tai tôi một cái, không trả lời câu hỏi của tôi mà chỉ nói: “Tai cô cũng thật thính, tôi nói từ đây mà cô còn có thể nghe được.”

“Đúng vậy, từ nhỏ tai tôi đã nhạy bén hơn so với người bình thường một chút.” Tôi cười qua loa lấy lệ nói.

Nói xong tôi hỏi anh ta làm phòng nào, mọi người đều là đồng nghiệp, nếu biết tin tức gì cũng đừng giấu giếm, chia sẻ cho mọi người cùng biết.

Người kia do dự một chút, đối với tôi vẫn là có chút đề phòng, ánh mắt nhìn tới nhìn lui trên mặt tôi, có lẽ là xem tôi có quen hay không. Có điều khi anh ta nhìn ra sau lưng tôi một cái liền cười, nói: “Trương Đán, hóa ra cô ấy là bạn anh, thật lợi hại.”

“Phải, sao thế?” Trương Đán hỏi.

Người kia lúc này mới yên lòng, ngoắc ngoắc tay với Trương Đán, cười bí hiểm nói: “Anh là lái xe riêng cho Tôn tổng chắc cũng biết chuyện nhà của Tôn tổng chứ, có phải gần đây mẹ của Tôn tổng hành động rất dị thường?”

Trương Đán nghe vậy liền sửng sốt, hỏi anh ta: “Sao anh lại biết?”

“Xem ra tôi nói không sai, lần hội họp thường niên này quả nhiên là Hồng Môn Yến. Không phải cuối năm cũng không phải tết, đột nhiên tuyên bố tổ chức hội họp thường niên, hơn nữa trước đó không thấy nghe nói về chuyện này đã vốn rất không bình thường. Cách đây hai ngày không phải mẹ của Tôn tổng đã đến công ty một chuyến sao, tối hôm đó tôi trở về thì bà nội tôi liền nói tôi chạm vào đồ bẩn, bảo tôi dùng lưu huỳnh tắm, còn nói những ngày này tôi nên tránh mẹ Tôn tổng một chút. Anh xem, quả đúng là có chuyện như dự đoán.”

Sắc mặt Trương Đán nhất thời trầm xuống, nếu là trước kia người khác nói những chuyện này với anh ta hẳn anh ta sẽ còn cười nhạo người khác phong kiến mê tín, nhưng bây giờ sau khi anh ta tự trải qua sự kiện xà vương đã sớm tin vào thánh thần, vừa nghe chuyện này liên quan tới ‘đồ bẩn’ liền khẩn trương nói: “Có ý gì, mẹ Tôn tổng là bị sao, tại sao phải tránh bà ấy?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi