CHỒNG YÊU LÀ QUỶ

Đây là lần đầu tiên tôi thấy Đường Dũng bị người khác khi dễ thành như vậy, rốt cuộc nhịn không được bật cười to.

Đường Dũng nghe tiếng cười của tôi liền ai oán xoay đầu lại, hướng về phía tôi nháy mắt, tỏ ý tôi năn nỉ với Giao tiên một chút.

Tôi nhìn Giao tiên một cái, lại nhìn Đường Dũng một cái, nghiêm mặt nói: “Chuyện này, Giao tiên là tiên tôi phải cung phụng, mặc dù tôi có lòng muốn giúp anh nhưng tôi cũng không thể làm trái ý ông ấy, huống chi bây giờ ông ấy đã thành rồng, cùng trước kia không còn giống nhau.”

Vừa nói tôi vừa cố nín cười, giả bộ thông cảm cho tâm trạng của Đường Dũng: “Lần này coi như anh mua một bài học, lần sau ai tới thuê phải đòi nhiều hơn để có phần chia cho Giao tiên, một trăm triệu lần này tôi với Giao tiên chia đều.”

“Các người…” Đường Dũng nhìn tôi đầy bi thương, thật giống như không ngờ tôi sẽ lại như vậy.

Anh ta nhìn một hồi lâu mới tiếp nhận được thực tế khốn khổ này, đầy phẫn hận đi tới bên cạnh Tôn Thiên Nhiên, đem sự bực tức vừa rồi đổ lên hồ yêu trên người hai mẹ con Tôn Thiên Nhiên.

Cũng không thấy anh ta làm gì tốn sức, chẳng qua chỉ rút ra cái chày cán bột đặc biệt kia quất một gậy vào người Tôn Thiên Nhiên.

Hồ yêu ăn một gậy liền kêu gào thảm thiết, từ trên người Tôn Thiên Nhiên lăn xuống.

Lúc này tôi mới thấy rõ hình dáng của hồ yêu kia, đó là hồ ly mới trưởng thành, yêu khí trên người là màu xanh nhạt, xem ra tu vi không cao.

Hồ yêu kia bị đánh xuống nhưng Đường Dũng vẫn không buông ta, xách chày cán bột đuổi theo hồ yêu chạy khắp phòng, dáng vẻ thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt. Hồ yêu kia sợ hãi tới méo mặt, muốn tìm đồng bọn của Đường Dũng cầu xin tha thứ.

Đồng bọn của anh ta dĩ nhiên là tôi, nhưng trên đỉnh đầu tôi có một con rồng yêu khí ngút trời lẩn quẩn như vậy khiến nó ngay cả xích lại gần tôi cũng không dám. Cuối cùng bị đuổi quả thật cũng không còn đường chạy, nó liền quỳ xuống hướng Đường Dũng vái lạy, giọng the thé nói: “Cầu xin đại nhân để tiểu yêu một con đường sống, tiểu yêu thề sau này sẽ không dám đi đường tắt để tu luyện nữa, nếu như còn dám hại người sẽ bị người rút gân lột da như trong mộ phần vạn yêu của liệt tổ liệt tông, chết không được tử tế!”

Vừa nói nó còn sợ lời này không lay chuyển được Đường Dũng, con mắt đảo nhanh một cái, tiếp tục nói: “Hơn nữa tiểu yêu có biện pháp có thể đền bù tổn thất cho đại nhân. Không phải một trăm triệu vừa rồi đại nhân không được chia sao, số tiền này là đến từ ông lão kia, đại nhẫn có thể tìm cháu trai ông ta đòi một lần tiền nữa là được.”

Vừa nói hồ ly còn giơ hai chân chụm vào nhau liên tục vái lạy.

Đường Dũng nghe được cái này sắc mặt buông lỏng một chút, oán niệm trên mặt nháy mắt tan biến, miệng cong lên cười, nhìn hồ yêu nói: “Không nhận ra ngươi cũng thật to gan, ngươi định tạo nghiệt cho ông đây sao? Tiểu hồ yêu vọng tưởng muốn mua chuộc ông đây, hủy tu hành của ông đây, đáng chết!”

Vừa nói Đường Dũng đã giơ cây gậy lên.

Sắc mặt hồ yêu đại biến, nhất thời quỳ xuống liên tục dập đầu.

Nhưng Đường Dũng không chút xao động, mắt nhìn người hồ yêu chuẩn bị đập cây gậy xuống. Bỗng nhiên Giao tiên vội vã kêu lên: “Dừng tay.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi