CHỒNG YÊU LÀ QUỶ

“Theo tôi thấy, muốn giải quyết hồ yêu nhất định phải mời Tam thái tử Na Tra tới, ngài ấy từ nhỏ chính là chuyên đi giết hồ yêu, ngay cả cửu vĩ hồ Đát Kỷ cũng không dám trêu chọc ngài. Đại tiên thật anh minh thần vù, liếc mắt liền thấy được căn nguyên chân lý vấn đề.”

“Nếu ta nói có ích chính là Thất huynh đệ Hồ lô thì sao?” Đường Dũng liếc mắt, không mặn không nhạt nói, hiển nhiên anh ta vẫn còn ghi hận người này hôm qua không để ý đến anh ta.

Vừa dứt lời, anh ta đảo mắt một vòng nhìn xung quanh, khóe miệng cong lên một nụ cười châm chọc.

Tôi bỗng nhiên có cảm giác không ổn, dựa vào sự hiểu biết của tôi về Đường Dũng, mỗi khi anh ta cười như vậy khẳng định không có chuyện gì tốt.

Quả nhiên, Đường Dũng cười xong nét mặt liền thay đổi, hướng về phía sau lưng giám đốc quát tô một tiếng:

“Hồ yêu kia, thân thể đã chết linh hồn không chịu đi đầu thai chuyển thể, còn quấn lấy thế nhân làm gì! Ngay trước mặt bổn tiên đây còn dám tiếp tục làm xằng bậy, ngươi có tin không nếu bổn tiên nhận được ủy thác sẽ đem ngươi xử tử tại chỗ, để ngươi biến mất hoàn toàn trong tam giới!”

Vừa nói Đường Dũng tỏ vẻ nôn nóng cùng tức giận nhưng vẫn trù trừ không tiến lên, mặt đầy vẻ đắn đó.

Vị giám đốc kia mới chính mắt thấy Tôn tổng bị hồ yêu trên người hành hạ không ra người không ra quỷ, bây giờ nghe hồn phách hồ yêu còn bám trên người mình mặt liền tái xanh, sợ hãi lập tức chạy đến bên cạnh Đường Dũng, hỏi: “Đại tiên, hồ yêu kia bây giờ bám trên người tôi sao?”

“Không phải hồ yêu, bây giờ nó đã chết nên gọi là quỷ yêu. Yêu vật sau khi chết sẽ biến thành quỷ yêu, mặc dù lực tàn phá không mạnh như khi nó còn là yêu quái nhưng nếu cứ ở trên người một thời gian thì uy lực cũng lớn như quỷ vậy, nếu như không tiến hành thanh trừ ngươi sẽ liên tục thấy ảo giác, những thứu ảo giác kia sẽ không hừng hù dọa ngươi, đến khi tinh thần ngươi không chịu nổi suy sụp rồi tự sát, chỉ có như vậy ngươi mới được giải thoát.” Đường Dũng tay bấm động tác, mặt đầy thánh thiện nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi