CHỒNG YÊU LÀ QUỶ

Không đợi tôi hiểu được ý của Tô Mộc thì Giao tiên đã kéo tôi đi vào âm huyệt, ông ta nói Đường Dũng cứ giao cho Tô Mộc là được, thuốc kia của anh ta rất linh nghiệm, cho dù không thể trong nháy mắt chữa lành vết thương thì cũng có thể cầm máu giảm đau, đứng dậy đi lại không thành vấn đề, bảo tôi không cần lo lắng, bây giờ tôi cần lo lắng hẳn là yêu thử túc trực bên linh sàng mới đúng.

Nói tới yêu thử túc trực bên linh sàng, lòng tôi vừa buông lỏng được lại trở nên nôn nóng. Bệnh của Đường Dũng có thể chữa khỏi nhưng thương tích của yêu thử quả thực rất khó khăn, cái này căn bản là vòng tuần hoàn cụt.

“Đúng rồi, ông nói xem sâm tinh có thể cứu được Đường Dũng thì nó có thể cứu được yêu thử túc trực bên linh sàng không? Dẫu sao nó lợi hại như vậy, người có thể cứu mà quỷ cũng có thể cứu, không chừng sẽ cứu được cả yêu?” Tôi bỗng nhiên nảy ra một sáng kiến, hỏi Giao tiên.

Nghe tôi hỏi như vậy lông mi vốn nhăn lại của Giao tiên liền giãn ra, vui vẻ nói: “Sao ta lại có thể quên nhỉ, sâm tinh vốn là cây cỏ, đối với người quỷ yêu đều có tác dụng chữa trị rất tốt, không chừng nó có thể cứu được con chuột kia… Ài? Sâm tinh chạy đâu rồi?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi