CHỒNG YÊU LÀ QUỶ

“Là tôi… Tôi là trưởng thôn của thôn Hạ Huệ ở Nam Hà. Xin hỏi nhà khảo cổ Lộc Dương đang ở đây sao?” Ngoài cửa truyền tới giọng một người đàn ông lớn tuổi.

Cả ba chúng tôi đồng loạt sửng sốt, Giao tiên cùng Đường Dũng kỳ quái nhìn tôi như muốn hỏi tại sao tôi lại biến thành nhà khảo cổ, chỉ có tôi có chút bất ngờ. Mặc dù không biết thôn Hạ Huệ ông ta nói kia là gì nhưng nghe giọng cùng cách xưng hô với tôi, chắc chắn ông ta là trưởng thôn của Lại Cửu.

Sao ông ta tìm được nơi này?

Hơn nữa trên người ông ta mang theo khí tức gì mà hoàn toàn khác với người bình thường?

Tôi không khỏi tăng thêm mấy phần cẩn thận, đề phòng người trưởng thôn này là Yêu Thần biến thân giả mạo.

“Yên tâm, hắn không phải yêu thần, trên người cũng không có yêu khí, ngược lại mang một chút… tích khí nhàn nhạt.” Giao tiên cảm nhận được sự lo lắng của tôi, chần chờ nói.

Khi ông ta nói hai chữ ‘tích khí’ thì mặt hiện lên vẻ ngưng trọng, dường như không nghĩ ra trên một người còn sống sao lại có thể mang theo tích khí.

Sau khi biết là ai, chúng tôi đồng loạt thở phào nhẹ nhõm. Ít nhất chúng tôi có ba người, cho dù trưởng thôn mang theo tích khí thì cũng không thể gây ra chuyện lớn gì. Lúc này Giao tiên liền mở cửa cho trưởng thôn vào, sau đó hỏi ông ta tìm tôi có chuyện gì?

“Cô nương, van xin cô nhất định phải mau cứu người trong thôn chúng tôi. Báo ứng tới, yêu thử kia thật đã tới báo thù!” Trưởng thôn sau khi vào phòng liền đi nhanh tới trước mặt tôi, nước mắt nước mũi khóc lóc nói.

Tôi đã chuẩn bị cho rất nhiều tình huống, thậm chí còn nghĩ có thể ông ta đã chết, bây giờ chỉ là xác chết vùng dậy để mà chuẩn bị đề phòng, duy chỉ không nghĩ tới ông ta lại hướng về phía tôi khóc lóc.

Lúc này đầu tôi có chút mông lung, hỏi ông ta: “Cái gì mà yêu thử báo thù, đã xảy ra chuyện gì?”

Nghe tôi hỏi, trưởng thôn trong nháy mắt càng khóc to hơn, một ông lão hơn năm mươi tuổi vừa quỳ vừa khóc nói: “Không phải hôm qua tôi cùng Lại Cửu theo chân các người xuống mộ sao, cũng không biết tại sao lại hôn mê đến tận buổi tối mới tỉnh lại, khi tỉnh lại tôi đã ở trong nhà mình, sau đó…”

Hóa ra hôm qua sau khi chúng tôi mang trưởng thôn về nhà ông ta vẫn hôn mê suốt buổi chiều, chờ đến khi tỉnh lại đã hơn mười một giờ đêm, ông ta nhớ tới Lại Cửu cho nên ngay trong đêm đi tới nhà của Lại Cửu muốn xem hắn đã tỉnh chưa.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi