CHỒNG YÊU LÀ QUỶ

Sắc mặt Trưởng thôn cực kỳ ngưng trọng, có điều khi ông ta thấy Tiểu Đông khóc liền lộ vẻ lo lắng, bước nhanh về phía Tiểu Đông.

Tôi sợ ông ta phát hiện ra điều gì sẽ ra tay với Tiểu Đông nên vội vàng bế Tiểu Đông lên, vừa dỗ vừa hướng trưởng thôn sang chuyện khác: “Sao rồi, đã điều tra ra nguyên nhân của những người trong thôn chưa?”

Lời này tôi hỏi với trưởng thôn nhưng thực tế lại là đang hỏi Giao tiên.

Đồng thời tôi đưa mắt nhìn Giao tiên ra hiệu, trong đầu nhanh chóng đem chuyện vừa rồi Tiểu Đông kể nói lại cho Giao tiên.

Mặt Giao tiên cũng đầy ngưng trọng, sau khi nghe xong tôi nói không hề biểu lộ ra điều gì, chỉ nói: “Nguyên nhân đã tìm ra. Trên người những người này cũng lưu lại không ít yêu khí, hẳn là trước đây không lâu đều bị yêu vật dùng yêu khí khống chế. Yêu khí với con người gây tổn thương cũng rất lớn, bên trong cơ thể bọn họ tích trữ yêu khí quá nhiều, mấy ngày trước bị vật gì đó thúc giục khiến yêu khí bộc phát, đem hồn phách giam cầm trong cơ thể.”

“Yêu khí? Toàn bộ người trong thôi đều bị yêu khí bám vào người sao? Vậy phải làm sao bây giờ?” Tôi cả kinh trong lòng, hỏi.

Chuyện này hiển nhiên có người đứng sau, không phải Yêu Thần làm thì chính là Tô Mộc.

Tôi không biết rốt cuộc Tô Mộc tới nơi này là nhận lệnh gì, không phải là chịu trách nhiệm trộm thân thể kiếp trước của tôi sao, nếu đạt được mục đích đó rồi sao còn ra tay với những người này như vậy?

Nếu như Tô Mộc không có lý do để làm như vậy thì cũng chỉ còn Yêu Thần.

Cục diện bây giờ thì khả năng là Yêu Thần lớn hơn một chút. Dẫu sao yêu khí trong những thôn dân này quá nhiều, trừ Yêu Thần ra có lẽ không còn ai có khả năng đồng thời khống chế nhiều yêu khí như vậy. Chẳng qua tôi quả thực không nghĩ ra được tại sao hắn đang bị thương nặng mà vẫn đem người dân trong thôn làm cho nửa sống nửa chết.

Chuyện này có lợi gì cho hắn sao? Hay là… có gì không tốt đối với chúng tôi?

Tôi thấy mọi thứ rối tung, ngay khi tôi đang cau mày nhăn trán thì Giao tiên trầm giọng nói: “Những người này cũng hết cách cứu. Nếu như khiến bọn họ hôn mê là cách nào khác thì còn được, bây giờ bên trong thân thể bọn họ có rất nhiều yêu khí, nếu như ta cưỡng ép mang hồn phách của bọn họ thả ra thì cũng sẽ bị yêu khí trong cơ thể xâm chiếm hồn phách trong nháy mắt. Nếu như không đem thả hồn phách ra ngoài thì yêu khí trong thân thể sẽ nướng hồn phách, cho nên…”

Giao tiên nói đến đây chần chờ một chút, nói: “So với việc để cho bọn họ bị đau khổ chi bằng khiến bọn họ dễ chịu hơn.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi