CHỒNG YÊU LÀ QUỶ

Tôi biết tôi vẫn còn ở trong tay Yêu Thần, có lẽ chính hắn đang lôi kéo tôi.

Nhưng tôi đã không quản được nhiều như vậy, khi hắn hóa thành Tô Mộc thì tôi đã mất một nửa phần thắng.

Cho dù anh ấy là quỷ tôi cũng không có khả năng sẽ ra tay với thi thể của anh ấy, bởi vì thi thế kia là hy vọng để anh ấy sống lại. Chỉ cần thi thể còn thì Tô mộc sẽ còn hi vọng, nếu như ngay cả thi thể cũng bị phá hủy vậy thì anh ấy chỉ còn lại hồn phách.

Là quỷ có quá nhiều chuyện, tôi đã rất mệt mỏi.

Tôi chỉ muốn cùng Tô mộc có cuộc sống như người bình thường. Nếu như yêu cầu này quá viển vông xa vời, vậy thì tôi nguyện ý biến thành quỷ để được bầu bạn cùng anh ấy.

Trong đầu tôi loạn cào cào, lúc muốn chết lúc lại sợ chết, hai cảm xúc phức tạp không ngừng đan xen trong đầu tôi, cùng với cảm giác bị lôi kéo kia khiến hết sức khó chịu.



“Dương Dương? Em tỉnh lại đi.” Không biết qua bao lâu tôi bỗng nhiên cảm giác được đang có bàn tay vỗ vào gò má tôi.

Không đợi tôi mở mắt, giọng kia lại nói: “Phương pháp kia có được hay không? Nếu không tôi sẽ hô hấp nhân tạo cho cô ấy một chút? Hút…”

Vừa nói liền có một tiếng hít sâu truyền tới.

Tôi liền có dự cảm không tốt, mở mắt ra một chút, vừa vặn nhìn thấy một gương mặt to bè đang áp sát trước mắt tôi, miệng chu lên, môi cũng sắp chạm vào miệng tôi.

Bốp!

Tôi liền đưa tay lên, muốn ngăn cản lại.

Chẳng qua tay tôi vừa mới động vào một cái thì Đường Dũng nằm ở trên người tôi đã rên lên một tiếng, người bay ra ngoài hơn mười mét, đập vào tường rồi ngã lăn xuống đất.

Cái này cũng chưa tính, sau khi anh ta va vào tường rơi xuống đất tôi liền rõ ràng thấy trên tường có một cái hố to hình người.

Tôi cùng Giao tiên hít một hơi lạnh, thậm chí tôi cũng không dám tin, còn cho rằng tôi đang nằm mơ, khiếp sợ nhìn Giao tiên hỏi ông ta: “Thế này là thế nào? Tôi biến thành quỷ rồi sao?”

“Trước mắt xem ra không phải, hơn nữa ngươi không chỉ không biết thành quỷ mà đã hoàn toàn sống lại trên yêu thân kiếp trước!” Giao tiên sững sờ nhìn dấu vết ở trên tường, thật giống như ông ta cũng chưa phản ứng kịp.

“Yêu thân kiếp trước?” Tôi sững sờ một chút, sau đó trong nháy mắt liền nhớ ra, liền lấy điện thoại mở camera trước để soi mình.

Quả nhiên, một gương mặt đẹp nghiêng nước nghiêng thành đập vào mắt tôi, mặc dù không phải là lần đầu tiên tôi thấy yêu thân kiếp trước, cũng không phải lần đầu tiên tôi sống trong cơ thể này nhưng tôi vẫn bị khiếp sợ.

Lại thật đã sống lại?

Hơn nữa khí lực còn lớn như vậy, điều này có phải chứng tỏ thực lực nghịch thiên kiếp trước tôi đã điều khiển được?

Đây rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi