CHỒNG YÊU LÀ QUỶ

Vốn kế hoạch này hết sức hoàn mỹ, mọi chuyện xảy ra đều giống như dự tính của Giao tiên. Có điều sau khi Tiểu Đông ra tay thì Giao tiên lại phát hiện ra cánh cửa gỗ kia có trận pháp rất mạnh mẽ, ông ta trong thời gian ngắn không đi vào được.

Hơn nữa ông ta cũng không ngờ được Tiểu Đông vậy mà lại là người của Tô Mộc, là đặc biệt tới giúp tôi. Còn chuyện đem toàn bộ thôn dân đánh ngã chẳng qua là phương pháp của Tiểu Đông để dẫn tôi đến đây.

Nghe Giao tiên nói đến đây tôi không nhịn được chen miệng vào: “Không thể nào, Tô Mộc không phải là người như vậy. Nếu như anh ấy muốn dẫn tôi vào thôn thì chỉ cần nói với tôi một tiếng được rồi, cần gì phải đem mạng sống của toàn bộ người dân trong thôn để dẫn đường?”

“Có thể bởi vì lúc đó cậu ta bị theo dõi, cho dù làm chuyện gì cũng sẽ bị nghi ngờ cho nên mới làm kế hoạch như vậy…” Giao tiên nói.

Có điều cho dù Tô Mộc phí hết tâm tư thế nào đi nữa để dẫn dắt tôi vào thì vẫn bị Yêu Thần phát hiện, cho nên mới có một màn phía sau kia.

Tôi bị Yêu Thần bóp chết, có thể coi là ngay trước mặt Giao tiên nhưng lúc ấy Giao tiên bị trận pháp ngăn lại ở cửa, cho dù có thể nhìn thấy tôi cũng không thể làm được bất kỳ điều gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn sinh mạng của tôi dần dần đi mất.

Sau khi tôi chết Yêu Thần lại đi phá hủy yêu thân kiếp trước. Lúc ấy Giao tiên vô cùng tuyệt vọng, nếu như yêu thân kiếp trước này cũng bị phá hủy vậy thì tôi sẽ thực sự bị chết, sẽ biến thành quỷ, ông ta cùng tôi sẽ cắt đứt liên lạc, thậm chí Tô Mộc kết hôn âm với tôi cũng bị họa theo, người sẽ bị thương nặng.

Giao tiên nói đến đây không nhịn được dừng một chút, giọng có chút nghẹn ngào.

Cho dù chuyện đã qua đi hơn một tháng nhưng dường như Giao tiên nhớ tới vẫn rất giật mình.

Tôi lần đầu tiên thấy Giao tiên không khống chế được ưu tư như vậy, liền vô vãi ông ta một cái, khẽ mỉm cười an ủi ông ta.

Lúc này ông ta mới khá hơn một chút, tiếp tục nói: “Ngươi biết cuối cùng là ai cứu ngươi không?”

“Ai?” Tôi hỏi.

“Quỳ ca ca của ngươi.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi