CHỒNG YÊU LÀ QUỶ

“Em ngốc, mặc dù gương mặt này xinh đẹp hơn nhưng anh lại thích gương mặt xấu xí trước kia.” Tô Mộc hôn tôi rất lâu rồi mới tách miệng tôi ra khẽ nói.

“Anh nói gì?” Tôi liền đẩy Tô Mộc ra, tức giận trợn mắt nhìn anh ấy.

Xa nhau lâu như vậy thật vất vả mới có thể gặp mặt, không phải là thời khắc đặc biệt lãng mạn sao, sao Tô Mộc lại nói lời gây sát thương như vậy!

Hơn nữa ai xấu?!

Mặc dù trước kia tôi không đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng cũng vẫn là ngọc sáng đi, ít nhất sau khi trang điểm vẫn được sáu bảy điểm!

“Anh nói anh thích gương mặt trước kia của em.” Trong mắt Tô Mộc đều là ý cười, miệng mỉm cười yêu kiều nhìn tôi nói.

Tôi liền cùng anh ấy đọ sức, nói: “Không phải câu này, từ phía sau kìa, trước chữ ‘trước kia’!”

“Xấu xí?” Nụ cười trong đáy mắt Tô Mộc càng sâu hơn, chỉ là bộ dáng anh ấy rất nghiêm trang, giống như đang nghiêm túc cùng tôi thảo luận vấn đề nào đó, nói: “Chẳng lẽ em không xấu xí sao? Em có đẹp bằng anh không?”

“Anh…” Tôi bị nghẹn quá hóa giận, vốn chuẩn bị trước một chuỗi lời phản kích nhưng bị anh ấy hỏi như vậy tôi cũng không biết nên nói cái gì cho phải.

So với Tô Mộc thì quả thật tôi trở thành xấu xí.

“Được rồi, được rồi. Dù sao bây giờ em đã trở nên đẹp, anh muốn nói gì thì cứ nói đi.” Tôi xua tay, độ lượng không thèm tiếp tục tranh luận với Tô Mộc, lần nữa tiến tới gần anh ấy muốn tìm một chỗ ngồi xuống.

Dù sao hôm nay cũng muốn chờ ở đây, nhất định phải tìm một nơi thoải mái, đến khi trời tối tính sau.

Tô Mộc cũng đi theo tôi kiểm tra xung quanh. Vốn Tô Mộc chỉ ở trong một góc nhỏ, có điều sau khi thấy được yêu khí kinh khủng trên người tôi thì toàn bộ quỷ trong miếu đều chen nhau né tránh núp phía sau tượng thần, không ai dám ra ngoài.

Miếu này vốn không lớn không nhỏ, trong nháy mắt bị những cô hồn dã quỷ kia nhường ra một không gian rất lớn, tất cả đều thuộc về tôi và Tô Mộc.

Tôi cũng không kén chọn dị, đem rơm rạ tán lạc trong miếu xếp lại một chỗ, sau đó cởi áo khoác ngoài trải ở phía trên làm thành một cái giường đơn sơ rồi ngoắc ngoắc tay với Tô Mộc: “Chồng, tới đây, người ta ở trên giường chờ anh đấy.”

“Chớ nói nhảm, nơi này có nhiều mắt nhìn như vậy.” Tô Mộc nhận ra tôi trêu anh ấy liền liếc tôi một cái.

Ôi, anh ấy trợn mắt cũng đẹp như vậy…

Tôi lại một trận si mê, cái gọi là tạm chia tay thắng tân hôn chính là thế này, lúc này Tô Mộc ở trong mắt tôi thật vô cùng hoàn mỹ.

Không đúng, anh ấy ở trong mắt tôi luôn rất hoàn mỹ trừ những lúc tức giận thì rất thúi, nhất định chính là nam thần ít có trên thế gian.

Nhưng tính khí thúi ấy chính là đặc điểm của anh ấy, ngay cả lúc anh ấy tức giận tôi cũng rất yêu thích.

Mặt tôi đầy si mê nhìn Tô Mộc cười ngây ngô.

Trên mặt Tô Mộc hiện lên một chút bất đắc dĩ, có chút mất mắt nhìn dã quỷ đang ở phía sau tượng thần, thở dài rồi ngồi xuống bên cạnh tôi.

Tôi liền mò vào ngực anh ấy, chẳng qua tôi còn chưa chui được vào ngực anh ấy thì đầu tôi đã bị một bàn tay đẩy ra

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi