CHỒNG YÊU LÀ QUỶ

Tôi còn chưa dứt lời thì nụ cười trên mặt Tô Mộc đã cứng lại.

“Anh… vừa nói như vậy sao?” Giọng Tô Mộc biến đổi, ánh mắt tránh tôi, đột nhiên muốn rời đi.

Tôi liền nắm tay anh ấy lại, nói: “Nói! Vừa rồi em nghe rõ ràng, anh nói ban đầu để em hấp thu cá âm nhỏ chính là vì hôm nay! Sao anh sẽ biết chuyện xảy ra hôm nay để sớm chuẩn bị sẵn sàng?”

Tôi vừa hỏi vừa kỳ quái nhìn Tô Mộc.

Đột nhiên một ý niệm đáng sợ hiện lên trong đầu tôi, Tô Mộc đã sớm biết thân phận của tôi cho nên căn bản không phải là ngẫu nhiên khi anh ấy kết âm hôn với tôi?

Anh ấy một mực chờ tôi chính là vì đã biết tôi, để cho tôi yêu anh ấy, sau đó tự anh ấy đào tạo tôi thành lợi hại, cuối cùng là tìm yêu thân kiếp trước để đổi linh hồn?

Dẫu sao ngay từ khi bắt đầu đều là anh ấy dẫn dắt tôi đi, tự nhiên tôi phạm vào kiêng kỵ rồi kết âm hôn với anh ấy, sau đó anh ấy không có lý do gì tự nhiên đối xử tốt với tôi khiến tôi dần dần yêu anh ấy.

Cũng là anh ấy, người bị thương nặng khiến chúng tôi chỉ có thể đi tìm âm huyệt giúp anh ấy bồi bổ hồn phách cho nên chúng tôi mới tìm được mộ Võ Tắc Thiên, tìm được yêu thân kiếp trước của tôi.

Đáng sợ hơn là, nếu như ngay từ đầu Tô Mộc đã mang những mục đích này lại gần tôi vậy thì hẳn anh ấy luôn có một chủ nhân phía sau, cũng chính là Yêu Thần, từ đầu đến cuối anh ấy cùng Lâm Yến Nhi đều cùng một phe.

Cho nên cùng là cấp bậc lệ quỷ nhưng Lâm Yến Nhi lại có thể dễ dàng cướp đi thân thể tôi trước mặt anh ấy, ép hồn phách tôi tạm thời nương thân ở trong yêu thân kiếp trước.

Lúc ấy bọn họ có thể chưa xác định được thân phận của tôi cho nên mới thử một chút, dẫu sao chỉ có hồn phách của ‘Lộc Dương’ chân chính mới có thể đi vào trong yêu thân kiếp trước, mà tôi đã vào được cho nên sau đó Tô Mộc càng ra sức đào tạo tôi…

Nghĩ tới đây, ánh mắt tôi nhìn Tô Mộc trong nháy mắt liền thay đổi.

Không đúng, không đúng, Tô Mộc vì tôi mà ngay cả thân xác cũng bỏ không cần, huống chi nếu quả thật như vậy thì tại sao Tô Mộc còn muốn phản bội Yêu Thần, lại nhiều lần giúp tôi? Chỉ vì để tôi tin tưởng sao?

Nghĩ tới đây tôi cố gắng áp chế nghi ngờ trong lòng xuống. Tôi yêu Tô Mộc thì hẳn nên vứt bỏ hết mọi chuyện để tin tưởng anh ấy, vì anh ấy ngay cả chết tôi còn không sợ thì còn sợ gì? Tôi tin tưởng anh ấy vô điều kiện!

“Tô Mộc, anh không muốn giải thích với em một chút sao?” Tôi thấy Tô Mộc có chút trốn tránh liền mở miệng nói.

Tôi đột nhiên đặc biệt hy vọng anh ấy có thể giải thích một chút, bất kể anh ấy nói gì tôi cũng tin.

Nhưng Tô Mộc không nói gì.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi