CHỒNG YÊU LÀ QUỶ

Nhìn một cái đã cả một ngày, sau khi thành thần bụng tôi cũng không đói, ăn cơm uống nước thật giống như đã không còn là nhu cầu thiết yếu. Không biết từ lúc nào sắc trời đã tối, sau khi mặt trời vừa xuống núi, toàn bộ quỷ hồn từ trong miếu ngoại trừ Tô Mộc đều xông ra ngoài như chạy nạn, có lẽ bọn họ sẽ không muốn trở lại nữa.

Tôi cười có chút khổ, nhìn Tô Mộc đang ngủ say phân vân xem có nên đánh thức anh ấy không.

Dẫu sao nhà ở ngay gần đây, chúng tôi không cần phải cứ ở trong ngôi miếu này. Có điều anh ấy ngủ quá ngon khiến người ta căn bản không nhẫn tâm muốn quấy rầy mộng đẹp của anh ấy.

Tôi liền dựa vào ngực anh ấy, hưởng thụ cảm giác yên tĩnh tốt đẹp đã rất lâu tôi không có này.

Đại khái ngủ đến hơn hai giờ sáng Tô Mộc rốt cuộc khẽ động một chút, mơ màng tỉnh lại.

“Anh ngủ bao lâu? Sao em không đánh thức anh?” Tô Mộc liếc nhìn ngoài cửa sổ, chân mặt đẹp đẽ hơi nhíu lại hỏi tôi.

Tôi liền cười lấy lòng, hôn một cái lên đôi môi hơi lạnh của anh ấy, nói: “Người ta không nỡ làm phiền anh, anh ngủ ngon như vậy. Dù sao ban đêm còn dài, em chỉ cần trước khi trời sáng gọi anh dậy không phải là được rồi sao?”

“Em thật ngốc.” Tô Mộc thở dài, mắng nhẹ tôi một câu.

Sau đó anh thấy có vẻ như rất vội vàng, nắm lấy tay tôi kéo lên, mang tôi đi ra ngoài: “Em cùng anh đi đến chỗ này, khi ra khỏi cửa miếu em phải tận lực che giấu khí tức của mình, không nên để người khác phát hiện.”

“Tại sao?” Nhìn dáng vẻ thần bí của Tô Mộc khiến bệnh cũ của tôi lại tái phạm, hiếu kỳ hỏi.

“Bởi vì anh không muốn để cho người khác biết em đã thành thần. Trước khi người khác phát hiện ra anh phải dẫn em đi phong tỏa khí tức, như vậy… an toàn hơn.” Tô Mộc ngập ngừng một chút, nói.

Vừa rồi rõ ràng là anh ấy muốn nói lời khác, chỉ là lời đến khóe miệng mới đổi thành an toàn hơn.

Tôi liền bị dáng vẻ của Tô Mộc khiến cho buồn cười, nói: “Anh lo lắng thái quá rồi, bây giờ em cũng thành thần còn sợ ai biết. Cho dù Yêu Thần xuất hiện ở trước mặt em thì em cũng không sợ hắn. Giao tiên đã nói với em, chỉ cần em khôi phục thần lực thì Yêu Thần đã không còn là đối thủ của em.”

“Anh không phải nói tới Yêu Thần.” Sắc mặt Tô Mộc đầy căng thẳng, nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi