Mãi cho đến khi Thánh giáo xâm chiếm quá đáng thì đế quốc Phục Hy mới tuyên chiến với Thánh giáo. Các nước lớn trên thế giới đều nhao nhao tham chiến làm cho Thánh giáo không thể không thỏa hiệp mà thu hẹp lại.
Sau khi Anna được Hoàng hậu của đế quốc Phục Hy cứu đi thì suốt cả quãng thời gian sau đó đều luôn đối đầu với Thánh giáo với ý muốn khôi phục quốc gia Áo Lan Ca.
Giọng nói của Nữ Thần Công Chính đột nhiên vang lên: [Bởi vì ngài vô cùng quan tâm đến chuyện này nên tôi đề cử với anh một thông tin, xin hỏi ngài Cố Thanh Sơn có cần không?]
Cố Thanh Sơn ngẩn ra, lập tức nói: “Cần.”
[15 giây trước Thánh đồ Hill của Sở Tài Phán Thánh giáo đã mang theo 20 tên thủ hạ vượt qua biên giới của Liên Bang Tự Do.]
[Hướng đi của bọn họ là hướng đến thủ đô.]
Cố Thanh Sơn nheo mắt lại.
Hill? Kẻ điên nổi tiếng đó?
“Điều tra hồ sơ của Thánh đồ Hill để tôi xem thử.”
[Quyền hạn của ngài Cố Thanh Sơn có thể tìm đọc hồ sơ, đang tiến hành điều tra.]
Trên quang não lập tức hiện ra hồ sơ chi tiết của Hill.
“Cô có đánh giá gì đối với hắn?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Nữ Thần Công Chính nói: [“Phản nhân loại.]
“Rất đúng trọng tâm.” Cố Thanh Sơn nói.
Người này rất nguy hiểm, Anna cũng không phải đối thủ của hắn.
Nếu như hắn tiến vào Liên Bang hoặc là đế quốc Phục Hy thì nhất định sẽ có chuyện phiền toái.
Cố Thanh Sơn nheo mắt suy nghĩ thêm một lát rồi nói: “Tôi sẽ đi gặp hắn.”
[Điều lúc này mà Lãnh Tụ Tối Cao phải làm là lánh nạn chứ không phải tự mình đối mặt với tên vô lại xấu xa đó.]
Nữ Thần Công Chính nói.
Cố Thanh Sơn cười khổ đứng lên nói: “Hắn ta vốn là đến tìm tôi nên không trốn được.”
Ở núi rừng.
Hill ra lệnh cho nhóm Giáo đồ nghỉ ngơi tại chỗ.
Hắn ta ngồi một mình ở một bên, lẳng lặng đọc một quyển sách.
Đây là một quyển sách giống như bộ sách y học giải phẫu. Tác giả của quyển sách đã có rất nhiều năm kinh nghiệm trong ngành giải phẫu học, giữa những con chữ phản ánh rõ điều đó khiến Share vô cùng thích thú.
Hắn ta ngẩng đầu lên, suy nghĩ về nhiệm vụ từ đầu đến cuối.
Cái tên nhà khoa học nhát gan kia thì dễ rồi, chỉ cần đánh ngất rồi mang đi là được.
Mấu chốt là Anna.
Cô gái nhỏ này có sự chán ghét sâu sắc đối với Thánh giáo, thực lực bản thân lại mạnh mẽ, muốn xử lý thì thật phiền toái.
Đáng tiếc không thể giết đối phương cũng không thể vận dụng hình phạt.
Hắn ta tiếc nuối nhìn vào chiếc vali xách tay của bản thân, trên mặt nó có rất nhiều công cụ tinh xảo im lặng nằm, đó đều là dụng cụ mà hắn ta đã phải bỏ rất nhiều tâm huyết để tạo ra, nó vốn có tính nghệ thuật và tính sáng tạo rất cao.
Nếu có thể tra tấn cô một cách thải mái...
Thôi đi, nếu như vậy thì Thánh tử sẽ mất hứng, Giáo hoàng cũng sẽ mất hứng.
Hill thở dài, cảm thấy vô cùng tiếc nuối.
“Ngài Hill, bữa sáng đã chuẩn bị xong rồi.” Một gã Giáo đồ cung kính nói.
“À?” Hill quay lại.
Chỉ thấy có một tầng thảm trắng tinh trải trên cỏ.
Đồ ăn tinh xảo được bày biện ngay ngắn, hơi nóng của món ăn ngon bốc lên, còn nhóm Giáo đồ thì cúi đầu cung kính chờ hắn ta đích thân giá lâm.
“Ừm, không tồi.” Hill vừa lòng nói.
Nhóm Giáo đồ cúi đầu ngày càng thấp.
Ai cũng đều không muốn nhớ lại tình cảnh lần ra ngoài chấp hành nhiệm vụ lúc trước.
Lúc ấy có một sợi tóc xuất hiện ở trong cơm canh.
Hill lấy sợi tóc ra, sau đó thiêu đốt hai gã Giáo đồ phụ trách nấu nướng để hiến dâng cho bài vị vĩ đại.
Tình cảnh kia thật làm cho người ta khó quên.
Hill chậm rãi đi đến.
Mọi người liền đứng một cách trang nghiêm mãi cho đến khi Hill ngồi xuống mới dám hoạt động.
“Ngài Hill, phía trước có một thành phố nhỏ, ngài có cần chúng tôi đi chuẩn bị tài liệu sống không?”
“Đừng gấp gáp, đều đến đây ăn đi, ăn xong rồi ta cùng mọi người đi xem thử.”
Tâm trạng của Hill không tồi, cho nên hắn ta không ngại bày ra bộ mặt thân thiết.
Nhóm Giáo đồ được sủng ái mà lo sợ, âm thầm phát lời thề trong lúc tìm tài liệu sống thì nhất định phải đánh bóng hai mắt.
Không những phải là trinh nữ mà còn phải có dáng người thon thả và vẻ đẹp dài lâu.
Lần trước có Giáo đồ đưa đến một cô gái dung mạo bình thường, ngài Hill cái gì cũng không nói nhưng lại mang tên Giáo đồ kia sử dụng làm tư liệu sống.
Ngài Hill giỏi về nghiên cứu cơ quan và xương cốt, biết hàng trăm cách làm cho người ta duy trì tình trạng sắp chết nhưng lại cố tình không thể trút xuống hơi thở cuối cùng.
Muốn sống cũng không được, muốn chết cũng không xong.
Ngài Hill luôn nói rằng đây mới là nghệ thuật... Nghệ thuật của Sở Tài Phán Thánh giáo.
Hill cầm đồ ăn đang chuẩn bị hưởng dụng thức ăn ngon.
Hắn ta nhìn một mâm ba phần thịt thăn đầy tơ máu, trong lòng liền nghĩ đến phương pháp xử lý tài liệu sống hôm nay.
Sau đó thì một luồng tia chớp xuất hiện.
Một luồng ánh sáng rực rỡ từ trên trời bắn thẳng đứng xuống dưới, dừng chính xác ở giữa mọi người.
Luồng ánh sáng tồn tại 0.1 giây sau đó nổ tung.
Trong nháy mắt, tầng sóng xung kích tản ra phá hủy các cơ quan nội tạng và xương cốt của những người khác ngoại trừ Hill.
Mọi người liền phân tán bốn phía, vùng không gian ở giữa đã không còn sự sống.
Trên người Hill phát ra một luồng ánh sáng thần thánh màu trắng mạnh mẽ bảo vệ hắn ta bay ra khỏi tầng sóng xung kích.
Hắn thảm hại phải lăn đến chỗ rất xa mới ngừng lại.
“Ai? Là ai, mau đi ra cho ta!”
Hill phẫn nộ hét lớn.
Dường như là cảm nhận được tình hình của hắn ta, luồng ánh sáng thần thánh màu trắng nâng hắn ta bay lên.
Hill nhảy đến giữa không trung, đang muốn dùng thủ đoạn tàn nhẫn nhất xé địch nhân thành mảnh nhỏ, lại đột nhiên bị hình ảnh trước mắt làm cho kinh hãi.
"Cái CMN!"
Chính hắn ta luôn tự xưng là người tao nhã phong độ cũng không nhịn được mà thốt ra một câu chửi thề.
Trên bầu trời, một chiếc chiến hạm tinh tế khổng lồ bay ra từ giữa những tầng mây dày đặc.
Tất cả các khẩu pháo bao gồm cả pháo chính đều đã lên nòng, sẵn sàng hỏa lực để có thể chiến đấu bất cứ lúc nào.
Hệ thống pháo chi chít chằng chịt nhắm thẳng vào nơi hắn ta đang đứng.
Chiếc chiến hạm tinh tế khổng lồ thứ hai xuất hiện.
Sau đó là là chiếc chiến hạm khổng lồ thứ ba.
Chiếc chiến hạm khổng lồ thứ tư.
Chiến chiến hạm thứ năm.
...
Mười hai chiếc thuyền chiến.
Tròn mười hai chiến hạm tinh tế khổng lồ tạo thành một hạm đội, từ từ tiến tới.
Nhìn cự thú bằng sắt thép hùng vĩ trên bầu trời, Hill khó có thể kìm chế sự hoảng hốt dần dâng lên trong lòng.
Đây là hạm đội Tinh Không của Liên Bang Tự Do, chuyên dùng để đối phó với chiến tranh quy mô lớn hỏa lực cao, là răng nanh sắc bén nhất của Liên Bang.
Nếu nói vậy...
Lẽ nào Liên Bang Tự Do muốn xâm lược đế quốc Phục Hy, nhưng lại bị nhóm người của mình phát hiện ra dấu vết hoạt động ở đây, cho nên muốn diệt khẩu?
Hill nhanh chóng suy nghĩ, nhưng một giây tiếp theo, hắn ta phát hiện mình suy nghĩ nhiều rồi.
Trên chiến hạm tinh tế khổng lồ vang lên một giọng nói: "Anh là Hill phải không? Thánh đồ Hill của Sở Tài Phán Thánh Giáo sao?"
"Đúng là tôi." Hill đáp.
Giọng nói kia vang lên lần nữa: "Đã nghiệm chứng thân phận, giết."
Mười hai chiến hạm tinh tế khổng lồ từ từ điều chỉnh vị trí, toàn bộ hỏa lực nhắm thẳng vào Hill.
"Chờ một chút, các người có nhầm lẫn gì hay không vậy?"
Hill hét lớn. Hắn ta sắp điên rồi.
Hắn ta biết uy lực của nòng pháo trên chiến hạm tinh tế mạnh cỡ nào, trong tình huống hạm đội đã chuẩn bị xong thì hắn ta hoàn toàn không có cách tránh thoát.
Nhưng hắn ta không thể nào tin nổi chuyện đối phương triệu tập cả một hạm đội tinh tế to lớn như vậy chỉ để đối phó với một mình y.
"Không nhầm, kiểm tra chiến hạm theo thông lệ hàng năm, nhân tiện giết chết anh." Giọng nói kia lại vang lên lần nữa.
Giọng nói này càng nghe càng cảm thấy quen thuộc, giống như - mục tiêu nhiệm vụ của hắn ta vậy.
Hill từng xem camera giám sát cảnh đối phương nói chuyện với Giáo Hoàng, nên đã ghi nhớ khắc sâu giọng nói của đối phương.
Đúng vậy, đây chính là tên nhà khoa học kia!
Hehe thích kiểu mạc thế :)))