CHỦ TỊCH NGHIỆN SỦNG


An Cẩn hơi nhíu mày, lúc trước Trịnh Gia Minh cũng như thế, luôn cố tình nhắc tới sự không tốt của Đường Tống ở trước mặt mọi người, khiến cô bất tri bất giác càng ngày càng ghét Đường Tống, bây giờ anh ta lại muốn châm ngòi ly gián?"Đường Tống và ba tôi quan hệ rất gần, ba tôi gần như đối xử với anh ấy như một nửa con trai, trước khi mất còn từng dặn anh ấy giúp đỡ tôi, sao anh ấy có thể là người ngoài? Bây giờ chúng ta còn chưa kết hôn, anh và mẹ anh đang ở nhờ nhà tôi, như vậy so ra hai người càng giống người ngoài hơn đấy? Nếu hai người cảm thấy không hài lòng ở đây thì có thể rời đi, dù sao chuyện di chúc cũng không có liên quan gì tới hai người.

"Không có liên quan gì tới bọn họ?Linh cảm không tốt trong lòng Trịnh Gia Minh lại dày thêm vài phần vì câu nói này.

Mắt thấy An Thị sắp tới tay, sao anh ta có thể rời đi vào lúc này?"Ha ha, Tiểu Cẩn, em đang nói cái gì vậy, ngày hôm nay quan trọng với em như vậy, đương nhiên anh phải ở lại với em rồi.

" Trịnh Gia Minh nói xong kéo mẹ Trịnh cùng nhau ngồi xuống sofa bên cạnh.

An Cẩn cười lạnh, ánh mắt châm chọc nhìn lướt qua hai người đối diện, đương nhiên cô biết bọn họ sẽ không rời đi, người có lòng tham không đáy sao có thể chịu từ bỏ lợi ích sắp tới tay?Nhưng kiếp này bọn họ đừng hòng lấy được một phần một hào nào từ trong tay cô!"Luật sư Cù, có thể bắt đầu rồi.


" An Cẩn thu lại vẻ thù hận trong mắt, thản nhiên mở miệng.

Cù Viễn gật đầu, lấy một cái túi giấy da bò dán kín trong bao công văn ra, cũng không mở ra mà nghiêm túc nói: "Dựa theo sự dặn dò của ông An, công bố di chúc của ông ấy vào sinh nhật mười tám tuổi tuổi của cô An, di chúc có hai phần, bởi vì hôm nay Đường ngũ gia cũng có mặt nên, phần di chúc thứ nhất có hiệu lực, bây giờ tôi tuyên đọc.

""Chờ một chút, hai phần di chúc? Đây là ý gì?" Trịnh Gia Minh sinh nghi, trực tiếp ngắt lời Cù Viễn, hỏi.

Cù Viễn lạnh nhạt đẩy mắt kính: "Đây là ý của ông An.

" Nói xong lại mở túi giấy da bò lấy di chúc ra.


An Cẩn hơi nhíu mày, cô nhớ rất rõngày này kiếp trước luật sư Cù hoàn toàn chưa từng nói những lời này, cũng không có hai phần di chúc, chuyện này là sao?Chẳng lẽ bởi vì cô sống lại mà sinh ra hiệu ứng bươm bướm?"Ông An Cảnh Thiện lập di chúc như sau:Một, để lại hết năm mươi mốt phần trăm cổ phần Tập đoàn An Thị trên danh nghĩa mà mình có được cho con gái một An Cẩn;Hai, để lại hết năm phần trăm cổ phần Tập đoàn Hoàng Triều trên danh nghĩa mà mình có được cho con gái một An Cẩn;Ba, tất cả tài sản trên danh nghĩ, ba ngôi nhà 1201, 1202, 1203 tòa nhà B - Cảnh Tú Hoa Viên - Ma Đô, biệt thự số 16 Vạn Thông Uyển, biệt thự số 8 tòa nhà A Thủy Tinh Loan, cùng với biệt thự số 66 tòa nhà B ở Ngự Giang Uyển Đế Đô, tất cả để lại cho con gái một An Cẩn;Bốn, đưa hết mật mã tài khoản ngân hàng Thụy Sĩ trên danh nghĩa cùng với chìa khóa tủ sắt cho Tổng giám đốc Đường Tống của Tập đoàn Hoàng Triều giữ thay tôi, cho đến năm con gái An Cẩn đầy hai lăm tuổi hãy lại trả lại cho An Cẩn, nếu đã kết hôn, vậy thì để anh Đường Tống tự xử lý.

Mặt khác, ở đây có một bức thư ông An Cảnh Thiên đã tự tay viết trước khi mất, chia nhau để lại cho cô An Cẩn và anh Đường Tống.

"Công bố di chúc xong, Cù Viễn đưa hai bức thư khác nhau cho An Cẩn và Đường Tống, coi như nhiệm vụ của ông cơ bản đã hoàn thành.

"Đường ngũ gia, về phần mật mã tài khoản của ngân hàng Thụy Sĩ cùng với chìa khóa tủ sắt ông An Cảnh Thiện để lại đều được khóa ở trong một cái tủ sắt khác, mời anh đi lấy với tôi.

" Cù Viễn nhìn Đường Tống nói.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi