Chương 179
Cô ta vì đã đỡ một nhát dao chí mạng trở thành ân nhân của Nam Lãnh. Anh cho người mang cô ta trốn khỏi Hàn Dĩ Ngôn, giúp cô ta trị thương và tránh thoát khỏi sự truy lùng kinh khủng của tổ chức.
Đến khi cô ta nhận được tin Nam Lãnh lấy vợ. Cô ta như phát điên. Cô ta đã vì anh mà đánh mất tất cả, anh lại bỏ rơi cô ta để cứu một người phụ nữ khác. Cô ta không cam tâm. Cô ta dùng cả tính mạng để cứu vớt anh, với cô ta thân xác Nam Lãnh thuộc về cô ta.
Cô ta lại quên mất Nam Lãnh cũng là kẻ máu lạnh và nguy hiểm không thua kém gì Hàn Dĩ Ngôn.
Sẽ chẳng có gì có thể ngáng đường được anh, bao gồm cả việc cô ta có ân từng cứu anh một mạng. Chưa chắc khi ấy nếu cô ta không nhào vào ngăn cản nhát dao đó, Nam Lãnh liệu có chết không hay vẫn sẽ sống.
Ít ra bao năm nay Nam Lãnh đã thực hiện đúng nghĩa vụ của một người có ân tất báo rồi.
Tiếc là cô ta đã đánh giá cao mình, nghĩ rằng mình có thể ngủ với anh thì tức có được một vị trí trong tim anh. Cô ta không hay rằng đối với Nam Lãnh cô ta cũng chỉ như những người phụ nữ anh từng ngủ qua bởi một lý do: nhu cầu sinh lý.
Cái gọi là tình yêu đối với Nam Lãnh chỉ dành cho duy nhất một người con gái là Hàm Hi Họa.
“Vậy sao lần này anh chịu giao cô ta cho Hàn Dĩ Ngôn?” Nghe anh kể qua, Hàm Hi Họa tròn mắt ngạc nhiên hết lần này đến lần khác. Dù ở Hạ Nghi Lạp có một sự ti tiện ẩn giấu nhưng cô chưa từng nghĩ cô ta xuất thân là gái điếm. Cô cũng không thể tưởng tượng được Hàn Dĩ Ngôn là Boss của một tổ chức trong bóng tối khét tiếng nước N. Và cô… có hơi bất mãn về việc Nam Lãnh đã từng ngủ với cô ta dù đã sớm đoán được.
Điều kiện mà anh đã đồng ý với Hàn Dĩ Ngôn, anh không thể nói cho cô biết. Đành bịa ra một lý do đơn giản. “Anh cam kết với hắn sẽ đồng ý giao người chỉ cần hắn không giết cô ta.” Lý do này đúng là hợp tình hợp lý. Giết một người với Hàn Dĩ Ngôn quá đơn giản, việc giết hay không giết Hạ Nghi Lạp cũng chẳng ảnh hưởng gì tới Hàn Dĩ Ngôn hay tổ chức của anh.
Chính suy nghĩ này mà Hàm Hi Họa không nghi ngờ gì.
Phát hiện vợ im lặng không hỏi thêm gì nữa, Nam Lãnh nghiêng đầu nhìn cô, sắc mặt cô trầm ngâm như đang suy nghĩ gì đó.
“Em sao vậy?” Nam Lãnh khá bất an.
Hàm Hi Họa bật thốt ra khỏi miệng một câu: “Anh đã ngủ với cô ta.”
Cả người Nam Lãnh cứng đờ, yết hầu lăn lên lăn xuống, cuối cùng bất lực thầm thì bên tai vợ. “Anh xin lỗi.”
“Dù biết cô ta là gái điếm vẫn ngủ sao?”
“Anh…” Nam Lãnh hoàn toàn cứng họng. Khi đó còn chưa cưới cô làm vợ, hơn nữa cuộc sống khi đó của anh không để tâm đến cái gọi đàn bà phụ nữ. Lúc nào cần giải tỏa thì dặn thư ký Lưu hoặc chú Trương chuẩn bị.
Về Hạ Nghi Lạp… cô ta xuất hiện khá đặc biệt. Có lẽ ngay từ đầu đã có mục đích tiếp cận anh, nắm được hiện tại anh cần gì nên cô ta dựa vào khả năng ngôn ngữ của mình đã trở thành người phiên dịch bên cạnh anh mỗi khi anh sang nước N. Sau dần vì cô ta bày tỏ thái độ yêu thích anh và luôn tìm cách quyến rũ anh. Khi đó anh chẳng cần cái gọi là yêu đương, thấy cô ta ổn cũng phù hợp với anh nên anh ngủ cùng cô ta.
Cũng tự thấy mình phóng túng trong sinh hoạt tình dục, cho đến khi cưới Họa Họa. Vốn nghĩ cô là vợ mình, dần dần sẽ yêu anh, chấp nhận anh nhưng tất cả lại không xảy ra. Cô bài xích gần anh,… Những gì của kiếp trước đã chứng minh điều anh nghĩ đương nhiên anh đã từng hiểu lầm cô.
Hiện tại quá khứ gì đó anh không muốn nói tới, giờ đây anh chỉ còn muốn mình vợ yêu. Đối với những người phụ nữ khác, anh không có hứng thú nữa.
Cô lại im lặng, Nam Lãnh đau đầu muốn chết. Anh nâng khuôn mặt mềm mại của vợ lên, môi hạ xuống mút lấy cánh môi cô một cái thật mạnh. “Anh biết sai rồi.”
Hàm Hi Họa bị đau cô rên một tiếng. Cô bất mãn đánh ngực anh. “Anh không nhẹ nhàng được hả?”