Chương 65
Anh kéo tay cô để cô ngay cạnh mình. Anh nhàn nhạt nói một câu khiến hai người kia sửng sốt. “Cô út gọi vậy là sai rồi. Họa Họa đã là Nam phu nhân.”
Hàm Hi Họa liếc anh hai giây nhếch miệng, trong tim dâng lên một luồng ấm áp và hạnh phúc.
Sau đó cô miễn cưỡng chào hỏi hai người trước mắt. “Cô út… với em họ đến chơi ạ?”
Bà ta phớt lờ câu hỏi của Hàm Hi Họa rồi hỏi sang vấn đề khác. “Nghe nói cô Hàm… à Hi Họa muốn vào showbiz?”
Hàm Hi Họa mỉm cười đáp. “Đúng vậy. Có vấn đề gì sao ạ?”
Bà ta cứng đờ mặt rồi gượng cười xua tay. “Không có vấn đề gì. Chỉ là xưa nay mấy nghề ca hát, diễn viên này chẳng tốt lành gì.”
Mày Nam Lãnh nhướng lên, anh liếc nhìn bà ta, tay cầm ly trà nhấp một chút rồi thong thả lên tiếng. “Tốt hay không tốt cũng không do cô út nói là được.” Thấy bà ta vẫn còn không biết ý mà tiếp lời anh lạnh nhạt nói vào chủ đề chính. “Được rồi. Chuyện cô út đề nghị tôi sẽ xem xét nhưng kết quả thì phải dựa vào năng lực của em họ.”
Bà ta có vẻ không hài lòng với kết quả này nhưng lại nhận ra được ý cảnh cáo trong lời của Nam Lãnh cũng không dám đòi hỏi thêm.
Chỉ là đứa con gái của bà ta ngu ngốc tự cho mình là trung tâm của vũ trụ. Cô ta mỉm cười, vẻ mặt có hơi ửng hồng nhưng không che giấu được sự kiêu ngạo ăn sâu trong máu. “Anh Lãnh, em tự tin với năng lực của mình có thể trở thành thư ký số một của anh. Em nghĩ…”
“Được rồi. Chuyện tới đây thôi. Những gì cần nói tôi đã nói, hai người cứ về nhà chờ đi.” Không muốn nghe cô ta tỏ vẻ Nam Lãnh đã cắt lời cũng tiện thể đuổi khéo.
Khuôn mặt Diệp Thiên Tuyết sầm lại còn muốn đôi co thêm nhưng đã bị mẹ cô ta kéo đi. Trước khi đi còn lườm cô, thật chả biết ai mới nên lườm ai đây.
Nhìn hai mẹ con phiền phức rời khỏi Hàm Hi Họa mới dùng ánh mắt chan chứa đầy ý cười nhìn người đàn ông bên cạnh. Anh còn rất ung dung uống trà đấy.
“Em là có ý gì đây?” Nam Lãnh nhếch miệng, giơ tay ra ôm eo đặt cô lên đùi mình.
Hàm Hi Họa véo cái cằm sạch sẽ của anh trêu ghẹo. “Ở đâu cũng có hoa bướm đeo bám. Phải phạt anh.”
Lần này Nam Lãnh bật cười thành tiếng. Anh cử động tay ép cô vào mình, cắn môi mềm của cô một cái. “Phạt gì anh?” Lại bổ sung thêm. “Hơn nữa chuyện ong bướm này cũng không phải lỗi của anh.”
Bị nụ cười thoải mái, tự nhiên của anh hút mất hồn, mặt cô hơi nóng lên rồi vội hoàn hồn, cô vờ bóp cổ của anh hừ hừ hai tiếng khẽ mắng. “Bao biện.”
Nam Lãnh vẫn mỉm cười, anh vỗ mông cô hai cái dặn. “Đi tắm rồi ăn cơm.”
Cô dạ lại nhớ chuyện gì đó. “Sao hôm nay anh về sớm vậy? Là vì hai mẹ con họ sao?”
Anh ừ. “Dù sao cũng là cô ruột của anh.” Khi nói lời này, anh không có thái độ gì, giống như chuyện ăn một bát cháo vậy.
Hàm Hi Họa hiểu. Cô hôn má của anh một cái kêu chụt rồi xuống khỏi người anh đi tắm.
Nam Lãnh lắc đầu cười, tâm trạng vô cùng tốt. Anh nghĩ cô vợ của anh đúng là còn trẻ con nhưng anh thích cô cứ vậy mà làm nũng với anh.
Sau khi trải qua một trận lăn lộn sống động trên giường, Nam Lãnh dựa lưng vào đầu giường hút thuốc, một tay nắm lấy ngực cô khẽ bóp. “Em đến Hàng Thiên đi.” Đó là công ty giải trí do Thẩm Thiếu Hàng thành lập cách đây ba năm, hiện tại đã có một chỗ đứng tốt trong giới giải trí tuy chưa bằng Mạnh Hằng hay Thiên Tuế nhưng cũng không phải công ty giải trí tầm trung. Mà nguyên nhân chính anh muốn cô đến Hàng Thiên vì đó cũng là công ty của bạn thân, Thẩm Thiếu Hàng sẽ giúp anh bảo vệ cô từ phía sau cũng thuận tiện cho anh nắm được những chuyện quan trọng của cô.
Bàn tay anh không ngừng trêu chọc ngực cô, cô đè lại bàn tay vẫn đang dùng lực bóp kia. Nhìn thấy anh liếc cô cười lưu manh, cô bĩu môi rồi mặc kệ anh luôn, cô biết bộ phận anh thích nhất trên người cô chính là bộ ngực đủ đầy này. Đương nhiên cô rất tự hào. Quay trở lại với vấn đề chọn công ty giải trí, nghe anh nói vậy cô khựng lại một chút sau đó từ từ ngồi dậy trèo lên người anh ngồi đối diện với anh.