Chương 78
Xế chiều cô phải quay lại đoàn làm phim “Mười năm thương nhớ” để quay những cảnh còn lại. Đa số các diễn viên khác đã hoàn thành cảnh quay chỉ còn mỗi cô và nam chính.
Về tới nhà đã chín giờ tối.
Không thấy Nam Lãnh ở dưới nhà, chắc anh lại làm việc ở thư phòng rồi. Ban đầu còn cho rằng anh sẽ về muộn hơn cô nhưng gần đây hầu như ngày nào cô cũng về muộn hơn anh.
Như cô nghĩ anh không có trong phòng ngủ, cô mở tủ đồ cầm bộ váy mặc ở nhà rồi đi tắm.
Nửa tiếng sau mới tắm xong, cô sấy tóc sơ sơ, rời khỏi phòng xuống dưới tầng pha hai ly sữa cùng với một đĩa hoa quả sấy mang lên thư phòng.
Cũng không gõ cửa mà tự đi vào, thấy anh đang đứng ngoài ban công nghe điện thoại, nghe tiếng động anh nghiêng đầu, nhếch môi với cô tiếp tục nói chuyện với người bên kia.
Hàm Hi Họa bóc một mức nho bỏ vào miệng, cô tung tăng đến chỗ người đàn ông rồi vòng tay ôm lấy eo bụng bằng phẳng của anh.
Nam Lãnh liền nắm lấy tay cô ma sát. “Ừ… cứ làm theo các bước… không cần… tôi sẽ nói với ông nội sau… tự giải quyết đi.” Cúp máy, anh xoay người lại dang tay ôm cả người cô gái nhỏ vào ngực, cúi đầu hôn trán cô một cái. “Mệt không?” Mu bàn tay âu yếm má cô một chút, xúc cảm mềm mịn khiến anh không muốn rời tay.
Hàm Hi Họa lắc đầu. “Em ổn ạ, cũng sắp kết thúc cảnh quay rồi, tầm mai hoặc mốt sẽ xong.” Anh mặc bộ pijama màu xanh đen, chất vải mềm mượt, khi đụng chạm đặc biệt có ý vị. Hàm Hi Họa không nhịn được ở bên eo anh nhéo nhéo vài cái.
Nam Lãnh bắt tay cô lại giữ chặt, anh lại kéo sát cô vào người mình hơn. “Em casting thế nào rồi?”
Hàm Hi Họa nằm trong ngực anh, hơi ngước mặt ngắm cái cằm sạch trơn của anh, cô cười đắc ý. “Rất tốt ạ. Chắc là qua rồi.”
“Tự tin như vậy?” Anh cắn chóp mũi nhỏ xinh của cô trêu ghẹo. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Bị ngứa, Hàm Hi Họa cười khúc khích, cô chơi xấu nâng tay lên gãi nhẹ yếu hầu của anh. Nghe tiếng nuốt nước miếng ực một cái của người đàn ông, Hàm Hi Họa cười thành tiếng. “Anh biết em thích bộ phận nào trên người anh nhất không?”
Nam Lãnh dựa vào lan can, hơi híp mắt nhìn chăm chú, anh nổi ý xấu kéo bàn tay của cô di xuống phía dưới thắt lưng mình. Dừng lại nhìn thấy hai mắt cô trợn tròn anh khẽ cong môi ấn bàn tay vào bộ phận giữa chân mình. “Bộ phận này à?”
Hàm Hi Họa xấu hổ rút tay lại đánh vào ngực anh một cái mắng. “Lưu manh. Ai nói em thích nó hả?”
“Thật sự không thích nó?” Môi anh dán sát bên tai cô thì thầm thật là chiêu chí mạng mà.
Hàm Hi Họa đứng thẳng người lườm anh một cái. Cũng không phải không thích, cô đương nhiên thích nó rồi. Nếu không thích làm sao cô có thể hưng phấn mỗi khi nó ở trong người cô được. Mẹ nó càng nghĩ càng đen tối, hai má Hàm Hi Họa ửng hồng, cô cảm thấy mình đã bị anh đầu độc rồi, đang định xoay người chạy thì eo đã bị anh ôm chặt.
“Chạy đi đâu? Nói đi, em thích bộ phần nào?”
Cuối cùng dưới sự thúc ép của ai đó Hàm Hi Họa đầu hàng, cô hung hăng cắn yết hầu của anh một cái. “Nó đấy.” Tiếng rên của anh khiến cô thỏa mãn. Cứ thích bắt nạt cô.
Mãi không nghe anh nói gì, vừa ngước mắt lên đã bị cặp mắt đen sâu hoắm của anh chiếu tướng. Hàm Hi Họa cắn môi dưới, chần chừ hai giây cô nhón chân chạm môi anh một cái.
Nam Lãnh vùi đầu vào hõm cổ của cô khẽ giọng khàn khàn. “Họa Họa.” Tay anh bắt đầu kéo dây áo của cô xuống khỏi bờ vai mảnh mai.
“Dạ.” Cô đáp giọng run run.