CHÚA TỂ CHI VƯƠNG

Thời điểm nhìn thấy Côn Vân, Triệu Phong không khỏi nhớ lại ước định kỳ hạn ba mươi năm giữa hắn cùng với Côn Vân lúc còn ở Đại Lục Vực trước đây.

- Hiện tại, đã qua hơn bốn mươi năm rồi!

Triệu Phong không khỏi cảm khái. Tuy nói bốn mươi năm đối với những người khác ở Thần vực Man Hoang này chính là ngắn ngủi gần như có thể bỏ qua, nhưng đối với Triệu Phong mà nói, bốn mươi năm này lại là dài dằng dặc vô cùng.

- Không nghĩ tới hai người bọn họ đều ở nơi này!

Triệu Phong cảm giác thế sự quả thật khó lường. Lúc còn ở Đại Lục Vực, Côn Vân cùng Phá Diệt Chân Thần là người của hai Vương triều đối địch. Hiện tại hai người cũng đều ở tại Hắc Ma Phong, tự nhiên là không có khả năng hữu hảo ở chung. Hơn nữa, Phá Vân Chân Thần bất kể là thực lực hay là địa vị đều viễn siêu Côn Vân nhiều lắm, muốn chơi chết Côn Vân quả thật dễ như trở bàn tay. Không cần nghĩ cũng biết, Côn Vân khẳng định là đang ủy khuất muốn chết.

Tuy nói từ đầu tới cuối, giữa Côn Vân và Triệu Phong chỉ có quan hệ giao dịch. Nhưng hai người tốt xấu gì cũng đã quen biết nhiều năm. Không có Côn Vân, cũng sẽ không có Triệu Phong hiện tại. Mà Triệu Phong vốn không có một tia hảo cảm gì với Phá Vân Chân Thần, thậm chí còn thập phần chán ghét. Cho nên, Triệu Phong quyết định sẽ nhúng tay vào chuyện này.

Ùng ùng!

Chiến hạm cương thiết lam bạch sắc xuyên toa tiến tới trong tầng hắc vụ nồng đậm, rất nhanh đã đến trên đỉnh núi một tòa trung tâm của năm ngọn núi màu đen kia.

Trên đỉnh núi, mấy vị cao tầng của Hắc Ma Phong sớm đã đợi sẵn từ lâu.

- Các vị Linh Tộc đại giá quang lâm, Hắc Ma Phong không có từ xa tiếp đón…

Một vị lão giả hắc bào thân hình cao to lập tức tiến lên, từ trên người toát ra một cỗ khí tức cường hãn khiến cho Triệu Hồi cảm thấy áp lực hít thở không thông.

- Đào Trưởng lão quá lời rồi!

Bên phía Linh Tộc, vị lão phụ đầu đầy tóc bạc kia chủ động đứng ra.

Sau đó, đám người Linh Tộc bước xuống Chiến hạm, dưới sự nghênh tiếp của cao tầng Hắc Ma Phong, tiến vào tòa chủ phong này.

- Vị trẻ tuổi này là…

Một gã Trưởng lão Hắc Ma Phong, trên mặt có văn lạc hắc bạch sắc, giống một gương mặt quỷ, thoáng mang theo một tia kinh dị cùng khinh thường nhìn về phía Triệu Hồi, hỏi.

- Hắn là một đệ tử Linh Tộc mà ta nhìn trúng. Nhiệm vụ lần này, ta thuận tiện dẫn hắn ra ngoài kiến thức một chút!

Phù Linh Cổ Thần mở miệng nói. Phù Linh Cổ Thần là Cổ Thần Bát giai thế hệ trước của Linh Tộc, đã từng tới Hắc Ma Phong vài lần, cho nên rất quen thuộc những Trưởng lão nơi đây.

- A?

Mấy người còn lại của Hắc Ma Phong đều quan sát Triệu Hồi thêm một chút, nhưng cũng không phát hiện ra điểm nào đặc biệt, liền không thèm để ý tới hắn nữa. Dù sao cũng chỉ là một gã Chân Thần Tam giai, cho dù có đặc thù như thế nào đi nữa, cũng không tiến nhập vào pháp nhãn của bọn chúng. Huống hồ, Triệu Hồi lại còn không có chút đặc thù gì.

Trên đường đi vào, Triệu Phong phát giác, ba gã Trưởng lão Hắc Ma Phong do Đào Trưởng lão dẫn đầu, thái độ thập phần hữu hảo nhiệt tình. Mà lão giả mặt quỷ kia, còn có một vị Trưởng lão khác, thì thái độ đối với Linh Tộc lại rất lãnh đạm.

Trong lúc cao tầng hai đại thế lực Ngũ tinh nói chuyện với nhau, mọi người đã đi tới chủ điện.

- Chuyện tình của các vị tiền bối, vãn bối xin phép không tham dự a!

Còn chưa tiến vào chủ điện, Triệu Hồi đã chủ động lên tiếng từ giã. Hành động này của Triệu Hồi, khiến cho cao tầng hai phe đều cảm thấy hắn rất thức thời.

Sau khi cáo từ cao tầng hai phe, Triệu Phong chuẩn bị đi tới ngọn núi màu đen chỗ của Côn Vân bên kia. Vừa rời khỏi không bao lâu, Triệu Phong liền lấy ra một đồng tiền cổ.

- Tinh quang thật cường thịnh!

Sắc mặt Triệu Hồi cả kinh. Quang mang lúc này đồng tiền cổ phát ra, thiếu chút nữa khiến cho Triệu Phong cho rằng, Tiểu tặc miêu đang bị giấu ở ngay chỗ này. Sau đó, Triệu Hồi sử dụng đồng tiền cảm ứng một phen, mới xác định quả thật không phải là nơi này.

- Bất quá, địa điểm cũng cách nơi này không xa!

Trên mặt Triệu Hồi lộ ra vẻ vui mừng, thu đồng tiền cổ lại. Chuyện tình tiếp ứng Tiểu tặc miêu, tuyệt đối không thể hành sự lỗ mãng. Tối thiểu cần phải điều tra tin tức rõ ràng, sau đó mới thận trọng lẻn vào.

Sau đó, Triệu Hồi phi hành bên trong hắc vụ, rời khỏi ngọn chủ phong. Thời điểm hắn bay qua ngọn núi thứ hai, không ngờ lại thập phần trùng hợp, gặp phải Phá Vân Chân Thần. Lúc này, Triệu Phong không thể đơn giản bại lộ thân phận, huống hồ Phá Vân Chân Thần lại còn là đệ tử của Hắc Ma Phong, Triệu Phong có muốn thu thập hắn cũng phải tìm cái lý do hợp lý. Bởi vậy Triệu Phong không thèm đếm xỉa tới Phá Vân Chân Thần, trước đi tìm Côn Vân cái đã.

- Ta như thế nào chưa từng gặp qua ngươi? Ngươi không biết ngọn sơn phong này, chỉ có đệ tử Nội phong mới được tiến vào sao?

Phá Vân Chân Thần thấy Triệu Hồi gặp hắn cũng không thèm chào hỏi tiếng nào, nhất thời gọi Triệu Hồi lại. Phải biết rằng, cho dù là mấy người bài danh phía trước trong hàng đệ tử Nội phong, nhìn thấy hắn cũng phải chào hỏi một tiếng. Nhưng gã thanh niên trước mặt này thoạt nhìn hết sức bình thường, thực lực lại thấp, nhìn thấy hắn, sắc mặt lại vẫn lãnh đạm không thèm đếm xỉa gì tới.

- Ta quả thật không phải là đệ tử Nội phong, nhưng ta vẫn muốn tiến nhập nơi này, ngươi làm gì được ta?

Triệu Hồi có chút không vui nói. Hắn là khách quý từ Linh Tộc đến đây, Phá Vân Chân Thần có thể làm được gì hắn?

- Ngươi… Đây là đang nói chuyện với ta sao?

Phá Vân Chân Thần thoáng cả kinh một lúc, mới nhất thời âm trầm hỏi. Nếu như Triệu Hồi không phải là đệ tử Nội phong, mà lại chủ động chống đối hắn, cho dù hắn trực tiếp xuất thủ đánh cho Triệu Hồi nửa chết nửa sống cũng không có vấn đề gì.

- Lẽ nào đây chính là đạo đãi khách của Hắc Ma Phong sao?

Triệu Hồi không khỏi phì cười một tiếng.

- Ngươi là… Đệ tử Linh Tộc?

Sắc mặt Phá Vân Chân Thần khẽ biến, thần sắc âm trầm nhất thời biến mất không còn. Dựa vào lời nói vừa rồi, hắn có thể suy đoán ra thân phận của Triệu Hồi. Theo như hắn biết, mậu dịch lui tới giữa Linh Tộc cùng Hắc Ma Phong thông thường đều là giao lưu giữa các cao tầng. Nhưng lần này, Linh Tộc lại mang đến một gã Chân Thần Tam giai, cái này chứng minh thân phận của Triệu Hồi khẳng định là không bình thường. Hơn nữa mặc dù cả hai đều là thế lực Ngũ tinh, nhưng Linh Tộc so với Hắc Ma Phong thì lại cường thịnh hơn một bậc.

- Thật xin lỗi! Tại hạ ánh mắt vụng về, không nghĩ tới các hạ là thiên tài của Linh Tộc!

Phá Vân Chân Thần lập tức nặn ra vẻ tươi cười, hòa hoãn nói.

- Hừ!

Triệu Hồi thập phần khinh thường hừ lạnh một tiếng, trực tiếp rời đi. Cử động này của hắn khiến cho khóe miệng Phá Vân Chân Thần thoáng co quắp lại, trong lòng thập phần căm tức. Nhưng Triệu Hồi thân là khách nhân ở xa tới, nếu như hắn chọc giận Triệu Hồi, chính là gián tiếp ảnh hưởng tới quan hệ giữa Linh Tộc cùng Hắc Ma Phong.

Không bằng để ta dẫn các hạ đi tham quan nơi đây a!

Phá Vân Chân Thần đột nhiên nói. Hắn chủ động lấy lòng, tận tình gia chủ, nếu như có thể bắt được cơ hội, sẽ chỉnh đốn Triệu Hồi một trận. Cho dù xảy ra chuyện phiền phức gì, cũng sẽ không có lỗi gì quá lớn.

- Cũng được!

Triệu Hồi thoáng suy nghĩ trong chốc lát, gật đầu đáp ứng. Hắc Ma Phong có thể tính là thế lực Ma Đạo, bên trong long xà hỗn tạp, minh tranh ám đoạt giữa các đệ tử thập phần phổ biến, thậm chí động một cái là lên đài khiêu chiến tiến hành quyết đấu. Bản thân Triệu Hồi nhìn qua quá nhỏ yếu, khó tránh khỏi sẽ gặp phải một chút phiền toái. Nếu như đi cùng một chỗ với Phá Vân Chân Thần, liền hoàn toàn có thể tránh khỏi những phiền phức này, đồng thời còn có thể sai sử người này nữa.

Sau đó, dưới sự hướng dẫn của Phá Vân Chân Thần, Triệu Hồi từ ngọn núi nơi ở của các đệ tử Nội phong đi tới phía Ngoại phong. Dọc đường, rất nhiều đệ tử đều cảm thấy hết sức tò mò đối với gã thanh niên nhỏ yếu bên cạnh Phá Vân Chân Thần kia.

- Triệu huynh đệ, địa phương đệ tử Ngoại phong này cũng không có gì để tham quan a!

Phá Vân Chân Thần mỉm cười nói.

- Không có việc gì! Thời điểm ta vừa đến đây, đã nhìn thấy một người quen ở Ngoại phong, hiện tại ta muốn đi thăm hắn một chút!

Triệu Hồi không chút e dè, nói.

- A? Không nghĩ tới Triệu huynh đệ lại còn có người quen tại Hắc Ma Phong này! Không biết người này là ai vậy? Nói không chừng ta cũng biết hắn a!

Phá Vân Chân Thần thoáng sững sờ, lập tức nhiệt tình nói. Thật ra, Phá Vân Chân Thần chính là đang suy tư, với thân phận địa vị của Triệu Hồi, làm sao có thể quen biết đệ tử Ngoại phong của Hắc Ma Phong được?

- Côn Vân!

Triệu Hồi mỉm cười, nhìn chằm chằm Phá Vân Chân Thần.

- Côn… Vân?

Sắc mặt Phá Vân Chân Thần sửng sốt, lập tức lộ ra thần sắc cổ quái. Hắn thật sự không nghĩ tới, Côn Vân lại có liên hệ gì với gã đệ tử Linh Tộc này. Thời gian Côn Vân đến Thần vực Man Hoang này rất ngắn, thậm chí còn chưa từng đi qua Tử Linh Vực. Nếu không phải hình dạng Triệu Hồi thập phần xa lạ, hắn thậm chí còn hoài nghi Triệu Hồi có phải là người của Đại Lục Vực hay không? Bằng không, hắn không có khả năng quen biết Côn Vân. Nghĩ đến quan hệ giữa mình và Côn Vân, Phá Vân Chân Thần thật sự có chút không muốn đi. Nhưng thần sắc vừa rồi của hắn, đã thuyết minh rõ ràng là hắn nhận biết Côn Vân.

- Chào Phá Vân đại ca!

- Phá Vân Chân Thần đại giá quang lâm, có chuyện gì quan trọng không?

Thời điểm Phá Vân Chân Thần đi tới Ngoại phong, tất cả đệ tử Ngoại phong trên đường đi gần như đều vô cùng cung kính chào hỏi hắn. Mà Phá Vân Chân Thần cũng tương đối hưởng thụ sự cung kính này, vẻ mặt vẻ ngạo nghễ hành tẩu giữa vô số đệ tử Ngoại phong.

- Triệu huynh, bên này!

Phá Vân Chân Thần mỉm cười nói.

- Người bên cạnh Phá Vân Chân Thần là ai vậy? Ta như thế nào chưa từng gặp qua?

- Xem ra, địa vị của người nọ hẳn là rất không bình thường a!

Vốn dĩ mọi người cho rằng Triệu Hồi là kẻ nịnh bợ đi theo Phá Vân Chân Thần, nhưng cử động vừa rồi của Phá Vân Chân Thần lại khiến cho tất cả mọi người mở rộng tầm mắt. Xuất phát từ lòng hiếu kỳ, rất nhiều đệ tử Ngoại phong đều lục tục đi theo phía sau hai người.

Rất nhanh, Triệu Hồi cùng Phá Vân Chân Thần đã đi tới bên cạnh nơi ở của Côn Vân.

- Là tới tìm Côn Vân!

- Haizzz… ngày hôm nay Côn Vân vừa mới bị giáo huấn qua, lần này đích thân Phá Vân Chân Thần đến đây, hắn nhất định lại phải gặp xui xẻo rồi!

Không ít đệ tử Ngoại phong dùng ngữ khí có chút hả hê cười nói. Phá Vân Chân Thần vẫn luôn nhằm vào đệ tử Ngoại phong Côn Vân Chân Thần, điểm này tất cả các đệ tử Ngoại phong khác đều hết sức rõ ràng. Chỉ là bình thường Phá Vân Chân Thần rất ít khi nào trực tiếp tới tìm Côn Vân. Xem ra lần này lại có trò hay để nhìn rồi.

Dần dần, càng ngày càng nhiều đệ tử Ngoại phong đã tụ tập đến đây xem trò vui. Mà Côn Vân bên lúc này cũng đã phát hiện ra dị động bên ngoài.

- Phá Vân Chân Thần, ngươi đến cùng là muốn như thế nào?

Côn Vân trực tiếp lao ra, vẻ mặt oán độc nhìn chằm chằm Phá Vân Chân Thần. Bởi vì nguyên nhân Phá Vân Chân Thần, hắn gần như cứ cách hai ba ngày liền sẽ bị người khác dạy dỗ một trận, có thể nói là nhận đủ khuất nhục trên đời. Sở dĩ Côn Vân nhẫn nhịn, là muốn một ngày sẽ siêu việt Phá Vân Chân Thần, tẩy sạch tất cả những khuất nhục trước đây từng nhận lấy.

- Triệu huynh đừng thấy lạ! Giữa ta và Côn Vân có một chút hiểu lầm!

Phá Vân Chân Thần không thèm để ý chút nào, nhàn nhạt nói. Với địa vị của hắn tại Hắc Ma Phong, cho dù Triệu Hồi muốn ra mặt cho Côn Vân, cáo trạng lên cao tầng Hắc Ma Phong, cũng không thể làm được gì hắn.

- Cái tên này, rốt cuộc muốn đùa giỡn trò gì nữa đây?

Trong lòng Côn Vân âm thầm cảnh giác. Phá Vân Chân Thần đích thân tìm tới cửa, nhất định là không có chuyện gì tốt. Đồng thời, Côn Vân cũng quan sát gã thanh niên bên cạnh Phá Vân Chân Thần. Xem ra, gã thanh niên nhìn như bình thường này, địa vị cũng chênh lệch không bao nhiêu so với Phá Vân Chân Thần. Chỉ là, nếu như đối phương đã đi cùng một chỗ với Phá Vân Chân Thần, thì tuyệt đối không phải là người tốt lành gì, mà Côn Vân hắn lại sẽ có thêm một gã địch nhân.

Thế nhưng, ngoài dự liệu của Côn Vân, Triệu Hồi lại trực tiếp dang rộng hai cánh tay, chậm rãi đi về phía hắn.

- Côn Vân, đã lâu không gặp a! Ngươi như thế nào lại biến thành bộ dáng này?

Mắt thấy Triệu Hồi đã sắp sửa ôm lấy Côn Vân, Côn Vân không khỏi lui về phía sau nửa bước, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn chằm chằm Triệu Hồi, có chút không biết đã xảy ra chuyện gì.

Một màn này cũng khiến cho tất cả đệ tử Ngoại phong ở đây nhất thời choáng váng. Côn Vân này không phải là đối tượng mà Phá Vân Chân Thần luôn nhằm vào sao? Vì sao hiện tại người đi cùng Phá Vân Chân Thần tới đây lại hữu hảo với Côn Vân như vậy? Tuy rằng không thể hiểu nổi, nhưng đại đa số mọi người đều cho rằng, đây nhất định là Phá Vân Chân Thần đang đùa giỡn quỷ kế gì đó, đợi một lát nhất định sẽ khiến cho Côn Vân càng thêm khó nhìn, càng thêm khuất nhục.

- Côn Vân, lâu như vậy không tới thăm ngươi, ngươi đã không nhận ra người bạn này rồi a!

Triệu Hồi một lần nữa cười nói, trực tiếp ôm chầm lấy Côn Vân. Đồng thời, một cỗ Mộc Chi Áo Nghĩa tinh thuần mạnh mẽ lan tỏa ra. Triệu Hồi vốn chuyên tu Y Đạo, lại có thêm tài nguyên tu luyện trân quý, cùng công pháp tu luyện cao thâm do Triệu Phong cung cấp, y thuật của hắn đã đạt tới tình trạng thập phần tinh diệu.

- Đây là…

Côn Vân nhất thời ngây ngẩn cả người. Gã nam tử xa lạ đi cùng Phá Vân Chân Thần tới đây, không ngờ lại xưng huynh gọi đệ với hắn, lại còn giúp hắn trị liệu thương thế nữa.

- Côn Vân, trước khi ngươi rời đi, tình huống của Chúa Tể Điện có tốt không?

Thanh âm Triệu Hồi bỗng nhiên vang lên trong não hải Côn Vân.

Một khắc này, toàn thân Côn Vân giống như bị sét đánh, thân thể nhất thời cứng ngắc, mang theo thần sắc không thể tin nổi, gắt gao nhìn chằm chằm Triệu Hồi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi