CHÚA TỂ CHI VƯƠNG

Thành Hồng Hồ.

- Bẩm Thành chủ, chúng ta vừa xác định Triệu phong đã tiến nhập Thiết Càn Sơn.

Một bóng người mờ nhạt khom lưng nói.

Hồng Hồ Thành chủ âm thầm gật đầu. Chuyện này cũng không ngoài dự liệu. Triệu Phong tiến về Thiết Càn Sơn, quá nửa là vì muốn bái kiến vị Luyện Khí Đại Sư kia rồi.

- Còn gì nữa?

Bóng người mở nhạt kia cũng không lập tức rời đi.

- Triệu Phong đến Thiết Càn Sơn, dường như có ý đập phá quán.

Thanh âm của bóng người có chút do dự.

Cái gì! Đập phá quán?

Lông mày của Hồng Hồ Thành chủ nhảy dựng, liếc nhìn con gái Liễu Cầm Tâm.

Phản ứng đầu tiên của hai người là: Tên Triệu Phong này, thật to gan!

Thiết Càn đại sư là nhân vật nào, không nói đến tu vi Chân Linh cảnh của hắn, chỉ riêng về tạo nghệ luyện khí cũng có thể xem như đệ nhất tại thành Hồng Hồ này rồi.

Phóng mắt khắp toàn bộ Thiên Bồng đại quốc, tạo nghệ của Thiết Càn đại sư thậm chí có thể xếp vào mười hạng đầu.

Lúc trước, dù Hồng Hồ Thành chủ và Thiết Càn đại sư trở mặt, nhưng cũng không thể làm gì được đối phương.

- Nếu như Triệu Phong cố tình đi đập phá quán, vậy thì chuyện này e rằng có chút phiền phức rồi.

Vẻ mặt Hồng Hồ Thành chủ trở nên ngưng trọng.

Thân phận của Triệu Phong đặc thù, trong thành Hồng Hồ này, không chỉ đại biểu cho bản thân mà còn đại biểu cho Hồng Hồ Thành chủ.

Bởi vì...

Hồng Hồ Thành chủ đã khâm điểm Triệu Phong làm con rể.

Quan hệ giữa Hồng Hồ Thành chủ và Thiết Càn đại sư vốn không tốt, Triệu Phong còn đi gây sự như vậy, trong mắt người ngoài, đây rất có thể là đại biểu cho ý đồ của Hồng Hồ Thành chủ.

- Phụ thân, tu vi của Thiết Càn đại sư cũng chưa đạt tới Chân Huyền cấp, cũng không phải là Luyện Khí Tông Sư, chúng ta có nhất thiết phải kiêng kỵ hắn không?

Trên mặt Liễu Cầm Tâm tràn đầy vẻ khó hiểu.

Thực lực của phụ thân, nàng cũng biết một hai, ngay cả Chân Huyền cấp cũng không để vào mắt, ngày xưa thậm chí còn phát lời khiêu chiến với Chân Chủ cấp.

Có thể nói, Chân Chủ cấp không xuất hiện thì Hồng Hồ Thành chủ có thể ngạo thị tất cả.

Nhân vật lớn như vậy, lẽ ra không cần cố kỵ một vị Luyện Khí Đại Sư mới phải.

- Thiết Kiện đại sư này có bối phận không đơn giản. Bản thân hắn có quan hệ rất mật thiết với “Thiết Huyết Giáo”. Nghe đồn, hắn thậm chí còn là Luyện Khí Sư ngự dụng của “Thiết Huyết Giáo”.

Hồng Hồ Thành chủ nói đến đây, hàng lông mày càng nhíu chặt hơn.

Thiết Huyết Giáo.

Liễu Cầm Tâm nghe vậy thì thần sắc lập tức biến đổi: Triệu Phong đã gây họa rồi!

Tại Thiên Bồng đại quốc, tám cỗ thế lực gồm Nhất Hoàng, Tam Tông, Tứ Tộc, gần như có thể một tay che bầu trời.

Trong đó, đứng đầu Tam Tông chính là Thiết Huyết Giáo, thế lực của nó so với Tổng hệ Liễu tộc và Cầm Kiếm Môn còn cường đại hơn.

Đừng nói là Hồng Hồ Liễu gia, cho dù là Tổng hệ Liễu tộc cũng phải cố kỵ Thiết Huyết Giáo, không dám khinh suất đắc tội.

Hiện nay, thế cục tại Thiên Bồng đại quốc, Hoàng Thất và Thiết Huyết Giáo có địa vị ngang nhau, thủy hỏa bất dung.

Hoàng thất là kẽ thống trị trên danh nghĩa, còn Thiết Huyết Giáo là quốc giáo, thế lực có xu thế che trời.

- Không được, ta phải đích thân tới Thiết Càn Sơn một chuyến.

Hồng Hồ Thành chủ vừa nói xong, thân hình liền biến mất, tiếng xé gió vang lên.

- Ta cũng đi xem.

Trong mắt Liễu Cầm Tâm hơi lộ ra lãnh V, thậm chí còn có chút hả hê: Hừ! Tên Triệu Phong này, không ngờ dám dùng thân phận con rể Thành chủ đi ra ngoài gây chuyện, bây giờ thì đụng phải đinh rồi.

Thiết Càn phủ.

Trong đại điện, Thiết Càn đại sư hàng lâm, bầu không khí lặng ngắt như tờ.

- Lần này ta tới là đại biểu cho sư tôn của ta, “Thiên Thủ Tông Sư”, hướng ngươi phát ra khiêu chiến!

Chỉ có Triệu Phong là vẫn khoan thai cười.

Trên người Thiết Càn đại sư dâng lên một trận hỏa diễm cao hơn một trượng, hiển nhiên đang nổi giận bừng bừng.

Thế nhưng, lời nội của Triệu Phong vừa dứt thì ngọn lửa trên người Thiết Càn đại sư lập tức giảm mạnh ba phân.

Thiên Thủ Tông Sư?

Thân thể Thiết Càn đại sư thoáng khựng lại, trên mặt lộ vẻ kinh nghi.

Tông Sư, rõ ràng còn cao hơn Đại Sư một cấp.

Triệu Phong vừa báo ra tên của “Thiên Thủ Tông Sư”, lập tức chấn trụ Thiết Càn đại sư.

Đại sư thì giỏi lắm sao? Chẳng lẽ còn cao hơn Tông Sư?

Đương nhiên, cái gọi là “Thiên Thủ Tông Sư”, chẳng qua chỉ là một danh hiệu mà Triệu Phong tùy tiện lấy ra để dọa người mà thôi.

- Thiên Thủ Tông Sư? Trên đại lục hiện nay, dường như không có vị Tông Sư luyện khí nào vừa xuất thế.

- Vị Tông Sư luyện khí gần đây nhất của Bắc đại lục đã đi về cõi tiên cách đây một trăm năm rồi...

Trong đại điện lại vang lên một trận nghị luận.

Ở đây có không ít nhân sĩ giới luyện khí, thế nhưng chưa từng nghe nói đến Thiên Thủ Tông Sư, ít nhất là trên Bắc đại lục này, chưa từng nghe qua bao giờ.

- Tiểu thiếu niên, nếu như ngươi cố tình đến Thiết Càn phủ gây chuyện, cho dù ngươi có là con rẻ của Hồng Hồ Thành chủ thì lão phu cũng sẽ không lưu tinh đâu.

Trên mặt Thiết Càn đại sư lộ rõ vẻ giận dữ không thôi, trong thanh âm có vài phần lạnh lùng.

Nhưng lúc này, hắn cũng không dám có hành động thiếu suy nghĩ.

Trên người thiếu niên tóc xanh trước mắt có chút quỷ dị. Hơn nữa, vừa rồi Triệu Phong phê bình khuyết điểm của những tác phẩm trong điện triển lãm, Thiết Càn đại sư cũng nhìn thấy.

Theo phán đoán của Thiết Càn đại sư, tạo nghệ của Triệu Phong ở phương diện luyện khí hắn không kém, mà ánh mắt lại cực kỳ sắc bén, ở phương diện này, thậm chí có thể sánh ngang với Luyện Khí Đại Sư.

Nhưng đáng giận chính là tên này cố tình bới móc, dù sao thì trên thế gian này cũng không có tác phẩm hoàn mỹ tuyệt đối, vậy mà Triệu Phong lại phóng đại những khuyết điểm rất nhỏ của mỗi kiện tác phẩm lên vô hạn.

- Ha ha, sư tôn của ta là Tông Sư luyện khí vừa mới xuất hiện tại Trung đại lục. Lần này ta dến đây, chính là cố ý mang theo một kiện tác phẩm của sư tôn, tới khiêu chiến với cao thủ luyện khí trên khắp Bắc đại lục này.

Triệu Phong mặt không đổi sắc lừa gạt.

Bắc đại lục rất rộng lớn, mà Trung đại lục lại cảng xa xôi hơn.

Hơn nữa, theo như Triệu Phong biết, luận trình độ phồn hoa thì Trung đại lục càng khủng bố hơn.

Mọi người ở đây. Cơ bản đều chưa từng tới Trung đại lục, còn vị sư tôn Tông Sư luyện khí trong lời nói của Triệu Phong lại vừa mới xuất hiện tại Trung đại lục, tất nhiên không thể tìm ra chút sơ hở nào.

- Tác phẩm của Tông Sư luyện khí?

Tinh mang trong mắt Thiết Càn đại sư lóe lên.

Bốp!

Triệu Phong vỗ tay một cái.

Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu ôm theo một bầu rượu với thể tích còn lớn hơn cả nó, rơi xuống đất, còn tham lam uống thêm một ngụm rượu.

- Đây chính là một kiện tác phẩm được chế tác từ rất lâu của sư tôn ta.

Triệu Phong giơ tay lên.

Trong đại điện, ánh mắt của mọi người đều bị bầu rượu trong tay Tiểu Tặc Miêu hấp dẫn.

Bầu rượu này rất cổ kính, chất liệu lại kỳ lạ.

Linh thức của Thiết Càn đại sư quét qua, khẽ biến sắc, hỏi:

- Cái bình này có tác dụng gì?

Vừa dứt lời.

Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu uống cạn nốt chỗ rượu còn sót lại trong bầu rượu, sau đó rót vào một ít nước.

Nước trong bầu rượu liền chậm rãi biến hóa.

Linh thức của Thiết Càn đại sư quét qua, lập tức phát hiện có chút kỳ quái, cảm giác vô cùng kinh diễm, liền phi thân qua tiếp lấy bầu rượu, nhìn đến si mê.

Bầu rượu trước mắt, có thể khiến nước bình thường trở thành rượu cực phẩm, cực kỳ thần diệu.

Triệu Phong đã đọc qua sách cổ, giới luyện khí hiện nay, dường như còn chưa xuất hiện loại tác phẩm thần kỳ này.

Bầu rượu này thần bí khó lường, lại nằm sâu trong “Bách Phần cầm Địa”, ngay cả Chân Linh cảnh đi vào cũng không thể may mắn thoát khỏi.

Triệu Phong ho nhẹ một tiếng, cắt ngang loại trạng thái si mê của Thiết Càn đại sư.

Hiển nhiên, kỹ nghệ luyện chế và công năng thần kỳ của bầu rượu này đã khiến cho Thiết Càn đại sư khiếp sợ, nhất thời yêu thích không muốn buông tay.

- Tiểu huynh đệ, chúng ta đổi nơi khác, sau đó chậm rãi trò chuyện với nhau.

Trên mặt Thiết Càn đại sư cố nặn ra vẻ tươi cười, trực tiếp mời Triệu Phong vào nội điện.

Mọi người ở đây đều trợn mắt há hốc mồm.

Thiết Càn đại sư này nổi tiếng tính khí nóng nảy, vừa rồi thậm chí lửa giận còn bộc phát tới đỉnh điểm.

Mà Triệu Phong vốn tới đây để đập phá quán và khiêu chiến, chỉ dăm ba câu đã được Thiết Càn đại sư xem như khách quý.

- Ngoại trừ vị đại nhân Chân Chủ cấp đến đây mấy tháng trước ra, chưa từng nhìn thấy sư tôn chiêu đãi người khác như vậy bao giờ.

Một vài Luyện Khí Sư và đám học đồ trong Thiết Càn phủ, hai mặt nhìn nhau.

Không ít người thậm chí còn suy đoán rằng: Chẳng lẽ thiếu niên tóc xanh này thật sự là môn đồ của Tông luyện khí?

Thiết Càn phủ, trong một gian phòng khách lịch sự tao nhã.

Triệu Phong ngồi ngay ngắn mỉm cười, Thiết Càn đại sư cẩn thận cầm bầu rượu trong tay, thần sắc trên mặt thỉnh thoảng biến hóa, ban đầu là kinh diễm rung động, sau đó là si mê, cuối cùng lại thở dài.

Một lát sau.

Thiết Càn đại sư mở miệng nói:

- Nói rõ ý đồ của ngươi đi, Tông Sư luyện khí gần đây nhất trên Bắc đại lục chính là sư tôn của ta. Luyện Khí Đại Sư nổi tiếng ở Trung đại lục, lão phu cũng biết được đôi chút.

Triệu Phong cười ngượng ngập, xem ra mánh khóe “Thiên Thủ Tông Sư” đã bị vạch trần

Thế nhưng, mục đích của hắn cũng đã đạt được, bây giờ có thể chính diện đối thoại với Thiết Càn đại sư rồi.

- Lần này ta đến đây là vì muốn mời Đại Sư tu bổ một hai kiện vật phẩm.

Triệu Phong lấy ra La Hầu cung và La Hầu Tiễn.

Lúc Thiết Càn đại sư tiếp nhận lấy La Hầu cung và la Hầu Tiễn, ánh mắt lập tức sáng lên, thấp giọng hô:

- Tinh diệu.

Đột nhiên, bàn tay của hắn chạm vào ấn lý lạnh lẽo như băng trên La Hầu cung không khỏi hít một hơi nhẹ.

- Thật đúng là không thể tưởng tượng nổi, “Băng Phách ấn ký” nồng hậu, khí tức này có chút quan hệ với Thượng cổ Băng Tiên Long Tích, hoặc là hậu duệ của Băng Long.

Thiết Càn đại sư nhìn Băng Liên ấn ký này mà xuýt xoa.

Triệu Phong không khỏi nhớ lại dòng sông Long Xà Băng ở trên “Thiện Cảnh Đảo” trong Phù Loan Thí Luyện. Dòng sông băng hà này hàn khí dày đặc, nguồn gốc đến từ đoàn tinh thể thần bí trong hàn đàm, nó là một loại tồn tại cấm kỵ, ngay cả Chân Linh cảnh cũng có thể bị đông cứng ngay lập tức.

- Nếu như lực lượng ấn ký này cường thịnh hơn chút nữa, nói không chừng có thể tạo thành một kiện thần binh Linh cấp chấn thế đáng tiếc...

Cuối cùng Thiết Càn đại sư lại lắc đầu.

Triệu Phong nghe vậy, cảm thấy kinh hỉ ngoài dự liệu, không ngờ La Hầu cung lại có tiềm lực lớn như vậy.

Vật phẩm mà hắn chủ yếu muốn tu bổ chính là Âm Ảnh Phi Phong La Hầu cung chỉ là thăm dò bước đầu, không ngờ lại tìm được đáp án này.

Trải qua một phen trả giá, Triệu Phong và Thiết Càn đại sư đã đạt thành hiệp nghị.

Thiết Càn đại sư phải giúp Triệu Phong tăng cường phẩm chất và uy lực của La Hầu cung kể cả tu bổ một kiện vật phẩm Linh cấp khác (không cao hơn Linh cấp thượng phẩm).

Chẳng qua, bất cứ tài liệu phí tổn nào, Triệu Phong đều phải chuẩn bị.

Tương ứng, Triệu Phong đặc biệt mời Thiết Càn đại sư ra tay, phải để lại bầu rượu kia trong Thiết Càn phủ để Thiết Càn đại sư nghiên cứu một thời gian.

Trên thực tế.

Cái giá ban đầu Thiết Càn đại sư đưa ra là muốn đổi lấy bầu rượu này bằng cách tăng cường phẩm chất La Hầu cung và miễn phí toàn bộ tài liệu, thậm chí còn tặng một lượng tinh phẩm luyện khí.

Kết quả, vì Tiểu Tặc Miêu phản đối mãnh liệt nên giao dịch này thất bại.

Sau khi đạt thành hiệp nghị, Thiết Càn đại sư còn cố ý thăm dò tạo nghệ luyện khí của Triệu Phong kết quả biết được, tại phương diện luyện khí, Triệu Phong chỉ giới hạn trong lý luận và kiến thức.

Học thức hắn có là nhờ Thần Linh nhãn phục chế, dung nhập vào trí nhớ.

Bởi vậy, gần như là bất kỳ tại liệu, thuộc tính hay cách dùng như thế nào, Triệu Phong đều nhớ rõ trong đầu.

- Ánh mắt của tiểu huynh đệ quả nhiên độc đáo, thiên phú dị bẩm, là kỳ tài luyện khí có một không hai, ngươi có nguyện ý theo lão phu tiến vào giới luyện khí hay không?

Ánh mắt Thiết Càn đại sư đột nhiên trở nên nóng rực.

Đúng lúc này.

Giữa tầng mây của Thiết Càn Sơn truyền đến một luồng khí tức Chân Linh cường đại chưa từng có, nguyên khí thiên địa chấn động bất an, tâm thần của tất cả mọi người đều thoáng rung động.

- Xin hỏi Hồng Hồ Thành chủ đích thân tới đây là có gì chỉ giáo?

Vị cao nhân Chân Linh cảnh trấn thủ Thiết Càn Sơn liền biến sắc, cảm thấy hô hấp khó khăn.

Hồng Hồ Thành chủ hỏi:

- Tên con rể không nên thân của ta có ở đây không? Nếu như hắn gây ra phiền toái gì, mong rằng các vị đồng đạo trong Thiết Càn Sơn rộng lượng bỏ qua.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi