CHÚA TỂ CHI VƯƠNG

Trên thiên không, Triệu Phong vẫn như cũ đứng trên lưng của Thanh Phong Yến, vực sâu màu xanh ở trung tâm của đồng tử mắt trái không ngừng xoay chuyển, lúc này không ngờ lại có chút ảm đạm.

Dùng Thần Linh Nhãn chế tạo Huyễn Cảnh Tù Lao, tiến hành trói buộc, tra tấn ý thức tâm thần của Chân Linh Cảnh, tiêu hao tinh thần lực so với đối phó Nửa bước Chân Linh Cảnh còn cao hơn đến mấy lần.

Cho dù tinh thần nguyên của Triệu Phong có cường đại đến thế nào, lúc này cũng có chút quá sức.

Quan trọng hơn chính là, vừa rồi ở trong không gian tinh thần, hắn đã tra tấn Liễu Viên suốt cả một canh giờ, nhưng vẫn còn chưa thể khiến cho ý thức tinh thần của đối phương bị suy yếu đến cực điểm.

Uy áp Chân Linh vẫn còn quanh quẩn trong hư không, nhưng lại có vẻ hư lực không đủ, uy áp giảm mạnh.

Nội tráo Chân Linh xung quanh thân thể của Liễu Viên đã trở nên ảm đạm hơn rất nhiều.

Vừa rồi trong thời gian một hơi thở, vây khốn tinh thần đã khiến cho thân thể của hắn bị suy yếu rất nhiều, lại bị bỏ xa một đoạn khoảng cách lớn.

Ý thức tinh thần của Liễu Viên đã bị suy yếu nhiều, thập phần mệt mỏi, lúc này chỉ còn lại chừng bảy thành thực lực so với thời kỳ đỉnh phong.

Hơn nữa khoảng cách cũng bị kéo xa, lúc trước gần như thiêu đốt Nửa bước Chân Linh khí, khiến cho hắn có chút không đủ khả năng khôi phục.

Liễu Viên và Triệu Phong vẫn giằng co xa xa trên không trung.

Nhưng mà khoảng cách giữa hai người lại một lần nữa bị kéo xa ra.

Một bên có được Linh sủng tọa kỵ, một bên lại không có, ở trên không trung tiến hành không chiến, chênh lệch vô cùng rõ ràng.

Trừ phi cường đại như Chân Chủ Cấp, mới có thể ở trong không trung kéo dài chiến đấu.

- Tên tiểu bối vô sỉ…

Liễu Viên nghiến chặt răng, vẻ mặt oán hận, nhưng trong mắt cũng lộ ra một sự bất đắc dĩ sâu sắc.

Ngay tại thời điểm còn ở Phủ Thành chủ, Triệu Phong đã tính kế hắn, hiện tại hai bên đối chiến, mai phục rồi hạ thủ một phen.

Giờ phút này, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn theo Triệu Phong càng ngày càng đi xa, cuối cùng hóa thành một điểm đen nhỏ, biến mất phía chân trời.

Liễu Viên thân thể suy yếu, vô cùng bất đắc dĩ, trong lồng ngực nghẹn khuất một trận nộ hỏa âm lãnh.

Nghĩ đến hắn đường đường là cường giả Chân Linh Cảnh, vậy mà truy kích theo một gã tiểu bối Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, không ngờ lại thất bại.

Nếu như Liễu Viên không đuổi kịp được Triệu Phong, như vậy thì cũng bỏ đi.

Thế nhưng, hắn lại đã đuổi kịp Triệu Phong, hơn nữa song phương còn trải qua một hồi giao phong đối chiến nữa.

Nhưng mà kết cục, kẻ thất bại thảm hại, không ngờ lại chính là hắn!

o0o

Triệu Phong cưỡi trên Thanh Phong Yến, càng đi càng xa, mãi cho đến khi vượt qua khoảng cách hơn trăm dặm, mở ra Thần Linh Nhãn, nhìn quét bốn phương tám hướng phía sau.

Khi xác định không có ai phát hiện bóng dáng của mình nữa, lúc này Triệu Phong mới thu hồi lại Thanh Phong Yến, khởi động Âm Ảnh Phi Phong, dung nhập vào trong sơn lâm để ẩn nấp.

Chỉ cần không có cường giả Chân Linh Cảnh xác định được phạm vi đại khái của hắn, phát động linh thức, tiến hành điều tra cẩn thận, thì khó có thể tìm ra được hắn.

Đến lúc đó, Triệu Phong mượn dùng lực lượng của Âm Ảnh Phi Phong, thần không hay quỷ không biết, hoặc là chân chính biến mất không dấu vết.

Chính là bởi vì nguyên nhân này cho nên Triệu Phong mới có thể lựa chọn đánh lui Liễu Viên, chứ không sử dụng Âm Ảnh Phi Phong ẩn độn.

o0o

Bởi vì Liễu Viên không có tọa kỵ phi cầm, liên tục phi hành, một phen chiến đấu giao phong tiêu hao cực lớn, nên mới chậm rãi hạ xuống mặt đất.

Qua chừng thời gian nửa chén trà…

Vù!

Phía sau đột nhiên truyền đến thanh âm phá không, cùng với uy áp Chân Linh Cảnh. Người tới là một gã tướng lãnh mặc hắc giáp, một thân tu vi đạt tới Chân Nhân Cấp, khí tức so với Liễu Viên còn mạnh hơn một bậc.

Liễu Viên nhận ra, người này chính là Thống lĩnh Thành vệ quân của Hồng Hồ Thành.

Lúc này, người cùng cấp gặp nhau, vẻ mặt Liễu Viên vô cùng áy náy, có chút suy sút, cũng không biết phải đáp lời như thế nào.

Ánh mắt Thống lĩnh hắc giáp khẽ đảo quét qua Liễu Viên đang xếp bằng ngồi dưới đất, kinh ngạc giật mình.

Liễu Viên thoạt nhìn cực kỳ suy yếu, trên quần áo có mấy chỗ bị tổn hại, thậm chí trên mặt còn có vài tia dấu vết cháy xém, lộ ra vài phần chật vật.

- Liễu huynh, tiểu tử kia chạy đâu mất rồi? Chẳng lẽ ngươi gặp phải cường giả Chân Linh Cảnh nào đó sao?

Sắc mặt Thống lĩnh hắc giáp ngưng trọng. Loại tình huống này chỉ có khi địch quân xuất hiện một gã Chân Linh Cảnh, mới có khả năng xảy ra loại kết quả này.

Thực lực của Liễu Viên, hắn tương đối rõ ràng nhất. Bản thân Liễu Viên đã từng đến Cầm Kiếm Cung tham tu, hơn nữa am hiểu thân pháp, trong thời gian ngắn thậm chí còn có thể ứng phó một hai gã Chân Nhân Cấp bình thường.

Hắn vừa hỏi câu này, sắc mặt Liễu Viên nhất thời đỏ lên, hổ thẹn chua xót nói:

- Không có cường giả Chân Linh Cảnh khác! Ta đã để tên tiểu tử kia chạy thoát rồi!

- Điều này sao có khả năng?

Ánh mắt của Thống lĩnh hắc giáp trừng lớn, dường như không dám tin tưởng vào kết quả này.

Phốc phốc phốc!

Lúc này, phía sau đột nhiên lục tục truyền đến thanh âm xé gió. Một vài phi cầm có tốc độ cực nhanh đã đuổi tới.

Nhóm viện binh đầu tiên đến nơi này, cơ bản đều là cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh và Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, còn có một gã Chân Linh Cảnh khác nữa.

Khi bọn hắn nhìn thấy bộ dáng chật vật, uể oải của Liễu Viên, cả đám đều kinh ngạc không thôi.

- Triệu Phong đã đào tẩu theo phương hướng kia rồi! Nhưng mà có thay đổi phương hướng hoặc trốn vào sơn lâm hay không, cũng rất khó nói trước!

Liễu Viên không muốn nói ra tình huống cụ thể, liền chỉ cho mọi người biết rõ ràng phương hướng bỏ trốn của Triệu Phong.

Trên thực tế, lúc này Liễu Viên đã không ôm theo hy vọng quá lớn đối với việc đuổi bắt Triệu Phong nữa.

Đại quốc Thiên Bồng địa vực rất rộng lớn, vẻn vẹn chỉ vùng Hồng Hồ Thành này, địa bàn đã có thể so sánh với cả Tương Vân Quốc rồi.

Cho dù Triệu Phong có ngu ngốc đến đâu, cũng sẽ không chạy mãi theo một phương hướng, chạy trốn một đường mà không thay đổi.

o0o

Hồng Hồ Thành, Phủ Thành chủ.

Các loại tin tức tương quan có liên quan đến việc đuổi bắt Triệu Phong không ngừng đến tai Hồng Hồ Thành chủ.

- Cường giả Chân Linh Cảnh tham gia đuổi bắt Triệu Phong có đến năm người! Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh và Nửa bước Chân Linh Cảnh cũng có hơn trăm người, truy binh còn lại cũng hơn ngàn người…

Một gã Thống lĩnh Thành vệ quân đang báo cáo.

- Mặc kệ các ngươi sử dụng thủ đoạn gì, nhân lực như thế nào, ta chỉ muốn nghe kết quả đuổi bắt Triệu Phong mà thôi!

Thanh âm của Hồng Hồ Thành chủ hiển lộ ra uy nghiêm vô cùng lạnh lùng.

Ngày hôm nay, nộ hỏa mà ông ta phát ra, so với trong vòng mười năm trước đây cộng lại còn nhiều hơn, hoàn toàn tổn hao hình tượng ôn nhu nho nhã ngày thường của mình.

Con rể khâm điển đào hôn, dẫn động cho cả Hồng Hồ Thành hỗn loạn, phái ra vô số các cường giả, thế nhưng lại vẫn không thể trong khoảng thời gian ngắn truy bắt được mục tiêu.

Không chỉ như thế, những người truy kích Triệu Phong cũng đều lần lượt thất bại, tổn hao hoàn toàn uy vọng của Hồng Hồ Thành.

Chương 277: Chân Chủ Cấp mới tấn cấp (2)

- Liễu Viên là cường giả Chân Linh Cảnh đầu tiên đuổi theo Triệu Phong, có thành công hay không thì phải xem ở hắn rồi!

Bên cạnh Hồng Hồ Thành chủ, có một vị lão giả Chân Huyền Cấp, bối phận và địa vị cũng đều rất cao lên tiếng.

Những người ở xung quanh cũng đều khẽ gật đầu.

Nếu như ngay cả Liễu Viên là cường giả Chân Linh Cảnh nhanh nhất đuổi theo cũng thất bại, vậy thì thiên địa rộng lớn như vậy, Triệu Phong kia lại nhiều thủ đoạn như thế, đến lúc đó muốn đuổi theo hắn, sẽ càng khó khăn hơn rất nhiều.

- Sau khi Liễu Viên từ Cầm Kiếm Cung trở về, mặc dù biểu hiện bình thường không quá mức kiệt xuất, nhưng mà vẫn chưa từng khiến ta thất vọng!

Hồng Hồ Thành chủ khẽ gật đầu. Hiện tại hy vọng lớn nhất vẫn là ký thác trên người Liễu Viên.

Vụt!

Một cái bóng quỷ mị đột nhiên lóe lên, xuất hiện trước mặt Hồng Hồ Thành chủ.

- Bẩm Thành chủ, Liễu Viên đuổi bắt Triệu Phong, cuối cùng đã thất bại!

Cái bóng nói.

- Cuối cùng thất bại?

Trong lòng đám người Hồng Hồ Thành chủ nhất thời chấn động. Uy áp Chân Linh và lửa giận ngập trời đang tràn ngập khắp cả hư không, vào lúc này lại gia tăng thêm một bậc nữa.

- Với tốc độ của Liễu Viên, trong thời gian ngắn, tại sao có thể không đuổi kịp Triệu Phong chứ?

Sắc mặt vị lão giả Chân Huyền Cấp kia khẽ biến.

- Dựa theo tin tức bên kia, Liễu Viên đuổi theo Triệu Phong, thậm chí đã từng giao phong qua một hồi. Chẳng qua…

Cái bóng trần thuật chi tiết. Sau khi biết được tình hình cụ thể tỉ mỉ, thần tình đám người ở đây nhất thời đều kinh hãi.

- Điều này làm sao có thể? Trừ phi có cường giả Chân Linh Cảnh khác can thiệp!

Tất cả mọi người đều lắc đầu, không thể tin nổi. Đúng lúc này, một thanh âm chợt truyền đến.

- Liễu Viên làm việc bất lực, cô phụ sự ký thác của Thành chủ, đặc biệt đến tạ tội!

Một thân ảnh mệt mỏi uể oải nhất thời xuất hiện.

Liễu Viên!

Mọi người kinh ngạc, đều nhao nhao hỏi thăm.

Vẻ mặt Liễu Viên áy náy và chua xót, một phen đem những sự tình đã qua bẩm báo lại chi tiết.

Biết được Triệu Phong từ mấy ngày trước đã bắt đầu tính kế Linh sủng của Liễu Viên, tất cả mọi người đều cảm giác được một trận hàn ý.

Mưu đồ, trí tuệ của gã thiếu niên này thật sự đáng sợ!

Sau đó, những chi tiết khi chiến đấu, khi đối chiến cũng được kể lại, sau khi mọi người nghe xong, đều không khỏi hít thật mạnh một ngụm khí lạnh.

Mỗi một bước tiến hành của Triệu Phong, đều phát huy ưu thế của mình lên đến cực hạn.

- Xem ra chúng ta vẫn còn xem nhẹ huyết mạch đồng tử của tên tiểu tử này. Thậm chí ngay cả Chân Nhân Cấp bình thường cũng không thể hoàn toàn chống cự lại tinh thần đồng tử của hắn!

Thần sắc của vị lão giả Chân Huyền Cấp kia nhất thời trở nên ngưng trọng.

- Triệu Phong! Triệu Phong này… không ngờ lại dưới mí mắt của vô số cường giả Hồng Hồ Thành ta mà thong dong đào tẩu!

Nộ hỏa của Hồng Hồ Thành chủ nhất thời bùng nổ lên đến cực hạn.

Khí tức uy năng của Chân Huyền Cấp cực hạn tràn ngập thiên địa, bá đạo bễ nghễ. Ngay cả nguyên khí thiên địa ở phụ cận cũng đều sôi trào mãnh liệt.

Trên không trung toàn bộ Phủ Thành chủ, phảng phất ngưng kết nên một tầng hỏa vân to lớn khủng bố.

Tất cả mọi người ở đây đều bị áp lực đến mức gần như không thể thở nổi. Thậm chí ngay cả cường giả Chân Linh Cảnh cũng cảm thấy kinh hãi vô cùng.

Chỉ có vị lão giả Chân Huyền Cấp kia, tu vi bối phận cực cao, mới có gan lên tiếng khuyên giải:

- Cửu Thiên, không nên bị lửa giận khống chế tâm trí! Ngươi chính là tuyệt đại thiên tài có thiên phú và tiềm lực cao nhất đương đại Hồng Hồ Liễu Tộc, chỉ không đến trăm năm đã có thể đạt tới Chân Nhân Cấp cực hạn, Huyền Hỏa Phạm Thiên Kinh đã tu luyện đến Bát trọng đỉnh phong. Chỉ cần ngươi bước thêm nửa bước nữa, liền có thể nổi danh thiên hạ, ngạo thị một phương, phát triển Hồng Hồ Liễu Tộc đến huy hoàng!

- Đúng vậy, Lục thúc!

Lửa giận trong lòng Hồng Hồ Thành chủ thoáng dịu hơn một lúc.

Nhưng mà, đúng lúc này…

- Bẩm Thành chủ, đại tiểu thư mất tích thần bí! Đã truy tìm khắp Phủ Thành chủ, nhưng đều không thấy thân ảnh của nàng!

Tin tức này khiến cho trong lòng tất cả mọi người đều chấn động, thầm nghĩ không tốt.

Lực chú ý của toàn bộ Hồng Hồ Thành đều tập trung ở trên người con rể Thành chủ, không ai ngờ nổi lúc này Liễu Cầm Hâm lại đột nhiên mất tích như vậy.

- Theo lời những người chứng kiến, phương hướng đại tiểu thư rời đi, chính là theo hướng của Triệu Phong!

Không cần phải hỏi, Liễu Cầm Hâm lúc này quá nửa chính là đuổi theo vị hôn phu Triệu Phong kia rồi.

- Triệu Phong a Triệu Phong… Ngươi khiến cho thanh danh của Hồng Hồ Liễu Tộc chúng ta mất hết rồi!

Nộ hỏa trong lòng Hồng Hồ Thành chủ vừa mới thoáng dịu đi, lúc này lại phun trào, đột phá qua giới hạn cuối cùng.

Một khắc này, nguyên khí thiên địa xung quanh dường như sôi trào mãnh liệt lên vậy.

Tầng mây trên không trung thậm chí còn nhuộm đẫm một tầng hồng quang, toàn bộ Phủ Thành chủ phảng phất như lâm vào một tầng nham thạch nóng chảy vậy.

Mấy cường giả Chân Nhân Cấp ở xung quanh gần đó, như đám người Liễu Viên, thậm chí có chút không thể đứng thẳng nổi.

Oanh!

Hư không mơ hồ chấn động, phảng phất như đang lâm vào một tầng hồng vân đỏ sẫm vậy.

Hồng Hồ Thành chủ lâm vào phẫn nộ siêu cực hạn, khiến cho huyết mạch và lực lượng Chân Linh trong cơ thể, trong lúc ngắn ngủi gần như lâm vào trạng thái bị thiêu đốt, cặp mắt cũng hóa thành ngân hồng sắc.

Trong đồng tử ngân hồng sắc lộ ra một tầng hỏa diễm hồng sắc lấp lánh, phóng thích ra hồng quang chiếu rọi thiên địa, sau đó đột nhiên nở rộ một tầng quang hoa tinh mỹ.

Lực lượng Chân Linh bên trong thể nội Hồng Hồ Thành chủ lâm vào sôi trào cực hạn, đột phá một cánh cửa.

Mấy vị cường giả Chân Linh Cảnh ở nơi này, tâm thần kịch chấn, có một loại xúc động muốn quỳ lạy cúng bái.

Giờ khắc này Hồng Hồ Thành chủ phảng phất như đang đứng trên đỉnh tầng mây, ngạo thị hết thảy mọi thứ bên dưới vậy.

- Thật tốt quá! Đột phá Chân Chủ Cấp rồi!

- Hồng Hồ Liễu gia ta, rốt cuộc cũng đã xuất hiện một vị cường giả Chân Chủ Cấp!

Vị lão giả Chân Huyền Cấp kia không khỏi lệ nóng doanh tròng, cảm thụ được uy năng bễ nghễ thiên hạ của Hồng Hồ Thành chủ, tâm thần huyết nhục trong người cũng đều không ngừng sôi trào.

- Chúc mừng Thành chủ đã đột phá Chân Chủ Cấp!

- Chân Chủ Cấp ngạo thị một phương! Bắt đầu từ ngày hôm nay, Hồng Hồ Liễu Tộc ta sẽ trở thành một đại cường tộc của Đại quốc Thiên Bồng. Nhất hoàng, Tam tông, Tứ tộc cũng đều phải kiêng kỵ chúng ta!

Các cường giả trong Phủ Thành chủ, nhất thời hưng phấn rung động.

o0o

Ngay tại khoảnh khắc cường giả Chân Chủ Cấp sinh ra, tất cả các Chân Linh Cảnh trong phạm vi mấy ngàn dặm gần đó cũng đều sinh ra một tia cảm ứng mơ hồ.

- Chân Chủ Cấp! Đại quốc Thiên Bồng lại sinh ra một vị Chân Chủ Cấp mới!

Mỗi khi sinh ra một vị Chân Chủ Cấp mới, đều có khả năng ảnh hưởng đến vận mệnh của cả Đại quốc!

o0o

Cách Hồng Hồ Thành khoảng chừng ba ngàn vạn dặm.

Một cỗ Kim Qua Huyết Long Kiệu, bên ngoài có đồ án đao kiếm giao nhau, ở giữa không trung bay nhanh đi, do bốn gã kiệu phu Chân Nhân Cấp khiêng.

- Lại có một cường giả Chân Chủ Cấp sinh ra! Khí vận của Liễu Tộc này không khỏi quá lớn rồi…

Nam tử tóc đỏ máu Thiết Ma khẽ thở dài một tiếng, nhắm mắt lại, tiếp tục ngưng thần.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi