CHÚA TỂ CHI VƯƠNG

Tịnh Nguyệt Linh Tông không hổ là thế lực Tông môn cao tới Nhị Tinh rưỡi, mười đại thiên tài Chân Chủ cấp, chiếm đến năm vị, lực áp Hắc Nhai Cung và Nguyệt Ma Điện.

Lúc trước.

Triệu Phong ý thức được điều này, lo lẳng sẽ đánh vỡ thể cân bằng của ba Tông vì vậy mới thiết kế âm mưu giết chết Vũ Lạc, loại bò một vị Chân Chủ cấp.

Nhưng nào ngờ được.

Vũ Lạc chết chưa được bao lâu thì Tịnh Nguyệt Linh Tông lại tới một vị Chân Chủ cấp đại thành càng mạnh hơn nữa, đồng thời còn đem theo một lượng lớn viện binh, quá nửa đều là Chân Huyền cấp đỉnh phong

- Là Lý Hoành sư huynh!

- Lý Hoành sư huynh trong di tích, tất đạt được kỳ ngộ gì đó, bằng không thì làm sao có thể tấn chức Chân Chủ cấp đại thành.

Những thiên tài của Tịnh Nguyệt Linh Tông trên mặt đều hiện lên vẻ kinh hỉ và hâm mộ.

Trước khi tiến vào di tích, Lý Hoành chỉ xếp hạng thứ sáu trong mười đại Chân Chủ cấp, thậm chí còn thoáng kém hơn Vũ Lạc vừa chết.

Chẳng qua, bây giờ Lý Hoành tấn chắc Chân Chủ cấp đại thành, xếp hạng đã tiếp cận Diệp Yên Vũ và Trang Quán Nhi rồi.

- Lý Hoành, ngươi tới rất đúng lúc, bên phía chúng ta đang thiếu nhân thủ đây.

Dung nhan Diệp Yên Vũ giống như một đóa bạch liên, hiện lên vẻ tươi mát vui vẻ.

Giờ khắc này.

Ánh mắt của mọi người đều đừng trên “thanh niên huyền y cầm đầu”, cũng chính là Lý Hoành.

Lý Hoành tấn chức Chân Chủ cấp đại thành, còn mang theo viện binh đến, mặc dù Tịnh Nguyệt Linh Tông vừa mới tổn thất một vị Chân Chủ cấp, nhưng lúc này đã được thêm một liều “Định tâm hoàn”. (*)

(*) thuốc trợ tim.

Thế nhưng đám thiên tài của Hắc Nhai Cung và Nguyệt Ma Điện thì lại lộ ra thần sắc ngưng trọng dị thường

- Không ngờ Tịnh Nguyệt Linh Tông lại xuất hiện thêm một vị Chân Chủ cấp đại thành, chẳng lẽ lần này cũng giọng như trước kia, Nguyệt Ma Điện và Hắc Nhai Cung đều bị Tịnh Nguyệt Linh Tông áp chê?

Xích Quỷ lẩm bẩm nói, diễm quang màu trắng trong mắt, có chút ảm đạm.

Bên phía Nguyệt Ma Điện.

- Tịnh Nguyệt Linh Tông hai đại thiên tài khó đối phó nhất, theo thứ tự là Diệp Yên Vũ, Lữ Thiên Nhất, trong đó Lữ Thiên Nhất gần như đạt tới Nửa bước Đan Nguyên cảnh, trong mười đại Chân Chủ cấp tiến vào di tích, hắn chính là tồn tại vô địch.

Thiếu nữ tuyệt mị Trang Quán Nhi, giữa mi tâm là ấn ký trăng khuyết u ám, sáng tối chớp động mái tóc tím giống như Tinh Linh phiêu động trong gió.

Mười đại Chân Chủ cấp, thực lực xếp trong 3 hạng đầu, Tịnh Nguyệt Linh Tông chiếm đến hai vị.

Lữ Thiên Nhất, thực lực hàng đầu, ngay cả Diệp Yên Vũ và Trang Quán Nhi cũng không phải là đối thủ.

Chẳng qua, trước mắt thì Lữ Thiên Nhất vẫn chưa hiện thân.

Rất nhanh.

Thanh niên huyền y “Lý Hoành” dẫn đầu mười mấy người, hội họp với đám Diệp Yên Vũ.

- Diệp sư muội, ta bị lực lượng “Hư Thần bảo hộ” hấp dẫn mà đến, quả nhiên tìm thấy các người ở chỗ này.

Lý Hoành mặc dù nhiệt tình, nhưng vẫn rất khách khí với Diệp Yên Vũ.

Hắn tấn chức Chân Chủ cấp đại thành không lâu, vẫn hơi chênh lệch một chút so với Diệp Yên Vũ và Trang Quán Nhi.

- Lực lượng một kích của Hư Thần bảo hộ, uy năng mênh mông cuồn cuộn, e rằng trong vòng nghìn dặm, Chân Linh cảnh đều có thể sinh ra cảm ứng. Xem ra hạp cốc này sẽ càng dẫn tới nhiều thiên tài hơn.

Triệu Phong đứng tại nơi hẻo lánh, không hề lên tiếng.

Đột nhiên.

Hắn cảm nhận được vài ánh mắt có chút hả hê.

Đây rõ ràng không phải là ánh mắt hảo ý, chúng đến từ hai gã nam đệ tử có quan hệ không tệ với Vũ Lạc, lúc trước muốn cướp đoạt Thụ Yêu Tinh Quả của Triệu Phong, nhưng lại không thành công.

- Hắc hắc, Lý Hoành sư huynh và Vũ Lạc sư huynh có quan hệ thân thiết. Năm đó Vũ Lạc sư huynh thậm chí còn có ân với Lý Hoành nữa.

- Cho dù Triệu Phong không phải là hung thủ, nhưng nếu Lý Hoành một mực truy cứu, tiểu tử kia cũng đừng hòng được yên ổn.

Hai gã nam đệ tử kia, bộ dạng có vài phần hả hê.

- Lý Hoành sư huynh, huynh có phát hiện tung tích của Lữ sư huynh không?

Diệp Yên Vũ ân cần hỏi hắn.

Lữ sư huynh.

Đám thiên tài của Tịnh Nguyệt Linh Tông đều đồng loạt vểnh tại lên, thần sắc lộ vẻ kính sợ và sùng bái.

Lữ sư huynh chính là Lữ Thiên Nhất, người cũng như tên, là tồn tại có một không hai trong mười đại thiên tài Chân Chủ cấp.

- Hiện nay, Tham Thiên Thụ Yêu bị thương không nhẹ, lưu lại sơ hở rõ ràng, nhưng chúng ta cũng nguyên khí đại thương Nếu “Lữ sư huynh” đích thân tới đây, ít nhất có sáu thành nắm chắc.

Diệp Yên Vũ liền nói rõ dụng ý.

Nàng và Lữ Thiên Nhất cũng giống nhau, đều ưa thích độc lai độc vãng hành động không can thiệp lẫn nhau.

Thế nhưng giá trị của “Mộc Linh tinh phách” thật sự rất lớn, trên người Tham Thiên Thụ Yêu, bộ rễ, Tinh Quả, cành lá, vỏ cây, toàn thân đều là bỏ, so với chém giết một Yêu thú Đan Nguyên cảnh cũng không hề thua kém gì.

- Mấy ngày trước, ta còn gặp Lữ sư huynh, lúc đó huynh ấy đang hủy diệt một đàn Yêu thú cỡ lớn, liên tục chém chết mấy đầu Yêu thú Chân Chủ cấp. Chẳng qua, về sau huynh ấy gặp vận khí kém một chút, bị một Yêu Tôn Đan Nguyên cảnh đuổi giết, sau một hồi đại chiến không địch lại, liên rút lui, cũng không để lại tin tức gì...

Lúc Lý Hoành đề cập tới “Lữ sư huynh”, cũng không nhịn được lắc đầu.

Lữ Thiên Nhất cấp bậc rất cao, Chân Chủ cấp bình thường không thể nào với tới.

Triệu Phong ở bên cạnh nghe được, không khỏi líu lưỡi, Tịnh Nguyệt Linh Tông không ngờ còn có một tên biến thái như vậy.

Chân Chủ cấp, nhìn thấy Yêu Tôn Đan Nguyên cảnh, e rằng phải tránh né thật xa.

Vậy mà không ngờ Lữ Thiên Nhất lại cường hãn như thế, tuy rằng chiến đấu không địch lại, nhưng vẫn có cơ hội đào tẩu.

- Đương nhiên, ta tới đây, còn vi một tin tức rất trọng yếu khác. Chính là liên quan đến người tiến vào “Di tích bảo điện”.

Trong mắt Lý Hoành nhấp nháy thần quang

Di tích bảo điện.

Chúng đệ tử của Tịnh Nguyệt Linh Tông đều đồng loạt động dung

Lúc này, tất cả mọi người chỉ có thể xác định, có người tiến vào Di tích bảo điện, nhưng lại không phải là bất kỳ ai trong mười đại Chân Chủ cấp.

Mà bây giờ.

Dường như Lý Hoành lại biết rõ một chút chuyện liên quan.

- Tên đó là ai? Không phải trong mười đại Chân Chủ cấp, chẳng lẽ là người của những Tông phái phụ thuộc Tam Đại Tông Phái.

Khuôn mặt Diệp Yên Vũ khẽ nhíu lại, đối với chuyện này, nàng vẫn một mực canh cánh trong lòng, rất không cam lòng.

Di tích bảo điện, chính là hạch tâm của Di tích Tử Thánh.

Chỉ khi tiến vào bảo điện, như vậy mới có thể chính thức đạt được truyền thừa.

- Cũng không phải.

Lý Hoành lắc đầu, nói với vẻ vô cùng trịnh trọng:

- Nói ra thi e răng các ngươi không tin, người tiến vào Di tích bảo điện là một nữ tử, không thuộc về trận doanh của Tam Đại Tông Phái chúng ta, thậm chí còn có khả năng không phải là thiên tài của Quân Đảo vực Thiên lô.

- Cái gì?

- Điều này... Làm sao có thể?

Đám thiên tài của Tịnh Nguyệt Linh Tông đồng loạt lắc đầu.

Ngay cả hai phe Nguyệt Ma Điện và Hắc Nhai Cung ở gần đó, cũng nghe thấy lời nói này, tất cả đều cảm thấy không tưởng tượng nổi.

- Ngươi nói rằng... Là người đến từ bên ngoài?

Ánh mắt đám người Diệp Yên Vũ đều xoay chuyển, đồng loạt chuyển tới trên người Triệu Phong

Trong lòng Triệu Phong máy động thầm nghĩ không ổn.

Ánh mắt thiên tài của Tam Đại Tông Phái đều rơi lên người Triệu Phong

Nói đến người từ bên ngoài, Triệu Phong chính là một trong số đó.

- Ồ! Ở đây cũng có một tên, trên người hắn không có khí tức lệnh bài truyền thừa của Tam Đại Tông Phái.

Ánh mắt Lý Hoành lóe lên, ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào Triệu Phong

Trong lòng Triệu Phong thầm than, đi ra ngoài lăn lộn, sớm muộn gì cũng phải gặp chuyện này.

Hắn trà trộn vào Tịnh Nguyệt Linh Tông dùng thân phận là người đứng ngoài quan sát, đục nước béo cò, kiếm chác lợi ích, thu hoạch rất lớn.

Thế nhưng lợi ích và hung hiểm, vĩnh viễn đều tồn tại song song với nhau.

Tiểu Tặc Miêu dẫn đầu kế hoạch này, mặc dù tinh diệu, thế nhưng hung hiểm cũng không kém.

Chẳng qua, nếu không làm như vậy, một người đến từ bên ngoài như Triệu Phong muốn sinh tồn trong di tích này, quả thật là vô cùng khó khăn chứ đừng nói đến lợi ích kỳ ngộ.

- Triệu Phong người tiến vào truyền thừa, có quan hệ như thế nào với ngươi?

Khuôn mặt Diệp Yên Vũ thoáng trở nên lạnh lùng.

Làn da trên người nàng nổi lên một tầng ánh sáng như ánh trăng trong suốt, giống hệt Tiên Tử dưới ánh trăng một luồng uy áp vô hình của Chân Chủ cấp mơ hồ phát ra.

- Không biết, ta bị một luồng lực lượng thần bí hút vào, lúc đó chỉ có một mình ta. À, còn có con mèo kia nữa.

Triệu Phong lạnh nhạt lắc đầu.

Thế cục của hắn hiện nay cực kỳ hung hiểm, thoáng chốc đã bị hai đại Chân Chủ cấp như Diệp Yên Vũ và Lý Hoành tập trung

Thậm chí, ngay cả ba đại Chân Chủ cấp của Nguyệt Ma Điện và Hắc Nhai Cung cũng đều chú ý đến chuyện này.

Diệp Yên Vũ không khỏi có chút thất vọng tình huống của Triệu Phong như thế nào, lúc trước nàng cũng đã từng hỏi qua Tiêu Tặc Miêu.

Triệu Phong đương nhiên sẽ không để lộ ra ra “Triệu Vũ Phi”, bằng không thì sẽ rất phiền toái.

Cho dù hắn đã xác định được, nữ tử từ bên ngoài tiến vào Di tích bảo điện, có đến tám chín phần là Triệu Vũ Phí.

Bởi vì lúc đó di tích bảo điện nhằm vào mục tiêu là “Triệu Vũ Phi”, Triệu Phong chẳng qua là “thuận tiện” đến cùng mà thôi.

- Thiên địa này rộng lớn như vậy, Tông phái mọc lên san sát như rừng, thậm chí có đến ngàn vạn cái, ta ngoài ý muốn mà tiến nhập di tích, những thiên tài khác, có lẽ cũng gặp phải tình huống ngoài ý muốn. E rằng “Di tích Tử Thánh” mà các ngươi biết, đã xuất hiện biến cố hay lỗ hổng nào đó cũng không chừng.

Triệu Phong chậm rãi trần thuật lại.

- Ngươi nói có đạo lý, theo như sư môn trưởng bối nói: Di tích Tử Thánh đã xuất hiện rất nhiều năm, lực lượng dần dần xói mòn, quả thực đã xuất hiện một vài điểm yếu kém.

Nam tử huyền y “Lý Hoành” không ngờ lại tán thành luận điệu của Triệu Phong

Đã có một “ngoài ý muốn” như Triệu Phong vậy thì rất có thể sẽ có càng nhiều “ngoài ý muốn” khác.

Trên thực tế.

Đây chính là điều mà Triệu Phong cố ý dẫn dắt tư duy của mọi người.

Hắn chỉ cần không có quan hệ gì với nữ tử tiến vào Di tích bảo điện, như vậy thì ước định hợp tác với Diệp Yên Vũ, rất khó mà dao động

Dù sao thì đám người Tịnh Nguyệt Linh Tông trước mắt, vẫn do “Diệp Yên Vũ” làm chủ.

- Xem ra, nhất định phải sớm tách ra khỏi đậm người này, nếu như chờ đến khi “Lữ Thiên Nhất” hạng nhất tới đây, thế cục tất sẽ đại biến, khiến cho ta vô lực khống chế.

Trong lòng Triệu Phong thầm hạ quyết tâm.

Đúng lúc này.

Triệu Phong chợt phát hiện hai gã nam đệ tử có quan hệ không tệ với Vũ Lạc, đi đến trước mặt Lý Hoành, thấp giọng nói vài câu.

- Vũ Lạc... Hắn chết rồi?

Thể xác và tinh thần của Lý Hoành chấn động tin dữ đột nhiên tới này khiến cho hắn như hãm vào vực sâu.

Vũ Lạc.

Người này từ nhỏ đã đồng cam cộng khổ với hắn, cùng quật khởi tại Tông môn.

Lúc ban đầu, Vũ Lạc ở trong Tông môn, thực lực tương đối mạnh, rất chiếu cố đối với người mới tiến vào Tông môn như Lý Hoành.

Có lần, trong khi Tông môn thí luyện, Vũ Lạc còn từng cứu một mạng của Lý Hoành.

Lý Hoành từ trước đến nay vẫn một vực cảm kích Vũ Lạc, thực lực hai người lại gần nhau, cho nên quan hệ vô cùng thân thiết.

Hiện tại biết được Vũ Lạc đã bỏ mình, Lý Hoành phảng phất như bị thiên lôi đánh trúng đứng ngây người tại chỗ mất nữa ngày.

- Không xong vận may lúc trước đã dùng hết rồi, không ngờ Lý Hoành này lại có quan hệ sâu như vậy với Vũ Lạc.

Triệu Phong mơ hồ ý thức được có điều không ổn.

Hắn rốt cuộc đã hiểu, tại sao lúc trước hai gã đệ tử lại nhìn về phía mình với vẻ hả hê như vậy.

Biết được Vũ Lạc bỏ mình, trái tim Lý Hoành như bị đao cắt, bi thương vạn phần, thậm chí còn ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng.

Đương nhiên.

Hắn đủ sao cũng là cường giả Chân Chủ cấp, rất nhanh đã thu liễm nỗi lòng.

- Hãy kể ra tình huống cụ thể...

Ánh mắt của hắn lạnh lùng đảo qua Triệu Phong bắt đầu hỏi thăm chi tiết.

Sau khi biết được Vũ Lạc vì đuổi theo Triệu Phong mà chết, trên gương mặt Lý Hoành nhanh chóng ngưng kết một tầng hàn sát, con mắt nổi lên tơ máu, sát cơ ẩn hiển.

- Tiểu tử, cho dù không phải ngươi là hung thủ giết Vũ Lạc sư huynh, nhưng nếu không vì ngươi thì hắn cũng sẽ không chết.

Hàm răng Lý Hoành gần như cắn nát môi, máu tươi chảy ra, trong mắt tràn ngập sát cơ oán hận mãnh liệt chưa từng có.

Trên người hắn xuất hiện một luồng uy áp to lớn của Chân Chủ cấp, trong hư không dâng lên một tầng gợn sóng u lam điện, trong đó có một phán là lực lượng Điện Lôi, thậm chí còn cường đại hơn “Điện Chi Truyền Thừa” mà Triệu Phong đã lĩnh ngộ một bậc.

- Không ngờ Lý Hoành này tham tu Lôi còng pháp. Dung hợp hai loại lực lượng bất đồng cực hạn như Thủy, Lôi. Hắn xuất thân từ Tông phái Nhị Tinh, công pháp tham tu có lẽ còn cao hơn Điện Chi Truyền Thừa nguyên bản của Phù Loan Điện một hai cấp độ.

Càng là nguy cơ trước mắt, trong lòng Triệu Phong càng tỉnh táo, năng lực khống chế của Thần Linh nhãn càng phát ra mạnh mẽ hơn..

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi