CHÚA TỂ CHI VƯƠNG

Thất Kiếm truyền thừa - Thiên Tuyệt Sát Kiếm!

Vù...

Một đạo kiếm hà mỹ lệ lạnh lẽo như băng, được thi triển từ thạnh cổ kiếm cũ nát. Giống như một vết nứt lan tràn trong hư không, phăng phát thâm thấu tuế nguyệt thời không, tuyệt sát thiên cổ, duy ngã độc tôn.

Phốc phốc...

“Huyết Sắc Ma Nguyệt” bán hư vô do Lâm Thông dùng đồng pháp huyết mạch tạo ra, nhanh chóng sụp đổ, cảnh tượng Ma Ngục khủng bố liên bị chôn vùi tại phương diện tinh thần.

Chỉ trong chốc lát, một luồng khí tức Kiếm Ý giết chóc sâm lãnh bá đạo, xuyên thấu thân thể hắn, thậm chí trảm vào tâm thần.

Ọc...

Thân hình Lâm Thông chấn động, thổ ra một búng máu, sắc mặt tái nhợt.

- Thất Kiếm truyền thừa... Không ngờ ngươi...

Hai đồng tử huyết mạch của Lâm Thông chảy ra một tia máu.

Công kích Kiếm Đạo của Thương Vũ Nguyệt, không chỉ phá tan đồng thuật, mà còn đánh thẳng vào huyết mạch đồng tử của hắn.

Hai người giao phong, chẳng qua chỉ trong giây lát mà thôi.

Lâm Thông không ngờ thúc dục đồng pháp huyết mạch mạnh nhất của mình, chẳng những không chiến thắng, kết quả còn bị Thương Vũ Nguyệt đả thương huyết mạch đồng tử.

- Ta thua.

Lâm Thông ảm đạm sa sút.

Ngày xưa, tại Liên minh thịnh hội của mười ba Tông, hắn cũng thua hiểm dưới tay Thương Vũ Nguyệt như vậy.

Trận chiến ngày hôm nay, hai người đều có bước nhảy vọt, thế nhưng chênh lệch giữa Lâm Thông và Thương Vũ Nguyệt so với trận chiến ngày xưa, lại càng nhiều hơn.

Luận tu vi nội tình, thậm chí tư chất huyết mạch, Lâm Thông chiếm ưu thế lớn hơn.

Nhưng Thương Vũ Nguyệt lại đạt được tinh túy truyền thừa bên trong Thất Kiếm truyền thừa, lực công kích của Kiếm đạo, đã đạt tới trình độ không thể tưởng tượng, thậm chí phá vỡ rào cản cảnh giới.

- Đối thủ mà ta muốn tìm, không phải là ngươi!

Thanh âm của Thương Vũ Nguyệt có chút nhạt nhẽo.

Mặc dù nàng còn chưa đột phá Chân Chủ cấp, nhưng dưới Chân Chủ cấp, công kích của nàng là vô địch.

Thậm chí, công kích Kiếm đạo của nàng, đủ tạo thành uy hiếp to lớn đối với một số Chân Chủ cấp.

Vụt...

Một đạo tia sáng màu trắng sắc bén, xẹt qua vách núi rồi biến mất, xuất hiện một vị “mỹ phụ váy trắng”.

- Người nào?

Lâm Thông thoáng rùng mình, tốc độ và quỹ tích của “mỹ phụ váy trắng kia”, thậm chí còn vượt qua huyết mạch đồng tử của hắn tập trung khóa chặt.

- Bạch Trưởng lão, ta đến Hiểu Nguyệt Tông khiêu chiến Triệu Phong, hi vọng ngài đừng nhúng tay.

Thương Vũ Nguyệt thành thật nói.

Mỹ phụ váy trắng cười một tiếng, nàng há lại không rõ tâm tính của Thương Vũ Nguyệt.

Thế nhưng ánh mắt Bạch trưởng lão lại đột nhiên rơi xuống trên người “Lâm Thông”, sắc mặt trở nên lạnh lùng.

- Tiểu bối! Ngươi và Xích Nguyệt Ma Giáo có quan hệ gì? Hệ thống công pháp và huyết mạch đồng tử của ngươi, e rằng không thoát khỏi liên quan với “Xích Nguyệt truyền thừa”.

Trong thanh âm réo rất của Bạch Trưởng lão, lộ ra một tia sát cơ lạnh lùng.

Lâm Thông không khỏi rùng mình một cái, tinh thần áp lực đến từ “Bạch Trưởng lão”, so với “Bốn đại Điện Vương” của Liên minh Thiết Long còn mạnh mẽ hơn nhiều.

Ánh mắt của đối phương, giống như kiếm phong băng lãnh vô hình, xuyên thấu thân thể và tâm linh của hắn.

Hắn không dám hoài nghi, cường giả với cấp độ như vậy muốn giết hắn, chẳng qua chỉ nằm trong một ý niệm mà thôi.

Đối mặt với lời chất vất của “Bạch Trưởng lão”, Lâm Thông cảm thấy trái tim chìm xuống đáy vực.

Thật ra hắn được Xích Nguyệt Ma Giáo bồi dưỡng, thậm chí coi trọng, đạt được một cơ hội tiến vào “Xích Nguyệt truyền thừa”.

Thế nhưng, Xích Nguyệt Ma Giáo lại là công địch của Đại lục, ngày xưa không biết đã đắc tội với bao nhiêu thế lực Tông môn trên Đại lục này.

Vù vù...

Đúng lúc này, hai đại Chân Chủ cấp là Thiết Tiêu Chân Chủ và Túc lão đều lần lượt từ trong sơn môn bay ra.

- Người phương nào, dám đến Hiểu Nguyệt Tông khiêu khích?

Thanh âm đạm mạc vô tình của Thiết Tiêu Chân Chủ vang lên, kèm theo đó là một luồng uy thể Chân Chủ cấp cường đại từ trên trời ép xuống.

Dựa theo nội dung ký kết Huyết khế ước, Thiết Tiêu Chân Chủ phải trấn thủ sơn môn suốt đời.

- Chân Chủ cấp tiểu thành, hai tên?

Trong mắt trưởng lão váy trắng chợt xẹt qua một tia dị sắc.

Tồn tại như Chân Chủ cấp, cho dù ở thánh địa Đại quốc cũng là những tồn tại đỉnh phong, không ngờ một sơn môn nho nhỏ ở xa xôi như vậy lại đồng thời xuất hiện hai vị Chân Chủ cấp.

Đương nhiên.

Bạch trưởng lão cũng chỉ thoáng nhìn qua Thiết Tiêu Chân Chủ và Túc lão mà thôi, căn bản không để vào mắt.

Nàng hừ lạnh một tiếng, quang mang trong mắt chợt lóe lên một tia khinh thường và lãnh ý.

Thể xác và tinh thần của Thiết Tiêu Chân Chủ cùng với Túc lão đều đột nhiên cứng đờ, lộ ra thân sắc kinh hãi.

Ánh mắt của Bạch trưởng lão kia chỉ nhân nhạt liếc nhìn một cái, phảng phắt như mũi kiếm sắc bén ác liệt không gì địch nải, xuyên qua tâm linh của hai người.

Chỉ bằng vào một ánh mắt, liền đánh tan tâm cảnh của hai người, khiến cho hai đại Chân Chủ cấp gặp phải áp lực cực lớn, không dám nhìn thẳng.

- Chân Chủ cấp đỉnh phong...

Túc lão, Thiết Tiêu Chân Chủ đều hoảng sợ, không khỏi nghẹn ngạo thốt lên.

Nhất thời, hai đại Chân Chủ cấp đều hít sâu một hơi, thần sắc trở nên ngưng trọng chưa từng có, giống như lâm đại địch.

Cũng may là Bạch trưởng lão dường như cũng không để hai vị Chân Chủ cấp vào mắt, ánh mắt của nàng lại chuyển lên người “Lâm Thông”.

Khuôn mặt Lâm Thông trắng bệch, giống như rơi xuống đáy vực.

Trực giác nói cho hắn biết, vị nữ tử váy trắng trước mặt, thực lực chân chính e rằng siêu việt qua toàn bộ Chân Chủ cấp ở khu vực Hoành Vân này.

- Tiền bối mắt sáng như đuốc, tại hạ quả thực từng là thành viên của Xích Nguyệt Ma Giáo, nhưng bây giờ đã thoát ly...

Lâm Thông chỉ đành kiên trì nói.

Hắn vừa dứt lời, ánh mắt của mỹ phụ váy trắng phảng phất hóa thành kiếm mang vô ảnh.

Lâm Thông chỉ cảm thấy một luồng sát cơ đáng sợ, đang thẩm thấu vào khắp toàn thân mình, lưng hắn đã bị ướt sũng mồ hôi, ngay cả cử động cũng có chút khó khăn.

Sắc mặt Túc lão và Thiết Tiêu Chân Chủ cũng biến đổi, nếu như Bạch trưởng lão thăm bất khả trắc này cố tình giết Lâm Thông, bọn họ chưa chắc có thể ngăn cản kịp.

- Ha ha, cao nhân của Vạn Kiếm Tông đích thân tới sơn môn, quả thật khiến Hiểu Nguyệt Tông nở mày nở mặt.

Một tiếng cười nhạt ấm áp vang lên, giống như từ trên trời hàng lâm vậy

Xẹt xẹt...

Phụ cận sơn môn, một luồng Phong Lôi tựa như nước chảy, nhộn nhạo xuất hiện, truyền đến từng trận tê dại rất nhẹ, lại phảng phất có cơn gió mát nhu hòa thổi qua.

Vụt...

Một thiếu niên tóc lam đột nhiên xuất hiện.

Trong khoảnh khắc đó, những cơn gió thoáng ngưng trệ trong giây lát, âm thanh điện minh không ngừng vang lên.

- Là ngươi? Không hổ là một trong hai đại Thiên kiêu chi vương đương đại, ngắn ngủi mấy tháng không gặp, không ngờ ngươi đã tấn chức Chân Chủ cấp.

Trong mắt trưởng lão váy trắng chợt lóe một tia thần quang sắc bén, không ngờ liếc mắt đã nhận ra được thân phận của thiếu niên tóc lam.

Lúc Triệu Phong hiện thân, áp lực trên người Lâm Thông giảm mạnh, thiếu chút nữa là hắn sụp đổ rồi.

Đại đa số người ở đây, bao gồm cả Lâm Thông cũng có chút kỳ quái, trưởng lão váy trắng lạ lẫm này, không ngờ lại nhận thức Triệu Phong.

Dù sao lúc này, chỉ có rất ít người tại khu cực Hoành Vân, là biết được chiến tích của Triệu Phong tại Chân Long hội mà thôi.

- Vạn Kiếm Tông? Chẳng lẽ là đệ nhất Kiếm Tông của Bắc đại lục?

Túc lão và Thiết Tiêu Chân Chủ đều không nhịn được mà hít một ngụm khí lạnh.

Uy danh đệ nhất Kiếm Tông của Bắc đại lục, cho dù là một vài cường giả ở khu cực Hoành Vân hẻo lánh này cũng đã từng nghe qua.

Tại Bắc đại lục, mạnh nhất là “Thiên Nguyên Tông”, được xếp vào trong Thập Đại Tông Phái.

Mà Vạn Kiếm Tông, lại là Đại Tông phái tiếp cận với Thiên Nguyên Tông, thực lực của Tông phái này đủ để ngạo thị hai đại Cường quốc tại khu vực Hoành Vân rồi.

- Khó trách nữ nhân này lại hoàn toàn không để chúng ta vào mắt.

Trong lòng Thiết Tiêu Chân Chủ thoáng có chút thoải mái.

Bất luận là tu vi thực lực hay là địa vị Tông phái, đối phương đều vượt xa hai người bọn họ.

- Tiền bối khen nhầm rồi, chẳng qua nhờ vào cố gắng và một chút may mắn mà thôi, thân phận Thiên kiêu chi vương, Triệu mỗ thực không dám nhận.

Triệu Phong không kiêu ngạo, không tự ti mà đáp.

Nhưng thực ra, trưởng lão váy trắng lại mang đến cho hắn một tia áp lực không nhỏ, thậm chí có một chút cảm giác nguy cơ nhàn nhạt.

Tu vi của đối phương đạt tới Chân Chủ cấp đỉnh phong, huống chi còn là cường giả Kiếm đạo.

Trong hàng ngũ cường giả cùng bậc, cường giả dùng Kiếm đạo là người có lực sát thương đáng sợ nhất.

Có thể đoán được, cấp độ chiến lực của vị trưởng lão váy trắng này, ít nhất phải sánh ngang với Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo.

- Tiềm lực của kẻ này thật đáng sợ, tiến triển vô cùng thần tốc, không biết hắn đến “truyền thừa Ngoại Vực” đã gặp được kỳ ngộ gì?

Đôi mắt đẹp của Bạch trưởng lão lập lòe bất định, nhìn Triệu Phong chăm chú.

Ngày đó, tại Chân Long hội, Triệu Phong và Triệu Vũ Phi đồng loạt tiến nhập “Truyền thừa vô danh” thần bí kia.

Từ khí tức và đẳng cấp của “Truyền thừa vô danh” đó, rất có khả năng nó thậm chí còn siêu việt cả bốn đại truyền thừa, ít nhất là nó có thể đánh bay hình chiếu của Thiên Cơ truyền thừa.

Không chỉ mình Bạch trưởng lão là cảm thấy hứng thú với truyền thừa không biết này, e rằng một vài Tôn Giả trong liên minh Thánh Vực của Trung đại lục, cũng đều cảm thấy hứng thú với nó.

- Bạch Trưởng lão, hi vọng ngài không nên can thiệp vào trận luận bàn giữa ta và Triệu Phong

Bóng hình xinh đẹp của Thương Vũ Nguyệt nhoáng lên một cái, giằng co với Triệu Phong từ xa.

- Được rồi!

Bạch trưởng lão lắc đầu, lách mình sang một bên xem chiến.

Ý của Thương Vũ Nguyệt đã quyết, Bạch trưởng lão cũng không xen vào nữa.

Cho dù Triệu Phọng lúc này mạnh mẽ nắm ngoài dự liệu, thế nhưng Thương Vũ Nguyệt vẫn phát ra khiêu chiến.

Bởi đây chính là tín niệm cường đại chưa từng có từ trước đến nay của cường giả Kiếm đạo.

- Thương Vũ Nguyệt, tiến bộ của ngươi hoàn toàn không nhỏ. Nếu như trước khi ta tấn chức Chân Chủ cấp, có lẽ ngươi còn có thể đại chiến với ta một hồi, nhưng mà bây giờ...

Triệu Phong nói với vẻ có chút tiếc nuối.

Không lâu trước.

Hắn nhất cử đột phá Chân Huyền cấp, đạt đến Chân Chủ cấp tiểu thành.

Khoảng cách tu vi như vậy, quả thực không nhỏ.

Vẻ mặt của Bạch trưởng lão và Thương Vũ Nguyệt cũng đều trở nên ngưng trọng

Trước khi Thương Vũ Nguyệt phát ra khiêu chiến, nàng chỉ biết được tu vi của Triệu Phong vẫn còn dừng lại tại Chân Chủ cấp.

Nhưng không ngờ, lúc các nàng đuổi tới Hiểu Nguyệt Tông thì Triệu Phong đã tẩn chức Chân Chủ cấp, thậm chí còn bước một bước dài, đạt tới Chân Chủ cấp tiểu thành.

- Triệu Phong đại ngôn chớ vội nói sớm! Trong Thất Kiếm truyền thừa, ta đã từng thiếu chút nữa giết chết thiên tài Chân Chủ cấp đấy...

Trong đôi mắt không u của Thương Vũ Nguyệt, bỗng nhiên lóe lên một đạo Kiếm Ý hư vô sắc bén kinh hồn.

Khí tức Kiếm Ý vô hình vô chất, xuyên thấu không gian vật chất, khiến cho tâm linh của rất nhiều cường giả ở đây đều cảm nhận được một loại trùng kích đáng sợ.

Túc lão và Thiết Tiêu Chân Chủ đều cảm thấy tâm thần run lên, lúc đối mặt với Thương Vũ Nguyệt, bọn họ sẽ cảm thấy mắt mình có cảm giác đau đớn. Giống như trong khoảnh khắc đó, toàn thân Thương Vũ Nguyệt đã hóa thành kiếm, cổ kiếm bằng đồng bị tản phá trong tay nàng phát ra một tiếng kiếm minh xung thiên, phảng phất có một luồng lực lượng đáng sợ xuyên qua thời không tuế nguyệt sắp sửa thức tỉnh.

Phốc...

Công kích còn chưa phát ra mà Kiếm Ý vô hình trên người Thương Vũ Nguyệt đã chém phá ra ngoài, phát ra một luồng khí tức lạnh lẽo như băng còn có một loại ý cảnh trảm tận giết tuyệt vạn vật, cực kỳ bá tuyệt.

Thần Linh nhãn của Triệu Phong có thể nhìn thấy rõ đạo kiếm mang lạnh lùng như băng sượng kia tại phương diện tinh thần, dường như đạo kiếm mang này có thể xuyên thấu vật chất, trảm sát hư vô quỷ thần.

Công kích Kiếm Ý tuyệt cường như vậy, lập tức chém về phía Triệu Phong Mà công kích tại phương diện tinh thần, thân thể khó có thể khả năng tránh thoát.

Băng Hồn Chi Mâu!

Trong mắt trái của Triệu Phong đột nhiên lóe lên một tia u hàn, bắn ra một đạo Băng Lam xạ tuyến, “phốc” một tiếng, trực tiếp chặn đường hóa giải công kích Kiếm Ý của Thương Vũ Nguyệt.

- Chặn đường công kích Kiếm Ý?

Thương Vũ Nguyệt và Bạch trưởng lão đang xem chiến đều đồng loạt kinh hãi thất sắc.

- Làm sao có thể? Tốc độ của công kích Kiếm Ý so với tinh thần trùng kích bình thường còn nhanh hơn rất nhiều. Huống chi Vũ Nguyệt còn đánh phủ đầu.

Trong lòng Bạch trưởng lão chấn động, không thể tiếp nhận nổi.

Cường giả Kiếm đạo, một khi ngưng tụ Kiếm Ý, có thể chém diệt hư vô quỷ thần, có thể khắc chế tinh thần Huyễn thuật tại một trình độ nhất định, kể cả đồng pháp huyết mạch hệ linh hồn.

Hít...

Thương Vũ Nguyệt nhanh chóng thối lui, công kích Kiếm Ý của nàng, không chỉ bị Triệu Phong chặn đường, đồng thời còn có một luồng hàn khí băng phách cực kỳ ngưng luyện tràn tới.

Thoáng chốc, toàn thân Thương Vũ Nguyệt cứng đờ, ý thức cũng trở nên chậm chạp.

Cũng may là Kiếm Ý của nàng sau khi nhận được “Thất Kiếm truyền thừa”, càng trở nên ngưng luyện cường đại, liền nhanh chóng chém diệt những hàn ý xâm nhập tâm hồn

- Dùng huyết mạch đồng thuật chống đỡ công kích Kiếm Ý, e rằng chỉ có thể tên biến thái như hắn mới có thể dễ dàng làm được.

Lâm Thông cố gắng cưỡng chế sự kinh hãi trong lòng.

Hắn có thể thấy được, Triệu Phong đón đánh Kiếm Ý hết sức thuần thục, càng khó có thể đánh giá huyết mạch đồng thuật của Triệu Phong đã đạt tới trình độ như thế nào.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi