CHÚA TỂ CHI VƯƠNG

Bán Thần Di Viên, lăng mộ trung tâm.

Meo meo…

Tiểu Tặc Miêu tay cầm Tử Lân ngọc giác, ngồi trên dị thú Vương Giả, nhe răng nở nụ cười mờ ám, bộ dáng như kỳ khai đắc thắng.

- Con tặc miêu này, còn không trả ngọc giác lại cho ta?

Mộng Hi giận tới run người, trên gương mặt tuyệt mỹ mộng huyễn, tràn ngập xấu hổ và kinh nộ.

Nhưng Tiểu Tặc Miêu đã thành công nắm giữ dị thú Vương Giả, cũng không phải sợ hãi Mộng Hi, thậm chí còn làm trò trước mặt thiếu nữ tuyệt mỹ như mộng này.

Con mắt đầy nguy hiểm trên đỉnh đầu, lộ ra một tia ý cười châm chọc nhàn nhạt, sau đó biến mất.

- Tên Triệu Phong này, không ngờ…

Trong lòng Thanh niên sáng ngời chợt trầm xuống.

Hắn vạn lần không ngờ tới, Triệu Phong thoạt nhìn như từ bỏ việc tranh đoạt Thần Huyết, lại có thể nhàn rỗi vượt thời không đến đây, tham gia vào cuộc tranh phong giữa ba đại thiên tài Vương Giả.

Nếu như.

Trong lúc ba đại thiên tài Vương Giả giao tranh, thế cuộc cân đối, hẳn là Triệu Phong sẽ không xuất thủ.

Mà vừa rồi.

Thế cuộc bị đánh phá, Nam Cung Thánh rơi vào thế yếu, Mộng Hi và thanh niên sáng ngời liên thủ, cho nên mới khiến cho Triệu Phong vượt thời không ra tay.

- Cứ như vậy, cho dù ta và Mộng Hi có liên thủ, cũng khó có được ưu thế áp đảo. Huống hồ, dị thú Vương Giả kia đã thuộc về Triệu Phong rồi.

Sắc mặt Ôn Lạc An biến đổi bất định.

Hắn mơ hồ ý thức được, Triệu Phong đặt mình ở ngoài cục, nhưng lại có một loại ảo giác như đối phương đang nắm giữ toàn cục.

Kim quang lưu ly lóe lên, Bán Thần tinh huyết đã thoát ly khống chế, hướng về phía sâu trong “lăng mộ trung tâm” mà bỏ chạy.

- Đuổi theo!

Nam Cung Thánh biến thành một hư ảnh huyền ngân, đuổi theo sát.

Hiện nay.

Dị thú Vương Giả đã bị Tiểu Tặc Miêu khống chế, Nam Cung Thánh cho dù không địch lại Mộng Hi và Ôn Lạc An liên thủ, nhưng cũng không cần phải sợ hãi nữa.

Mộng Hi và Ôn Lạc An liếc mắt nhìn nhau.

Mộng Hi tự nhiên hi vọng có thể liên thủ với Ôn Lạc An để đoạt lại Tử Lân ngọc giác.

Ôn Lạc An lại có chút chần chờ.

Một con mắt hư vô như ẩn như hiện, lại lần nữa xuất hiện trên đỉnh đầu Tiểu Tặc Miêu, đồng thời phát ra một luồng sức mạnh to lớn của Vương Giả.

Sắc mặt của hai người khẽ biến đổi.

Khó có thể tưởng tượng nổi, con mắt hư vô vượt thời không kia, lại có được ý chí Vương Giả.

Dưới tình huống phối hợp với Khóa Không Chi Mâu, hai người muốn chiến thắng Tiểu Tặc Miêu và dị thú Vương Giả, để cướp đoạt lại Tử Lân ngọc giác, e rằng độ khó không nhỏ.

Tiểu Tặc Miêu điều khiển dị thú Vương Giả, bỏ qua hai người, đuổi sát theo Bán Thần tinh huyết.

Mộng Hi và Ôn Lạc An, chung quy vẫn không động thủ, cuối cùng vẫn đặt mục tiêu tại trên “Bán Thần tinh huyết”.

Không lâu sau…

Mấy người đã đuổi kịp Nam Cung Thánh.

Nam Cung Thánh thúc dục bí kỹ không gian, lúc này mới miễn cưỡng khống chế được Bán Thần tinh huyết.

Đúng lúc này.

Tiểu Tặc Miêu, Ôn Lạc An, Mộng Hi, cũng đều truy đuổi tới.

Ôn Lạc An không nói hai lời, lập tức đánh một trận với Nam Cung Thánh.

- Triệu Phong, còn không giúp ta?

Nam Cung Thánh hô nhỏ một tiếng.

Hắn có thể phán đoán được chủ nhân của Khóa Không Chi Mâu vừa rồi.

Dường như nhận được câu trả lời.

Tiểu Tặc Miêu lập tức điều khiển dị thú Vương Giả, phát động công kích với Mộng Hi và Ôn Lạc An.

Nhất thời, trên sân diễn ra một trận hỗn chiến.

Tiểu Tặc Miêu liên thủ với Nam Cung Thánh, đối phó cùng Mộng Hi và Ôn Lạc An.

Bất luận “Bán Thần tinh huyết” thuộc về người nào, mỗi người thuộc hai phe trận doanh, đều phải liên thủ đối kháng cường địch trước.

- Tên Triệu Phong kia có Khóa Không Chi Mâu, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất thủ.

Tâm thần của thanh niên sáng ngời chợt trở nên căng thẳng, câu thông với Mộng Hi.

Lúc này.

Ôn Lạc An đột nhiên có một loại cảm giác, kẻ địch lớn nhất không phải là Nam Cung Thánh, mà là Triệu Phong.

Có câu nói thế này: bọ ngựa bắt ve, chim sẻ ở đằng sau.

Triệu Phong đặt mình ở ngoài cục, lại không chân chính nhập cuộc, nhưng Khóa Không Chi Mâu, tùy thời vẫn có thể đánh lén.

Có lẽ.

Triệu Phong không có chiến lực sánh ngang với ba đại thiên tài Vương Giả, nhưng hắn vẫn đứng ở một điểm cao “bên ngoài hoàn cảnh”, chưởng khống toàn bộ.

- Thế nhưng, chúng ta cũng không thể dễ dàng từ bỏ Bán Thần tinh huyết được.

Mộng Hi há có thể không biết điểm này?

Một khi Nam Cung Thánh đạt được Bán Thần tinh huyết, tấn thăng thành Vương Giả chân chính cũng dễ như trở bàn tay.

Ba đại thiên tài Vương Giả tranh đoạt Bán Thần tinh huyết, đều rơi vào cục diện bế tắc, không có đường lui.

Lúc này.

Triệu Phong ngồi ở trong Tàng Thư Phòng, thoải mái lặng lẽ xem sách.

- Không tệ không tệ, một giọt Bán Thần tinh huyết, đã kiềm chế ba đại thiên tài Vương Giả rồi.

Triệu Phong nhếch lên một tia tiếu ý.

Sau khi thành công đoạt được quyền khống chế dị thú Vương Giả, Triệu Phong liền biết mình đã có được một nửa cơ hội thắng cuộc.

Từ lúc rời khỏi Dưỡng Tâm Điện, Triệu Phong đã có kế hoạch, mà hạch tâm của kế hoạch này, chính là mưu đồ đoạt lấy Tử Lân ngọc giác.

Dù sao đi nữa.

Triệu Phong muốn chính diện chống đỡ với ba đại thiên tài Vương Giả, vẫn có chút miễn cưỡng, quả thực kém hơn bọn hắn nửa trù.

Thế nhưng, sau khi đoạt được Tử Lân ngọc giác, thế cuộc bắt đầu nghiên về phía Triệu Phong.

Hắn không hề sợ hãi, ngược lại chính diện đối kháng với ba đại thiên tài Vương Giả.

Xoạt xoạt xoạt…

Triệu Phong nhanh chóng lật xem quyển thư tịch cổ trong tay.

Bởi vì có đủ thời gian, cho nên hắn mới dùng tâm xem nội dung bên trong thư tịch.

Chẳng biết tại sao, Triệu Phong vẫn có một loại ảo giác rằng, bản thân những quyển thư tịch này có một loại linh tính, dường như hàm chứa một luồng lực lượng tinh thần huyền bí nào đó.

- Chỉ còn một hai ngày nữa là ta có thể xem xong Tàng Thư Phòng này rồi.

Triệu Phong thoải mái đọc sách, có chút chờ mong.

Giới hạn 50 bản mỗi ngày, rất nhanh đã bị hắn hoàn thành.

Triệu Phong càng đặt nhiều tâm thần hơn cho việc quan sát lăng mộ trung tâm.

ba đại thiên tài Vương Giả cùng với Tiểu Tặc Miêu tranh phong, nhất thời khó phân thắng bại.

Trong thời gian ngắn.

Bất kỳ bên nào trong bốn bên, đều rất khó nắm giữ được Bán Thần tinh huyết, cũng không thể mang nó rời đi.

Một ngày sau…

Bán Thần tinh huyết đã dẫn mọi người đến một nơi rất sâu trong lăng mộ trung tâm.

Trong lăng mộ trung tâm, có một luồng Cực Âm Quỷ Khí vô cùng cường đại, thỉnh thoảng xuất hiện một vài oán linh mạnh mẽ.

Những oán linh này, có không ít kẻ khi còn sống, là cấp bậc Vương Giả.

Mặc dù sau khi hóa thành oán linh, năng lực đã tiêu tan quá nửa, nhưng vẫn đủ tạo thành một chút phiền toái với ba đại thiên tài Vương Giả rồi.

Đáng sợ hơn chính là, vẫn có một số oán linh Vương Giả tương đối hoàn chỉnh, đã trở thành “Oán linh quỷ vương”.

Cũng may.

Những oán linh này, đều có chút sợ hãi đối với Bán Thần, cho nên cũng không dám tới quá gần.

Bằng không, vài con Oán linh quỷ vương đánh tới, lại thêm đám oán linh mạnh mẽ kia hội đồng, nhất định sẽ khiến mọi người gặp phải tai họa ngập đầu.

Meo meo…

Tiểu Tặc Miêu điều khiển dị thú Vương Giả, đuổi sát theo Bán Thần tinh huyết.

Trong lăng mộ trung tâm này, đi theo Bán Thần tinh huyết, có thể giảm bớt bảy thành những uy hiếp trong cấm địa.

- Không hổ là cấm địa trong Bán Thần tinh huyết, dưới Vương Giả tiến vào đây, căn bản là cửu tử nhất sinh. Cho dù là Vương Giả, cũng khó có thể toàn thân trở ra được.

Triệu Phong thông qua giác quan của Tiểu Tặc Miêu mà quan sát, không khỏi sởn cả tóc gáy.

Ba đại thiên tài Vương Giả cũng cảm thấy không rét mà run.

Thế nhưng, bọn hắn đã không còn đường lui nữa rồi.

Theo sát “Bán Thần tinh huyết”, ngược lại là an toàn nhất, đồng thời cũng đại diện cho việc thu hoạch lớn nhất.

- Nam Cung Thánh, ta có một đề nghị thế này.

Mộng Hi đột nhiên mở miệng nói.

- Kiến nghị gì?

Nam Cung Thánh không lạnh không nhạt hỏi.

Hiện tại, hắn có Tiểu Tặc Miêu hiệp trợ, hoàn toàn không sợ Mộng Hi và Ôn Lạc An liên thủ.

- Hai phe nhân mã chúng ta, trước tiên liên thủ mang Bán Thần tinh huyết ra khỏi lăng mộ trung tâm. Đến lúc đó, lại hiệp thương việc phân chia Thần Huyết.

Mộng Hi đề nghị.

Nam Cung Thánh nghe xong, có chút động dung.

Trong lăng mộ này, quả thật quá âm trầm khủng bố, bên trong còn có những cấm kỵ và hung hiểm chưa biết.

- Chẳng qua, để ai bảo quản Bán Thần tinh huyết đây?

Nam Cung Thánh chợt hỏi.

Lúc này.

Hai phe nhân mã hợp lực, đã khống chế được Bán Thần tinh huyết.

Thế nhưng, trong thông đạo của lăng mộ trung tâm, thỉnh thoảng lại xuất hiện oán linh cường đại, thậm chí cả Oán linh quỷ vương.

Mọi người sẽ gặp phải công kích, không thể đứng cùng nhau một chỗ được.

Đối mặt với những oán linh cấp bậc Vương Giả kia tấn công, tất cả mọi người đều phải nghĩ cách né tránh.

Meo meo…

Tiểu Tặc Miêu vội vàng vung trảo, chủ động xin đi giết giặc, dáng vẻ đảm bảo đáng tin cậy.

Trên mặt Nam Cung Thánh chợt lộ dị sắc.

- Không được.

Thanh niên sáng ngời lập tức phủ quyết.

Đằng sau Tiểu Tặc Miêu là Triệu Phong, thủ đoạn Khóa Không Chi Mâu của hắn, muốn đề phòng cũng không đề phòng được.

Nhất thời.

Bốn người vừa mới có ý định hợp tác, lại xuất hiện chia rẽ.

Giao Bán Thần tinh huyết cho bất kỳ người nào bảo quản, ba người còn lại đều không quá yên tâm.

Đúng lúc này.

Một con mắt hư vô, chợt xuất hiện trên đỉnh đầu mấy người.

Ba đại thiên tài Vương Giả, tâm thần thoáng run.

Hai người Thanh niên sáng ngời và Mộng Hi, đều hận đến nghiến răng.

- Triệu sư đệ, ngươi có ý kiến gì?

Nam Cung Thánh hỏi.

Mấy người nhìn về phía Khóa Không Chi Mâu trên đỉnh đầu, biểu hiện có chút phức tạp.

Tên Triệu Phong này, mặc dù chiến lực không bằng những thiên tài Vương Giả, nhưng một tay lại nắm giữ quyền chủ động và khống chế cục diện.

- Có một cách rất đơn giản mà các vị có thể thử, đem Bán Thần tinh huyết chia làm bốn phần. Như vậy sẽ công bằng.

Khóa Không Chi Mâu trên đỉnh đầu, chợt truyền tới một thanh âm Không Minh.

Một luồng khí tức sức mạnh to lớn của Vương Giả, bao trùm cả một khu vực.

- Chia làm bốn phần?

Hàng lông mày của mấy người, đều nhíu lại.

Phương pháp này, không phải là bọn hắn không nghĩ tới.

Thế nhưng trong Bán Thần tinh huyết, ẩn chứa thần lực uy năng quá mức khủng bố.

Đầu tiên, đem Thần Huyết chia làm bốn phần, tính khả thi của nó, còn cần phải xem lại.

Thần Huyết là một giọt, là một thể thống nhất.

Còn nữa.

Thần Huyết có linh tính nhất định, thậm chí ý thức.

Nếu như mạnh mẽ chia tách Thần Huyết, sẽ khiến Thần Huyết tự bạo, uy năng đáng sợ đó, rất có khả năng khiến cho Vương Giả, biến thành tro bụi.

- Ha ha, nếu như mạnh mẽ phân tách Thần Huyết, tất có thể khiến cho Thần Huyết phản kháng, khiến cho ý thức linh tính của nó hao mòn. Chờ đến khi ý thức của Thần Huyết giảm xuống mức thấp nhất, ta sẽ “Hư Không Chuyển Vật”, nói không chừng còn có thể trực tiếp thu lấy nó.

Trong lòng Triệu Phong thầm tính toán.

Mấy người bán tín bán nghi, quyết định thử một phen.

Meo meo.

Ảnh Sát Đế Nhận trong tay Tiểu Tặc Miêu, ném lên giữa không trung, trôi nổi trên Bán Thần tinh huyết.

- Ừm, các ngươi phối hợp, đem lực lượng dung nhập vào Ảnh Sát Đế Nhật, hợp lực phân tách Thần Huyết.

Triệu Phong đề nghị.

Ba đại thiên tài Vương Giả, khẽ gật đầu.

Ảnh Sát Đế Nhận chính là Thánh Khí Ảnh Sát đạo, tại một trình độ nhất định, có thể bỏ qua phòng ngự, dùng để cắt Thần Huyết thì tương đối thích hợp.

Lấy Tiểu Tặc Miêu làm trung tâm, lực lượng của ba đại thiên tài Vương Giả, đều dẫn vào Ảnh Sát Đế Nhận.

Thế nhưng.

Ảnh Sát Đế Nhận còn chưa kịp chém xuống thì dị biến đã đột ngột phát sinh.

Ầm…

Bán Thần tinh huyết sợ hãi giãy dụa, bạo phát một luồng diễm khí lưu ly rực rỡ, thần lực uy năng của nó, khiến cho bất kỳ Vương Giả nào cũng phải biến sắc.

Thịch thịch thịch thịch…

Nam Cung Thánh, Mộng Hi, Ôn Lạc An, dị thú Vương Giả, đều bị đánh bay ra ngoài.

Trong đó.

Khóe miệng Mộng Hi tràn ra một vệt máu, trên mặt tràn ngập vẻ hàn sát, oán hận nhìn chằm chằm “Triệu Phong”.

Ánh mắt mấy người khác nhìn về phía “Triệu Phong”, cũng đều có chút khó coi.

Nếu không phải hiện ra trên đỉnh đầu là một con mắt hư vô, nói không chừng mấy người sẽ cùng ra tay tiết hận đối với Triệu Phong.

- Hiểu lầm.

Triệu Phong ngượng ngùng nở nụ cười, Bán Thần tinh huyết này giống như một sinh linh vậy, cũng biết cảm thấy sợ hãi.

Chó gấp sẽ nhảy tường, Bán Thần tinh huyết dưới tình huống bị người khác làm thịt, cũng sẽ có quyết tâm ngọc đá cùng tan.

Đề nghị “chia tách” của Triệu Phong, cuối cùng cũng thất bại.

Ôn Lạc An có cảm giác giống như bị lừa.

Chi tách Thần Huyết? Đây chắc chắn là chơi khăm, đừng nói chuyện mà không biết ngượng chứ.

Vù…

Bán Thần tinh huyết đánh văng bốn đại thiên tài Vương Giả, khí tức thoáng lờ mờ đi vài phần, sau đó lại chui vào nơi càng sâu hơn trong lăng mộ.

- Mau đuổi theo.

Mấy người cũng không kịp chất vấn Triệu Phong, đều vội vàng đuổi theo Bán Thần tinh huyết.

- Khí tức của Bán Thần tinh huyết đã suy yếu, chưa tới hai ngày, ý thức linh tính của nó, cũng sẽ bị hao mòn, mất đi phản kháng.

Khóa Không Chi Mâu của Triệu Phong, từ giữa không trung tan biến.

Tâm lực của hắn, lại trở về Tàng Thư Phòng.

Triệu Phong vươn tay ra, lập tức phát hiện thư tịch không còn kháng cự nữa, hai ba ngày cuối cùng, dường như đã giảm bớt hạn chế.

Hắn không nghĩ nhiều, một hơi đem toàn bộ sách bên trong phòng, xem hết mấy chục bản.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi