CHÚA TỂ CHI VƯƠNG

- Trang Quán Nhi!

Thiếu nữ tuyệt mị kia, đúng là Trang Quán Nhi, Đệ tử Chân truyền Nguyệt Ma Điện, ngày xưa ở trong Di tích Tử Thánh cùng Diệp Yên Vũ của Tịnh Nguyệt Linh Tông, sắc đẹp không phân cao thấp!

Xa cách nhiều năm, Trang Quán Nhi đã đột phá đến Đan Nguyên Cảnh.

Lần này đây, nàng chính là đi theo Trưởng lão tông môn đến Thanh Hoa Vực, trợ giúp Xích Nguyệt Ma Giáo, căn bản là một lần nhiệm vụ tông môn.

- Ồ?

Nghe được có người gọi tên của mình, Trang Quán Nhi thoáng sửng sốt, ánh mắt quẳng ném về phía bên trong đám người, chính là một gã thanh niên tóc tím bộ dáng thản nhiên.

Xa cách nhiều năm như vậy, khí chất bên ngoài Triệu Phong đã thay đổi rất nhiều. Nhất là, giờ phút này hình dáng hắn thoáng có chút bệnh trạng nữa.

- Là… Là ngươi!

Trên kiều nhan tuyệt mị vô song của Trang Quán Nhi lộ ra một tia kinh hoảng không thể nói hết.

Cái loại tâm lý sợ hãi này, giống như điều kiện phản xạ bình thường, đến từ một màn khắc sâu trong trí nhớ.

Ngày xưa, Triệu Phong ở trong Di tích Tử Thánh, lĩnh ngộ Hư Không Đồng Trảm, đại sát tám phương, giống như một gã Sát Thần khủng bố.

Đám cường giả Lữ Thiên Nhất, Thủy Vận trưởng lão, Ngân Không Tông Sư, toàn bộ đều chết bên trong những hồi ức giống như ác mộng kia.

Lúc này, ác mộng trong trí nhớ phảng phất như gần gang tấc.

Cái gã thanh niên tóc tím không chút chú tâm kia, đang nửa cười nửa không nhìn chính mình!

- Triệu Phong! Hắn… hắn như thế nào lại xuất hiện ở nơi này?

Sắc mặt Trang Quán Nhi trắng bệch, vẻ mặt hoảng sợ.

Lúc này, nàng chỉ còn lại có một cái ý niệm: Trốn!

Ngày xưa, Hư Không Đồng Trảm của Triệu Phong ở trong Di tích Tử Thánh, có thể trình diễn một hồi giết chóc khủng bố! Xa cách nhiều năm như vậy, nàng không thể đánh giá nổi, Triệu Phong sẽ có tiến bộ như thế nào!

- Ngũ Trưởng lão! Lui lại!

Trang Quán Nhi dồn dập truyền âm nói, vội vàng bay về phía thiên không, cùng lão giả trường bào huyết nguyệt thần bí kia hội hợp.

- Ồ? Chuyện gì xảy ra?

Vẻ mặt lão giả huyết nguyệt kinh ngạc, hắn chưa thấy qua Trang Quán Nhi có bộ dạng kinh hoảng sợ hãi như vậy.

Một màn này, khiến cho bọn người Trưởng lão Huyết Lệ chú ý.

Đường đường thiên chi kiều nữ cấp Tôn Giả, thế nhưng lại bị ba chữ của Triệu Phong khiến cho sợ tới mức kinh hoàng thất thố như thế!

- Ha ha… muốn chạy?

Triệu Phong cười trêu tức, bước ra một bước, liền đi tới trước mặt lão giả huyết nguyệt, chặn lại đường đi của Trang Quán Nhi.

Hắn đang muốn tìm Nguyệt Ma Điện tính sổ, không nghĩ tới sớm như vậy đã gặp mặt rồi.

- Ngươi là kẻ nào?

Vẻ mặt lão giả huyết nguyệt vô cùng ngưng trọng.

Nhất cử nhất động, mỗi một cái hô hấp của gã thanh niên trước mắt, đều có một loại ý cảnh vô hình, sản sinh áp bách cực lớn đối với hắn.

Cùng loại cảm giác, hắn cũng chỉ từ trên người Thái thượng Trưởng lão Nguyệt Ma Điện cảm thụ qua mà thôi.

Vụt...

Triệu Phong chậm rãi vươn tay ra, đặt lên trên bờ vai ôn nhuận nửa lộ của Trang Quán Nhi.

Chỉ dựa vào lực lượng khí tức huyết mạch thể phách, đã đem chân nguyên huyết mạch của nàng trong nháy mắt phong bế lại.

- Ngươi…

Sắc mặt Trang Quán Nhi một trận hồng một trận màu trắng, thân thể mềm mại run rẩy, ngay cả một chút lực phản kháng đều không có.

Thanh niên trong tầm mắt, cùng ác mộng trong trí nhớ hoàn toàn trọng điệp với nhau!

- Dừng tay!

Lão giả huyết nguyệt kia quát lớn một tiếng, uy thế hạo đại Tôn Chủ cấp, ảnh hưởng xoay chuyển hoàn cảnh một phương thiên địa.

Phía dưới, Đại quốc cùng Xích Nguyệt Giáo mới vừa giao phong, chợt cảm thấy một cỗ đại thế thiên địa không thể hình dung áp bách xuống, khiến cho từng tên từng tên khó có thể thở dốc nổi!

- Tôn Chủ cấp?

Hồng Giáo chủ cùng Trưởng lão Huyết Lệ cũng đình chỉ chiến đấu.

Vẻ mặt Hồng Giáo chủ cùng Thiết Ma kinh hỉ, Triệu Phong mới vừa xuất tràng, liền đem một vị Tôn Giả dọa cho sợ tới mức hồn phi phách tán.

Chỉ khẽ duỗi bàn tay ra, hắn liền có thể khống chế một vị Tôn Giả, làm Trưởng lão Huyết Nguyệt tu vi cấp bậc Tôn Chủ phải thất sắc.

Giờ phút này, đối mặt lão giả huyết nguyệt Tôn Chủ cấp ra tay, Triệu Phong vẻn vẹn là hừ lạnh một tiếng.

Trong phút chốc, một cỗ thiên địa vĩ lực vô hình đã bao phủ trên người lão giả huyết nguyệt.

- Ọc…

Lão giả huyết nguyệt trực tiếp phun ra một búng máu, chỉ cảm thấy chân nguyên toàn thân đều bị phong bế lại, tư duy ý thức cũng không dậy nổi một chút ý thức nghịch phản!

- Ngươi không ngờ là…

Vẻ mặt lão giả huyết nguyệt kinh hãi, thần sắc sợ hãi, so với Trang Quán Nhi còn muốn nồng đậm hơn nhiều.

Trên mặt hắn, phần lớn chính là không thể tin nổi!

- Sao… Chuyện gì xảy ra?

Cường giả tinh anh Đại quốc Thiên Bồng cùng Xích Nguyệt Giáo đều có chút trợn tròn mắt.

Triệu Phong căn bản không có ra tay, chỉ là hừ nhẹ một tiếng, đã để cho lão giả huyết nguyệt cấp bậc Tôn Chủ trực tiếp hộc máu.

Cỗ thiên địa vĩ lực vô hình kia, chỉ là tồn tại trong phạm vi nhỏ mà thôi.

Triệu Phong làm như vậy, chính là không muốn vận dụng linh hồn quá độ, đa phần là nương dựa vào ý cảnh, cùng với vận dụng một chút xíu lực lượng linh hồn.

Hắn mặc dù trúng phải Vong Ngữ Trớ Chú, nhưng ý cảnh lĩnh ngộ sẽ không biến mất hoặc suy yếu đi.

Cái này cũng giống như Bán Thần Ấu Đồng, ý cảnh vẫn còn cực kỳ cao.

Hiệu quả phản phệ của Vong Ngữ Trớ Chú, làm suy yếu chính là thọ nguyên sinh mệnh lực, tiếp theo là chân nguyên, linh hồn, huyết mạch thể phách…

Tiếp theo là ý chí Đại Đế!

Ý chí bản thân, là ý cảnh áp súc, chính là thành lập trên cơ sở lực lượng linh hồn.

- Làm sao có khả năng!

Trang Quán Nhi ở gần trong gang tấc, da thịt chạm nhau, mãnh liệt cảm nhận được Hư Thần vĩ lực trên người Triệu Phong!

- Tiểu tử kia thật tà môn… Trốn!

Trưởng lão Huyết Lệ cảm thấy một cỗ bất an cường liệt, ngay cả Trưởng lão Nguyệt Ma Điện ở trước mặt Triệu Phong cũng đều không có lực hoàn thủ!

Vụt... Vụt...

Hắn rất nhanh hóa thành một đạo tia máu, hướng chỗ sâu trong thủy vịnh bỏ chạy.

- Hừ!

Triệu Phong nhàn nhạt liếc mắt nhìn phương hướng Trưởng lão Huyết Lệ.

Ầm…

Một cỗ ý chí vĩ lực xỏ xuyên qua thiên địa, giống như cửu tiêu Thần Lôi rơi xuống trên người Trưởng lão Huyết Lệ!

- A!

Trưởng lão Huyết Lệ kêu thảm một tiếng, linh hồn khoảnh khắc tán loạn, từ giữa không trung rơi xuống.

Bùm!

Thi thể Trưởng lão Huyết Lệ rơi vào trong núi rừng phía dưới.

Một màn này, khiến cho song phương toàn trường không rét mà run! Một phương Xích Nguyệt Giáo càng là toàn thân run rẩy.

- Chỉ một cái ý niệm, đã đem Tôn Giả oanh sát!

Bọn người Hồng Giáo chủ cùng Thiết Ma, từng tên từng tên lâm vào khoảnh khắc dại ra ngắn ngủi.

Năng lực thủ đoạn như vậy, chỉ sợ khắp cả Đại lục cũng tìm không ra một người!

Ngay cả là Xích Nguyệt Giáo chủ, cũng không làm được điểm ấy, trừ phi hắn tấn chức Vương Giả Hư Thần Cảnh!

- Chẳng lẽ…

Hồng Giáo chủ cùng Thiết Ma liếc mắt nhìn nhau, toát ra một cái phán đoán không dám tưởng tượng.

- Vương Giả đại nhân… Là bọn ta ngu muội không biết, kính xin ngài khoan thứ!

Lão giả huyết nguyệt căng căng thẳng thẳng nói.

Trang Quán Nhi, ngay cả thở mạnh cũng không dám xuất ra một cái, ác mộng trong trí nhớ đã bay lên đến một cái cấp bậc vô địch!

Vương Giả Hư Thần Cảnh! Tồn tại này cho dù đặt ở Thương Hải to lớn như vậy, cũng đều là đứng ở đỉnh của Kim Tự Tháp, là tồn tại có thể nhìn chứ không thể chạm tới!

Thanh Hoa Vực, Vương Giả Hư Thần Cảnh chỉ là tồn tại trong thần thoại điển tích!

- Vương Giả! Không ngờ Triệu Phong đã bước vào cấp bậc Vương Giả rồi!

- Khó trách Triệu Phó Giáo chủ chỉ cần một cái ý niệm, liền oanh sát Trưởng lão Xích Nguyệt Giáo!

Một phương Đại quốc Thiên Bồng, là nổ tung kinh hỉ.

Ánh mắt Hồng Giáo chủ cùng Thiết Ma nhìn nhau, phát hiện trong mắt lẫn nhau đều là rung động, lại hiện ra vài tia mừng rỡ như điên.

Phải biết rằng, cả Thanh Hoa Vực đều không có một vị Vương Giả Hư Thần Cảnh!

Mà trong Thiết Huyết Giáo không ngờ lại sinh ra một vị Vương Giả Hư Thần Cảnh, đây là quang vinh đến thế nào?

Hồng Giáo chủ cùng Thiết Ma đều không khỏi cảm thấy may mắn, lúc trước lựa chọn trọng dụng đối với Triệu Phong.

Một vị Vương Giả sinh ra, đủ để xoay chuyển cách cục Đại lục, mà lại không có bất cứ lực lượng nào có thể ngăn cản!

- Vương Giả…

Cầm Vương phi một trận thất thần, giật mình như mộng, không thể tin nổi.

Mà Xích Nguyệt Ma Giáo, đám giáo chúng tinh anh, từng tên từng tên đều lâm vào tuyệt vọng.

Dưới ánh mắt Vương Giả quan sát, bọn họ ngay cả dũng khí chạy trốn đều không có! Trưởng lão Huyết Lệ, chính là một cái ví dụ rõ ràng!

- Vương Giả đại nhân, ngài muốn thế nào? Có điều kiện gì, có thể nói ra!

Lão giả huyết nguyệt chua xót nói.

Lúc này, Triệu Phong đã triệt hồi Hư Thần vĩ lực.

Mặc dù như thế, lão giả huyết nguyệt cùng Trang Quán Nhi cũng không dám có một tia ý niệm phản kháng nào cả.

- Trang Quán Nhi lưu lại! Ngươi quay về Nguyệt Ma Điện truyền lời: Trong vòng một trăm ngày, nếu không cấp cho Triệu mỗ một cái giao phó, ta sẽ giết chết nàng, hơn nữa còn khiến Nguyệt Ma Điện xóa tên khỏi Thương Hải!

Triệu Phong chậm rãi mở miệng nói.

Nghe vậy, trong lòng lão giả huyết nguyệt chấn động.

Nhất là một câu phía sau: Khiến Nguyệt Ma Điện xóa tên khỏi Thương Hải!

Đối mặt thanh âm lạnh lùng quả quyết của Triệu Phong, lão giả huyết nguyệt có loại cảm giác hoang đường, không dám hoài nghi, Triệu Phong có loại năng lực này!

Trên thực tế, lấy thực lực của Triệu Phong, cho dù rơi xuống đến dưới Vương Giả, muốn hủy diệt Nguyệt Ma Điện, cũng không quá khó khăn!

Bởi vì, ý cảnh của hắn sẽ không biến mất, ý chí Đại Đế suy yếu, tương đối chậm rãi hơn nhiều.

Huống chi dựa theo Triệu Phong phỏng đoán, ít nhất phải một hai tháng sau, thực lực hắn mới có thể rơi xuống đến dưới Hư Thần Cảnh. Dù sao giữa Hư Thần Cảnh cùng Đan Nguyên Cảnh cũng có một đạo hồng câu cự đại.

- Ta lập tức đi ngay! Hy vọng Vương Giả đại nhân không nên thương tổn Quán Nhi!

Lão giả huyết nguyệt hít sâu một hơi.

Hắn hiểu được, chính mình ở trước mặt Vương Giả Hư Thần Cảnh căn bản không có tư cách đàm phán.

Vụt...

Lão giả huyết nguyệt hóa thành một đạo huyết nguyệt quang hà, mười vạn khẩn cấp bay đi vực ngoại Hư Không Hải.

Trang Quán Nhi tiếu dung tái nhợt, vô cùng bất lực.

Nàng không thể đoán trước, chờ đợi chính mình là tương lai như thế nào!

Nhưng nàng biết, vận mệnh nhân sinh của nàng lúc này đã lâm vào đối chiến giữa các Vương Giả Hư Thần Cảnh.

Kế tiếp, tinh anh Xích Nguyệt Ma Giáo phía dưới, kẻ bị bắt thì bị bắt, kẻ đầu hàng thì đầu hàng.

Một hồi chiến đấu vốn có thể kinh thiên động địa, bởi vì một cái ý niệm Vương Giả, liền cứ như vậy nghịch chuyển bỏ dở!

Việc giải quyết hậu quả công tác bên dưới, Triệu Phong hoàn toàn không cảm thấy hứng thú chút nào.

- Thực lực đã rút lui không ít a…

Triệu Phong không khỏi cảm khái một câu. Mặc dù hắn hiện tại vẫn còn có sức chiến đấu cấp Đại Đế, nhưng linh hồn khí lực, chân nguyên huyết mạch, cũng đã suy yếu đi không ít.

Nghe thấy câu này, khuôn mặt bọn người Hồng Giáo chủ cùng Thiết Ma không khỏi run rẩy một trận.

Trang Quán Nhi lại là chua xót không nói gì, không chốn dung thân.

Hóa ra, Triệu Phong hiện tại còn không phải đang ở trạng thái đỉnh phong!

Triệu Phong cũng chẳng muốn giải thích gì nhiều, thực lực dần dần suy yếu khiến hắn rõ ràng, cần phải giải quyết sớm việc Thanh Hoa Vực trước mắt.

Lập tức, Triệu Phong hướng Hồng Giáo chủ, Thiết Ma đưa ra lời cáo từ.

- Liễu Thành chủ!

Ánh mắt Triệu Phong rơi xuống trên người Hồng Hồ Thành chủ, mang theo hắn cùng Trang Quán Nhi đi tới phương hướng Lục Vu Tháp.

Dọc theo đường đi, Trang Quán Nhi đảm đương lao động khổ sai, triệu ra phi hành Linh sủng của bản thân, chuyên chở mấy người phi hành.

Ánh mắt Hồng Hồ Thành chủ nhìn về phía Triệu Phong vô cùng phức tạp.

Hắn như thế nào cũng không nghĩ tới, tiểu tử thanh phát năm đó bị chính mình bức hôn, đã trở thành nhân vật Vương Giả giống như thần thoại!

Điều này làm cho hắn đối với sinh tử hạ lạc của Liễu Cầm Hâm, càng tăng thêm vài phần hy vọng.

Mấy canh giờ sau, bên trong thâm sơn xuất hiện một tòa tháp cao lục giác tối đen sâu thẳm.

Thời điểm Triệu Phong tới đây, trên tầng bốn mươi chín của Lục Vu Tháp, một vị lão giả yên tĩnh như dạ đứng lặng ở đó.

- Meo meo!

Một đầu Đại Lại Miêu ngân hắc sắc xuất hiện ven lâu tháp, nhìn về phía một đạo điểm đen đang dần dần phóng đại trong tầm mắt.

- Khách nhân đến rồi!

Lục Vu Trí giả chậm rãi mở miệng, bộ dáng tựa hồ như đã chờ đợi lâu ngày ở nơi đây vậy.

Vụt...

Cùng lúc đó, một đầu phi hành Linh sủng rơi xuống phía dưới Lục Vu Tháp.

- Ngươi lưu lại ở đây!

Triệu Phong phân phó một câu, để Trang Quán Nhi ở dưới lầu chờ đợi.

Trong lòng Trang Quán Nhi khuất nhục. Đường đường là thiên chi kiều nữ Đan Nguyên Cảnh, thế mà lại bị đối xử giống như gã xa phu, giữ cửa bình thường vậy!

Trên thực tế, Triệu Phong chính là không muốn để cho Trang Quán Nhi biết một ít cơ mật của mình.

- Đại nhân, xin mời!

Trước Lục Vu Tháp, một vị nữ Tế ty kiều nhan như nguyệt cung kính mời Triệu Phong lên trên.

- Meo meo!

- Meo meo!

Trên tầng bốn mươi chín tháp cao, Tiểu Tặc Miêu cùng Đại Lại Miêu hừ lạnh một tiếng lẫn nhau.

Con ngươi nhìn như đục ngầu của Lục Vu Trí giả, khi rơi xuống trên người Triệu Phong, tinh quang chợt lóe lên, trong mắt lộ ra một tia kinh hãi.

- Vong Ngữ Trớ Chú!

Thanh âm Lục Vu Trí giả có chút tối nghĩa, cơ hồ là từng chữ từng chữ một nói ra.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi