CHÚA TỂ CHI VƯƠNG

Bên cạnh phế tích cổ thành, một đám các thiên tài, lão bối tinh anh của các thế lực chăm chú nhìn một tầng hư quang huyền ngân nghênh ngang mà đi.

Thế lực tham gia truy sát gồm có tám đại Thế gia siêu cấp Khương gia, Đổng gia, Thạch gia… kể cả Tào gia và Cơ gia còn không có ra tay.

Ngoại trừ vài đại thế gia, còn có Viên Công Phủ, cùng với thành viên siêu cấp đại tông Tam Tinh đỉnh phong Cửu U Tông.

Thậm chí ngay cả Thập Tam Hoàng tử Hoàng tộc Đại Càn cũng tham dự vào đám người truy sát.

Mấy kẻ truy sát này, đa phần là bị tổ hợp Huyền Y Tử Phát kia cướp đoạt, hoặc là quấy rối!

Giờ phút này, đám người truy sát toàn trường, sắc mặt có chút khó coi, chỉ kém một chút xíu nữa thôi, liền để cho hai tên tặc tử kia bỏ chạy mất!

- Tổ hợp Huyền Y Tử Phát kia, rốt cuộc có lai lịch gì? Không ngờ lại nhất cử xúc phạm nhiều đại thế lực như vậy?

Một ít người ở phụ cận vây xem, trong lòng vô cùng khiếp sợ.

Dù sao, mấy tên thiên tài tinh anh này cũng đều xuất thân từ đại thế lực siêu cấp của Vương triều Đại Càn.

- Cơ Lan, Tào Vân! Vừa rồi đám các ngươi đã xảy ra chuyện gì, tại sao lại để mặc cho hai tên tặc tử kia chạy đi?

Khương gia Khương Thần mang theo vẻ mặt chất vấn nói.

Vừa rồi, sau khi Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh đột phá Khương gia ngăn trở xong, còn chạy ngang qua điểm mai phục của tinh anh thiên tài hai Gia tộc Cơ Lan, Tào Vân phụ cận.

Nếu như là hai đại Vương Giả Cơ Lan và Tào Vân ra tay, ngăn trở bọn chúng lại một hai hơi thở, có lẽ đã thành công rồi.

Trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người cũng đều nhìn chằm chằm trên người Cơ Lan cùng Tào Vân.

Trong lòng Cơ Lan cùng Tào Vân vẫn còn vô cùng khiếp sợ, trên trán chảy ra mồ hôi đầm đìa, bộ dáng như vừa mới hoảng hốt tỉnh lại.

- Cái này không thể trách chúng ta!

Cơ Lan mỉm cười chua xót, nhớ lại cái nhìn chăm chú huyết mạch tả đồng của gã thiếu niên tóc tím kia trước khi rời đi.

- Chúng ta vừa rồi, là trúng phải tinh thần đồng thuật của thiếu niên tóc tím kia?

Thể xác và tinh thần Tào Vân vẫn còn chấn động chưa thôi.

Cơ Lan im lặng không lên tiếng, dường như là tán đồng.

Một khắc đó, hai người vốn còn chút do dự, có nên ra tay với Triệu Phong hay không.

Bởi vì, bọn họ cùng Triệu Phong không có ân oán quá lớn. Chẳng qua là con mồi bị truy sát, trên đường bị đối phương săn đón mà thôi.

- Làm sao có khả năng!

- Tên tiểu tặc tóc tím kia chẳng qua chỉ là tu vi Tiểu Đan Nguyên Cảnh, huyết mạch đồng thuật của hắn làm sao có khả năng ảnh hưởng đến Vương Giả Hư Thần Cảnh!

Một đám cường giả các thế lực đều tỏ vẻ không tin.

Ít nhất, cái cớ thoái thác này không có chút sức thuyết phục nào cả.

- Đây là sự thật!

Sắc mặt Cơ Lan lạnh lùng, không vui nói:

- Tử Tinh Đồng của ta từng bị huyết mạch tả đồng của hắn phản phệ bị thương. Thậm chí ta phát giác, trong tổ hợp hai người đó, thiếu niên tóc tím kia mới là chủ mưu cùng thủ lĩnh!

Lời ấy vừa ra, toàn trường một mảnh kinh hãi, mọi người càng phát ra nhiều lời chất vấn, nghi ngờ không tin.

- Thiếu niên tóc tím kia chẳng qua là tu vi Tiểu Đan Nguyên Cảnh, làm sao lại là chủ mưu cùng thủ lĩnh được?

- Bản điện không tin hai đại Vương Giả các ngươi lại bị huyết mạch đồng thuật của một tên tặc tử Tiểu Đan Nguyên Cảnh ảnh hưởng!

Thập Tam Hoàng tử hừ lạnh một tiếng.

Đối với suy luận của Cơ Lan, đại đa số mọi người đều không tin, chỉ có rất ít người bán tín bán nghi.

- Hừ! Chờ đến khi các ngươi ăn quả đắng, lúc đó đừng trách ta không nhắc nhở!

Cơ Lan khinh thường không thèm giải thích.

Đối với lời nói của nàng, Tào Vân thì lại là tin tưởng không chút nghi ngờ.

- Chúng ta vừa rồi, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Không ngờ sao lại không có dũng khí ra tay với hắn…

Tào Vân hít sâu một hơi, hỏi.

Hắn biết, chính mình đã bị huyết mạch nhãn đồng của Triệu Phong ảnh hưởng, thế nhưng chi tiết thì lại không rõ ràng lắm, có chút hồ hồ đồ đồ không hiểu nổi.

- Rất đơn giản!

Cơ Lan thở dài một hơi, giải thích:

- Tiểu tử tóc tím kia thành công lợi dụng sơ hở tâm lý của chúng ta, điều khiển ảnh hưởng tâm lý của chúng ta!

- Cái gì?

Trong lòng Tào Vân chấn động, cẩn thận hồi tưởng lại một chút, chuyện tình quả đúng là như vậy.

Hai người bọn họ vốn dĩ tràn đầy kiêng kỵ đối với Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh, đối với việc có ra tay hay không, liền có sự do dự!

Hơn nữa, Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh vừa mới ra tay, liền nhất cử đánh trọng thương Khương Thần, đã khiến cho hai người khiếp sợ! Trước đây, huyết mạch nhãn đồng của Triệu Phong còn phản phệ khiến Cơ Lan bị thương.

Vô hình trung, trong lòng hai người thiếu khuyết dũng khí và lòng tin, thậm chí trong tâm lý đã có chút bóng ma nhàn nhạt.

Triệu Phong đã bắt được sơ hở tâm lý của bọn họ, trong lúc nở nụ cười thần bí quỷ dị kia, huyết mạch tả đồng mở ra, đã ảnh hưởng đến tâm lý của hai người.

Cả quá trình khiến cho hai người lâm vào trong một loại tâm lý kiêng kỵ, mâu thuẫn, sợ hãi… thiếu khuyết dũng khí ra tay.

Bởi vậy, liền xuất hiện một màn như vậy! Hai người trơ mắt nhìn Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh đào tẩu, lại căn bản là ngây người nhìn, không có ra tay.

- Chúng ta quả thật là đã mắc phải sai lầm rất lớn! Nếu như vừa rồi tâm trí kiên định, quyết đoán ra tay, có lẽ đã đem hai người kia lưu lại đây rồi!

Tào Vân không khỏi tiếc hận nói.

Đương nhiên, lúc này hai người đã cực kỳ kiêng kỵ đối với Triệu Phong, cảm giác sâu sắc sự đáng sợ của người này.

Vụt...

Một cỗ sức mạnh to lớn Ma đạo cường đại mang theo uy áp kinh người rất nhanh phóng tới phiến khu vực này.

- Chuyện gì xảy ra? Đã để hai tên tặc tử kia đào tẩu rồi sao?

Cưu Vô Kỵ phá không mà đến.

Lúc này, cuộc tranh đoạt trọng bảo cốt hài kim sắc phụ cận rốt cuộc đã chính thức chấm dứt.

Triệu Phong, Nam Cung Thánh cùng với Đoan Mộc gia đều là kẻ đại thắng. Đám Vương Giả bọn Cưu Vô Kỵ người nhiều thế mạnh, nhưng lại bị đùa giỡn trên lòng bàn tay.

- Là như thế này…

Khương gia Khương Thần, đem sự tình trải qua đại khái nói kahu một lần.

Biết được hai người tiểu tổ Huyền Y Tử Phát cơ hồ là hoàn hảo không tổn hao gì đào thoát khỏi sự truy sát, Cưu Vô Kỵ nộ khí ngập tràn.

- Đám các ngươi nhiều người như vậy, không ngờ lại để hai tên tặc tử kia chạy thoát?

Trong lòng Cưu Vô Kỵ nghẹn khuất phẫn nộ, khó có thể phát tiết.

Hắn rơi vào hạ phong trong tay Triệu Vũ Phi của Đoan Mộc gia, như vậy thì cũng thôi, dù sao đối phương cũng có được huyết mạch Linh Tộc, thực lực quá mức cường hoành.

Nhưng hiện tại, hai tên tiểu tử không chút danh tiếng lại có thể đem một đoàn đội thế lực siêu cấp, bao gồm cả Cửu U Cung bên trong, biến thành gà bay chó chạy, còn đánh cướp được một đống lợi ích khổng lồ nữa!

Một ngụm ác khí này, Cưu Vô Kỵ như thế nào cũng đều không thể dễ dàng tha thứ!

- Hai tên tặc tử này, có năng lực đặc thù, tốc độ kinh người! Muốn đối phó bọn chúng, cần phải từ từ thương nghị cẩn thận lại!

Một đạo thanh âm già nua bằng phẳng đột nhiên truyền đến.

Chủ nhân thanh âm này, là lão giả khô diện luôn đi bên cạnh Thập Tam Hoàng tử.

Luận thực lực, lão giả khô diện này thậm chí không thua kém Cưu Vô Kỵ bao nhiêu, chỉ là vừa rồi khi lão đuổi tới, thì hai người Triệu Phong đã phi độn mà đi mất rồi.

Không bao lâu sau, trong phế tích cổ thành, thủ lãnh của một ít thế lực bị Triệu Phong cướp đoạt qua đã hội tụ lại với nhau.

- Tốt lắm! Tất cả mọi người đã đến đông đủ rồi, hiện tại cần thương nghị xem, làm thế nào truy tung, cùng với bắt giết tiểu tổ hai người kia!

Cưu Vô Kỵ cùng lão giả khô diện liếc mắt nhìn nhau, khóe miệng nổi lên một tia cười khẽ.

Trên thực tế, mấy tên thiên tài tinh anh các thế lực trước mắt này cố ý muốn truy sát hai người tiểu tổ Huyền Y Tử Phát, không chỉ bởi vì tham lam trọng bảo ích lợi trong tay hai người kia.

Còn có một nhân tố quan trọng khác nữa, đó chính là mặt mũi của một ít người, đơn thuần là muốn xả ra một ngụm ác khí mà thôi.

Phải biết rằng mấy tên tinh anh thiên tài này đều là xuất thân từ đại thế lực siêu cấp!

Nhất là Thập Tam Hoàng tử, là thành viên Hoàng tộc Đại Càn!

Nếu như việc này lan truyền ra ngoài, đối với danh tiếng của mấy thế lực này, với Hoàng tộc cầm đầu, kể cả các Thế gia siêu cấp, tông phái Tam Tinh đỉnh phong, mặt mũi còn để chỗ nào nữa?

Chẳng qua, Tào gia cùng Cơ gia cũng không có tham dự vào trong cuộc truy sát, bọn họ cùng Triệu Phong kết thù cũng không quá sâu.

Còn có Đoan Mộc gia kia, cũng không có tham dự vào việc này.

Bản thân Đoan Mộc gia là người được lợi, không tham dự vào quá trình truy sát hai người tiểu tổ Huyền Y Tử Phát, mọi người cũng không lấy làm kỳ quái.

Nhưng kẻ hữu tâm sẽ phát hiện, tiểu tổ hai người Huyền Y Tử Phát kia chỉ duy nhất không có ra tay đối với Đoan Mộc gia! Chẳng lẽ, bọn chúng chỉ là sợ hãi Triệu Vũ Phi sao?

Những người hữu tâm sẽ không tin Huyền Y Tử Phát gan lớn bằng trời kia sẽ kiêng kỵ điều gì.

Cơ Lan, chính là một trong những kẻ hữu tâm!

o0o

Hai ngày sau, phế tích cổ thành cơ hồ bị lật lên cả một lớp đất, các thế lực lớn dần dần mở rộng phạm vi tìm kiếm ra xa.

- Kỳ quái! Những người đó tựa hồ đang muốn tìm kiếm cái gì a?

Triệu Vũ Phi hơi chút suy tư.

Bọn người Cưu Vô Kỵ, Thập Tam Hoàng tử sớm đã đi xa, không biết đang mưu đồ cái gì.

- Vũ Phi, theo như tin tức nghe được, bọn người Cưu Vô Kỵ kia đã liên hợp lại cường giả vài cái thế lực, truy tung bao vây tiễu trừ hai người kia!

Lão giả lục bào tung bay đi tới.

- Truy tung bao vây tiễu trừ hai người kia?

Cặp mày thanh tú Triệu Vũ Phi khẽ nhíu lại, có một tia lo lắng.

- Vũ Phi, ngươi là đang lo lắng cho an nguy của vị bằng hữu kia à? Theo ta từ chỗ Cơ Lan bên kia biết được tin tức, tiểu tổ hai người Huyền Y Tử Phát kia thực lực siêu tuyệt! Gã thanh niên tóc tím kia thân mang năng lực đặc thù, có được huyết mạch nhãn đồng Linh Hồn hệ cường đại, ngay cả Cơ Lan cùng Tào Vân cũng ăn thiệt thòi không nhỏ…

Lão giả lục bào tiếp tục nói.

Nghe vậy, sắc mặt Triệu Vũ Phi khẽ biến, trong mắt chớp động quang ba.

- Tóc tím, Linh Hồn hệ, huyết mạch nhãn đồng? Hết thảy đều trùng hợp như vậy?

Vẻ mặt Triệu Vũ Phi trầm tư.

Hoài nghi trong lòng nàng càng ngày càng tăng lên.

Nhưng mà thiếu niên tóc tím kia, bất luận tuổi tác, dung mạo hay là công pháp, cùng người kia trong trí nhớ đều kém khá xa.

Còn nữa, mái tóc màu tím cùng Linh Hồn hệ cũng không phải chỉ người kia mới có.

Ví dụ như Cơ gia cũng có huyết mạch nhãn đồng, đại bộ phận cũng là tu luyện Linh Hồn hệ, mái tóc cũng là màu tím.

- Phong ca… Chẳng lẽ huynh cũng tiến nhập Không Gian Thần Huyễn sao?

Trong mâu quang trong suốt của Triệu Vũ Phi lộ ra một tia chờ mong nhàn nhạt.

Một khi Nam Cung Thánh đã có thể đi vào Không Gian Thần Huyễn, như vậy người kia vì cái gì không thể tiến nhập?

- Xuất phát!

Khóe miệng Triệu Vũ Phi khẽ nhếch lên, đã có quyết định.

- Vũ Phi, ngươi muốn…

Lão giả lục bào dò hỏi.

- Trước tận hết khả năng tìm kiếm Nam Cung Thánh… Ta có lời muốn hỏi hắn!

Vẻ mặt Triệu Vũ Phi kiên định.

Không mất bao lâu, cả tòa phế tích cổ thành này đã là một mảnh trống rỗng, không còn bóng người.

o0o

Không Gian Thần Huyễn, trong một mảnh sơn mạch liên miên.

Vụt...

Một đạo hư quang huyền ngân sắc đáp xuống một mảnh cổ lâm trong dãy sơn mạch.

- Phù!

Thanh niên huyền y thở dài ra một hơi, mặc dù vẻ mặt mệt mỏi, nhưng ánh mắt lại mang theo vài tia hưng phấn:

- Chạy lâu như vậy, ngươi vẫn còn đủ cẩn thận a! Chẳng qua thu hoạch lần này thật đúng là phong phú…

Trên mặt Nam Cung Thánh cùng Triệu Phong đều mang theo nụ cười.

Lần này đây hai người quả thật là rất điên cuồng, trong lúc hỗn loạn ra tay cướp đoạt nhiều thế lực như vậy, trở thành đích nhắm của vô số người.

Sau đó, hai người ở chỗ sâu trong cổ lâm dọn dẹp ra một mảnh địa phương yên tĩnh, bắt đầu chỉnh đốn thu hoạch.

Thu hoạch của Nam Cung Thánh chủ yếu là một đám Thần Tinh thứ phẩm.

Chỉ riêng một mình hắn đã nắm giữ mấy chục khối Thần Tinh thứ phẩm!

Mấy cái Thần Tinh thứ phẩm này cũng đều được hắn khảm vào trong không gian lĩnh vực, nhằm để dựng dục Tà Thần Tinh ở trung tâm.

Triệu Phong nhận thấy, không gian lĩnh vực của Nam Cung Thánh trong mấy ngày qua đã nhận được sự cường hóa không nhỏ, chất lượng thuộc tính chân nguyên trong cơ thể của hắn cũng có biến hóa tăng lên rất lớn.

Nhìn một cách tổng thể, thực lực Nam Cung Thánh đang không ngừng tăng trưởng, trên người dần dần có một tia khí tức tà dị.

Cũng may, có tác dụng của Định Thần Châu kia, Nam Cung Thánh chỉ là lực lượng bị đồng hóa ảnh hưởng, ảnh hưởng về mặt tâm tính ý chí trước mắt còn không có rõ ràng.

Trong cổ lâm, Triệu Phong cũng kiểm kê lại chiến lợi phẩm của mình, hắn tìm được Thần Tinh cũng không nhiều lắm, chỉ có vài khối.

Nhưng cốt hài kim sắc mà hắn thu hoạch lại không giống bình thường, ẩn chứa áo nghĩa Kim thuộc tính cường đại cùng lực lượng tinh túy.

Đợi khi Triệu Phong tu luyện Kim Chi Phong Lôi, bộ cốt hài kim sắc này sẽ có thể phát huy tác dụng thật lớn.

- Ồ?

Triệu Phong phát hiện trên bộ cốt hài kim sắc này còn lưu lại mấy phụ kiện.

Phần eo cốt hài kim sắc, có quấn lấy một sợi đai lưng hôi kim sắc, không thật quá mức thu hút ánh mắt.

Ở bộ vị phần đầu của bộ cốt hài có một cái khoen mũi xích kim sắc.

Cuối cùng, trên đôi chân của bộ cốt hài kim sắc còn mang một đôi giày bằng da cổ thanh sắc, ngoài mặt mơ hồ hiện lên hoa văn tinh tế phong cách cổ xưa.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi