CHÚA TỂ CHI VƯƠNG

Một đạo Thánh quang lục sắc, chiếu rọi thiên địa tứ phương, sức mạnh to lớn vô cùng, bay thẳng đến Đoan Mộc Thanh.

- Đây chính là lý do!

Thanh âm tang thương như sóng lớn, âm sóng ập tới, uy thế ngập trời.

Sắc mặt Đoan Mộc Thanh trở nên nặng nề, không ngờ Thái Thượng Trưởng lão lại trực tiếp ra mặt.

Triệu Phong cũng cảm thấy tình huống không đúng, hắn thân là đồ đệ của Đoan Mộc Thanh, vậy mà ngay cả tư cách tiến vào Đoan Mộc gia cũng không có.

Một vị lão giả mặt vuông mặc cẩm bào trắng, lập tức đi tới trước mặt Đoan Mộc Thanh.

Khí tức và sức mạnh to lớn của hai đại Thánh Chủ va chạm, khiến cho thiên địa phong vấn bốn phía bắt đầu cuộn trào, áp lực khiến không gian vặn vẹo, va chạm trong vô hình, tạo thành một Cấm khu.

Năm vị Đại Đế lập tức lui về phía sau.

Ánh mắt lão giả mặt vuông lạnh lẽo như băng, thoáng nhìn qua Triệu Phong tóc vàng, có chút sững sờ.

Triệu Phong tóc vàng Kim Đồng, khiến cho hắn có cảm giác kỳ quái, huyết mạch đồng tử chỉ khi phát sinh dị biến, mới có thể thay đổi hình thái hoặc màu sắc đồng tử.

Hơn nữa, Triệu Phong lại không chút sứt mẻ trước khí tức của hai vị Thánh Chủ va chạm.

Thân là Vương Giả, lại có thể dễ dàng ngăn cản uy áp của Thánh Chủ, quả là không thể tưởng tượng nổi.

- Đoan Mộc Thanh, hành vi của Triệu Phong ở trong Không Gian Thần Huyễn, chẳng lẽ ngươi còn không rõ ràng? Nhân cách và phẩm hạnh như vậy, sao có thể trở thành đệ tử của Đoan Mộc gia ta?

Thần sắc của lão giả mặt vuông tràn ngập uy nghiêm, lạnh lẽo nhìn Triệu Phong ở đằng sau, tiếp tục nói.

- Mặt khác, đồng lõa của tên tiểu bối này, cũng là yêu tà, đạt được lực lượng Tà Thần, ở trong Không Gian Thần Huyễn đã tiêu diệt tiểu đội tinh anh của Cửu U Cung, đến bây giờ vẫn còn bị Cửu U Cung đuổi giết!

Triệu Phong khẽ biến sắc, Nam Cung Thánh không ngờ lại ở Đại Lục Vực, hơn nữa dường như nguy cơ so với mình còn lớn hơn.

Cẩn thận nghĩ lại, có thể là kết nối giữa Không Gian Thần Huyễn và Thương Hải quá chậm, mà hắn ta lại muốn tránh đi sự đuổi giết của Diệt Thế Hắc Giao Long, cho nên Nam Cung Thánh bất đắc dĩ, chỉ có thể trực tiếp tiến nhập Đại Lục Vực.

Bây giờ Triệu Phong mới biết được tình trạng của Nam Cung Thánh, bị đuổi giết suốt hai năm dài đằng đẵng mà vẫn chưa tử vong, có thể thấy được thực lực của Nam Cung Thánh, đã tăng trưởng mạnh mẽ.

Thật không biết, tâm tính và nhân cách của hắn, đã bị bóp méo cỡ nào.

- Nam Cung Thánh!

Đoan Mộc Thanh cảm thấy trong lòng nặng nề, Nam Cung Thánh chính là Thủ tịch đệ tử của Huyền Chân Thánh Tông, là thiên tài ngàn năm khó gặp.

Chẳng qua, bởi vì nhận được lực lượng truyền thừa của Tà Thần, cho nên tại Đại Lục Vực hiện nay, mới bị thế lực đứng đầu Ma đạo là Cửu U Cung đuổi giết.

Tâm tính của Nam Cung Thánh đã bị lực lượng Tà Thần ảnh hưởng, phát sinh thay đổi rất lớn, trở nên khát máu tàn khốc.

Không ít thế lực và đội ngũ đuổi giết, đều bị Nam Cung Thánh phản sát.

Đoan Mộc Thanh không cứu được Nam Cung Thánh, Đoan Mộc gia cũng không có năng lực giữ được truyền thừa Tà Thần.

- Còn nữa, Triệu Phong am hiểu Đồng thuật Huyễn thuật, ở trong Không Gian Thần Huyễn, đã âm thầm ra tay với Triệu Vũ Phi, mê hoặc nó, bây giờ còn dám đến Đoan Mộc gia.

Lão giả mặt vuông tiếp tục nói, ngữ khí khắc nghiệt, sát cơ ẩn hiện.

- Thái Thượng Trưởng lão, chuyện không phải là như vậy.

Đoan Mộc Thanh lập tức phản bác, cực kỳ không lọt tai. Lúc trước, Triệu Vũ Phi và Triệu Phong ở Huyền Chân Thánh Tông, đã tình thâm ý trọng, không phải như những gì Thái Thượng Trưởng lão vừa nói.

- Nếu không phải niệm tình ngươi là sư tôn của hắn, bây giờ ta sẽ lập tức chém giết tên tiểu bối này.

Lão giả mặt vuông cắt ngang lời của Đoan Mộc Thanh, ánh mắt tràn ngập phẫn nộ, nhìn chằm chằm Triệu Phong, khí thế ngập trời, chỉ đợi bộc phát.

- Đoan Mộc Thanh, ngươi thân là người của Đoan Mộc gia, vậy mà mọi chuyện đều hướng ngoại, phản đối Triệu Vũ Phi quan hệ thông gia với Hoàng tộc, còn để kẻ giác giật dây, Triệu Vũ Phi là sư muội của ngươi đó!

Lão giả mặt vuông không hề để cho Đoan Mộc Thanh có cơ hội nói chuyện.

Đoan Mộc Thanh vốn là người đại nghĩa, có lòng chấn hưng gia tộc.

Lão giả mặt vuông đem lý tính, đạo nghĩa, gia tộc bày ra, khiến Đoan Mộc Thanh không thể phản bác được.

- Đoan Mộc Thanh, ngươi hãy rời khỏi đây, từ nay về sau đừng dây dưa với Triệu Vũ Phi nữa.

Lão giả mặt vuông tiếp tục nói, biểu hiện có vài phần nhượng bộ.

Triệu Phong nghe từ đầu tới cuối những lời của Thái Thượng Trưởng lão Đoan Mộc gia.

Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh, vì phục hưng gia tộc, hi sinh đệ tử gia tộc, không nói lý lẽ, còn giả vờ bộ dáng đại nghĩa.

Triệu Phong cảm thấy mình rất hạnh vận, đó là lúc trước không theo sư tôn đến Đoan Mộc gia.

Gia tộc như vậy, không đáng cho hắn cống hiến.

Vụt... Vụt...

Ngay lúc lão giả mặt vuông và Đoan Mộc Thanh đang giằng co.

Lại có ba đạo nhân ảnh, từ trong Đoan Mộc gia trực tiếp bay tới.

Xem cách ăn mặc của bọn họ, dường như cũng không phải là người của Đoan Mộc gia.

- Thái Thượng Trưởng lão, đã quấy rầy rồi, chẳng qua, chuyện này cũng có liên quan đến chúng ta.

Cầm đầu là một nam tử trung niên mặc đại bào hắc kim, từ xa đã vội giải thích.

Sau lưng nam tử, có hai lão giả, ba người đều là Vương Giả đỉnh phong.

Người đứng đầu ba người, hai mắt nhìn thẳng về phía Triệu Phong, hiển lộ địch ý rõ ràng.

- Ngươi là Triệu Phong? Ta chính là người của Công Phủ ở Phong Lai Châu.

Nam tử áo bào vàng rất tự cao, trực tiếp chất vấn.

Phong Lai Châu, chính là đại Châu bên cạnh Châu của Đoan Mộc gia.

Công phủ, chính là cơ cấu thống trị cao nhất một Châu.

Sắc mặt Đoan Mộc Thanh khẽ biến, không ngờ người cầu thân của Hoàng tộc cũng có mặt ở nơi này.

Kẻ thống trị cao nhất của Phong Lai Châu, chính là Đại ca của đương kim Thánh Hoàng, là bá phụ của Thập Tam hoàng tử.

Sau lưng hai người, có lẽ người thân cận của Thập Tam hoàng tử.

- Ta chính là Triệu Phong!

Thần sắc Triệu Phong vẫn như thường, nhìn về phía bọn hắn.

- Vậy là tốt rồi, miễn cho chúng ta phải đi tìm ngươi.

Lời nói của nam tử trung niên mặc đại bào vô cùng kiêu căng, thần sắc khinh thường, tiếp tục nói:

- Trong Không Gian Thần Huyễn, ngươi thi triển Đồng thuật mê hoặc Triệu Vũ Phi, điểm này, Thập Tam hoàng tử cũng không so đo với ngươi, nhưng hiện nay Thập Tam hoàng tử và Triệu Vũ Phi đã có hôn ước, ngươi còn đến dây dưa nữa, thì tự gánh lấy hậu quả!

Nam tử mặc đại bào hắc kim càng nói càng cay nghiệt, bốn chữ cuối cùng, gần như là thốt ra từng chữ.

- Hôn ước này Triệu Vũ Phi có đồng ý không?

Triệu Phong mặt không đổi sắc, trực tiếp hỏi.

Ba gã nam tử, lập tức đổi sắc, ánh mắt nhìn về phía Triệu Phong, chợt hiện lên sát cơ.

Nếu như Triệu Vũ Phi đồng ý thì bọn hắn cũng không cần ba lần bốn lượt chạy tới đây quấy rầy.

Một phương diện khác, cao tầng của Đoan Mộc gia, ở trước mặt Triệu Vũ Phi cũng phải biểu hiện ra thái độ thỏa hiệp, nói là sẽ thương lượng với Thánh Hoàng về chuyện hủy bỏ hôn ước.

Dùng việc này để khiến Triệu Vũ Phi an tâm.

Thực ra.

Cao tầng của Đoan Mộc gia và người cầu thân của Hoàng tộc, đều biết rõ, mục tiêu của mình chính là Triệu Phong.

- Chuyện này không cần ngươi quản!

Lời nói của nam tử Công Phủ vô cùng cường ngạnh, khuôn mặt lộ rõ sự khinh thường.

Trong mắt hắn, một tên Vương Giả Hư Thần Cảnh của Tông môn Nhị Tinh đỉnh phong.

Làm sao có thể chống lại Hoàng tộc và Đoan Mộc gia.

- Ta và Triệu Vũ Phi đến từ cùng một gia tộc, từ nhỏ là thanh mai trúc mã, một đường tu hành đến nay, đến Đại Lục Vực, thân là huynh trưởng của nàng, ta há có thể không để ý đến?

Thần sắc Triệu Phong đã tỏ ra tức giận, quả thật mọi người cũng không biết tình huống thực tế này.

- Cái gì?

Tất cả mọi người ở đây, đều cảm thấy trong lòng chấn động.

Triệu Phong và Triệu Vũ Phi đến từ cùng một gia tộc?

Chuyện này, ngay cả Đoan Mộc Thanh cũng không biết.

Tuy nhiên cả hai đều họ Triệu, nhưng người họ Triệu trong thiên hạ nhiều không kể xiết, người ngoài cũng đều cho rằng đây là ngẫu nhiên.

Không ngờ Triệu Phong và Triệu Vũ Phi lại thực sự cùng đi ra từ một gia tộc.

Nếu thực sự là như vậy, Triệu Phong có thể xem là huynh trưởng của Triệu Vũ Phi rồi.

Sau lưng nam tử đại bào hắc kim, một lão giả lộ ra nụ cười hung ác nham hiểm, chậm rãi nói:

- Nói năng bậy bạ, chỉ bằng vào một câu nói của ngươi thì ngươi chính là huynh trưởng của Triệu Vũ Phi ư? Họ Triệu trong thiên hạ cũng quá nhiều rồi, nếu mỗi người đều nói như vậy, thì ai cũng là huynh trưởng của Triệu Vũ Phi rồi.

Lời này của lão giả vừa nói ra, nam tử đại bào hắc kim lập tức lộ vẻ mừng rỡ, âm thầm tán thưởng.

- Không dám để Triệu Vũ Phi ra đối chất ư?

Triệu Phong cười lạnh, hắn đã sớm nhìn ra, hôn ước này tuyệt đối có mánh khóe.

Bằng không, việc mình đến đây gặp Vũ Phi, cũng sẽ không khó khắn như vậy.

- Triệu Vũ Phi đang bế quan, nàng là người mà ngươi muốn gặp là có thể gặp hay sao?

Nam tử đại bào hắc kim gầm lên, đã có chút không kiên nhẫn.

- Tiểu bối, còn không mau cút đi?

Lão giả mặt vuông của Đoan Mộc gia lập tức hét lớn, khí tức Thánh Chủ triển khai áp bách toàn diện, tựa như sóng lớn ngập trời.

Triệu Phong bất ngờ không kịp đề phòng, lùi ra sau nửa bước, khí huyết và chân nguyên trong cơ thể, không ngừng sôi trào.

Ba người còn lại, đều lộ ra nụ cười đắc ý.

Dưới sự áp bách của thành viên Hoàng tộc như cao tầng Công Phủ và Thái Thượng Trưởng lão của Đoan Mộc gia, Đoan Mộc Thanh mơ hồ cảm thấy không đúng, nếu như Triệu Phong vẫn tiếp tục lưu lại nơi này, tình thế phát triển sẽ càng tồi tệ hơn.

- Triệu Phong, trước hết ngươi hãy rời khỏi đây, có cơ hội, ta sẽ an bài ngươi và Vũ Phi sư muội gặp mặt một lần!

Đoan Mộc Thanh âm thầm truyền âm.

Đôi mắt Triệu Phong trở nên lạnh lùng, lộ ra một tia tinh quang dị thường, nhìn về phía đám người lão giả mặt vuông.

Ba người thuộc thế lực Hoàng tộc, bị Triệu Phong dùng mắt trái kim sắc lạnh lùng nhìn, đều cảm thấy linh hồn đột nhiên run lên, phảng phất như toàn bộ bí mật trong lòng bọn hắn, đều bị nhìn thấu, một loại cảm giác sợ hãi nổi lên, không khỏi khiến bọn hắn đầu đổ mồ hôi lạnh.

- Sư tôn, đồ nhi cáo từ!

Triệu Phong ôm quyền cúi đầu, trực tiếp rời đi.

Nếu tiếp tục ở lại đây, cũng không có khả năng gặp được Vũ Phi.

Đoan Mộc Thanh thân là người của Đoan Mộc gia, không thể mạo muội ra tay với Triệu Phong.

Ba gã thành viên khác của Hoàng tộc đều là cáo già, cũng không dễ giết.

Nếu như động thủ, chỉ khiến cho Triệu Phong trên lưng càng mang nhiều tiếng xấu hơn, khiến bọn hắn trực tiếp lấy cớ ra tay.

Thế nhưng, Triệu Phong phải đi đâu bây giờ?

Hắn cầm ra bản đồ chi tiết mà bản thân đã mua được trên đường Truyền Tống Trận.

- Nơi này chính là Vân Châu của Đoan Mộc gia, trước mắt là phạm vi Trường Hồng thành, đã như vậy thì cứ vào đó xem một chút.

Ngũ Hành Phong Lôi Quyết tu luyện tới tầng thứ tám – Viêm Chi Phong Lôi.

Nhưng trong tay Triệu Phong, cũng không có trân tài Hỏa thuộc tính, cần đi mua sắm một chút.

Trong tòa lâu các của Đoan Mộc gia.

- Thái Thượng Trưởng lão, chuyện này giao cho chúng ta xử lý là được rồi.

Nam tử áo bào hắc kim, chợt lộ ra nụ cười âm hiểm.

- Cửu U Cung còn chưa biết tin tức của Triệu Phong, chúng ta sẽ đem tin tức truyền tới!

Một lão giả Hoàng tộc đang nói ra kế hoạch.

- Vì cái gì mà chúng ta không trực tiếp ra tay?

Một lão giả khác của Hoàng tộc lên tiếng, tính tình có chút nóng vội.

- Hừ, trong tay Triệu Phong còn có một mũi Lục Thần Tiễn, mặt khác, Thánh Chủ của Cửu U Cung cũng chết trong tay Triệu Phong, Cửu U Cung tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.

Nam tử áo bào hắc kim, lộ ra bộ mặt gian trá của mình.

- Hắc hắc, cũng đúng, cứ để cho người của Cửu U Cung đi trước đi.

Mọi người cũng không ngờ rằng, tu vi Vương Giả của Triệu Phong, có thể điều khiến Thứ Thần Khí, miểu sát Thánh Chủ.

- Lục Thần Tiễn chỉ còn lại một mũi, Triệu Phong chạy trời không khỏi nắng đâu!

Bốn vị cao tầng Đoan Mộc gia ở bên cạnh, trong lòng có chút không yên, nhưng trước mặt đại gia tộc, đành phải nén xuống.

- Thái Thượng Trưởng lão, xin đừng lo lắng, chỉ cần Triệu Phong vừa chết, chuyện quan hệ thông gia sẽ dễ dàng hơn nhiều, hiện nay Thập Tam hoàng tử được sủng ái như vậy, nếu như đoạt được Thái Tử vị, sẽ leo lên ngôi vị Thánh Hoàng, hắc hắc!

Nam tử áo bào hắc kim, không khỏi lộ ra thần sắc kinh động, bày ra bộ dạng như “ngươi hiểu mà”.

Cao tầng của Đoan Mộc gia, sắc mặt lập tức kiên định.

Hết thảy đều phát triển đúng theo lời nam tử áo bào hắc kim.

Đoan Mộc gia, trong vài năm sẽ có thể nhanh chóng quật khởi, trở về thời kỳ đỉnh phong, thậm chí nổi tiếng hàng đầu trong Bát đại thế gia.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi