CHÚA TỂ CHI VƯƠNG

- Ngươi thật sự trừ độc rồi, ngươi làm sao làm được?

Chu Tố Nhi không thể bình tĩnh nổi, nàng hoàn toàn xem không hiểu, thì làm sao mà học trộm được?

Ngay cả Ưng lão kiến thức rộng rãi, vẻ mặt cũng rung động, lâm vào trầm tư.

Hắn nghĩ rằng Triệu Phong sẽ dùng thủ pháp kỳ lạ để trừ độc, nhưng tuyệt đối không ngờ lại sử dụng Đồng thuật.

Đồng thuật, tới tám phần là phương diện linh hồn, rất khó có thể ảnh hưởng tới vật chất.

Hơn nữa, vừa rồi Triệu Phong thi triển Đồng thuật như thế nào, hắn hoàn toàn không thể lý giải được.

Triệu Phong vung tay trái lên, đem Thiên Hồng Hỏa Phong Sào thu vào Mê Không Giới.

- Dẫn ta đi lựa chọn dược liệu khác đi!

Triệu Phong hoàn toàn không để tâm tới nghi vấn của Chu Tố Nhi, khẽ nhếch miệng cười, tỏ ra châm chọc.

- Được, ngươi có thể tùy ý lựa chọn mười loại, dược liệu cùng đẳng cấp với Thiên Hồng Hỏa Phong Sào, không thu phí tổn, nhưng ngươi phải nói cho ta biết phương pháp ngươi trừ độc!

Chu Tố Nhi hàng lông mày dựng ngược, tức giận giậm chân, lập tức muốn giao dịch phương pháp trừ độc của Triệu Phong.

Phải biết rằng, giá trị của Thiên Hồng Hỏa Phong Sào chính là cùng đẳng cấp với một gốc Bích Thủy Thiên Liên.

Ở bên ngoài, cũng là trân tài vô cùng hiếm thấy.

Như vậy, cho dù là Đại Đế của những thế lực đỉnh cấp, cũng không thể cự tuyệt được.

- Ta có rất nhiều nguyên tinh thạch.

Triệu Phong lập tức giải thích.

- Được, ngươi có nguyên tinh thạch, ngươi, thật là tùy hứng.

Chu Tố Nhi tức giận giậm chân, miễn cưỡng nặn ra vẻ tươi cười, thiếu niên này quả thật là tùy hứng.

Cửu hoàng tử cười trộm một phen, hắn cũng không nói cho Chu Tố Nhi thân phận của Triệu Phong, với thu hoạch của Triệu Phong ở trong Không Gian Thần Huyễn, há lại để tâm đến giá trị của những dược liệu này?

Nhìn thấy hắn cự tuyệt Chu Tố Nhi từ ngoài cửa, lại nghĩ đến mình từng bị nàng nhiều lần làm nhục, Cửu hoàng tử không khỏi cảm thấy một trận sảng khoái, phải nhịn xuống mới không cười thành tiếng.

- Ta cần những trân tài Hỏa hệ tốt nhất của ngươi!

Triệu Phong lập tức bày ra công phu sư tử ngoạm.

Nếu là bình thường, có khách nhân nói như vậy, Chu Tố Nhi đương nhiên sẽ rất cao hứng.

Chẳng qua lúc này, ánh mắt nàng lại tràn ngập u oán, từ đầu tới cuối cứ nhìn chằm chằm Triệu Phong, trong lòng chỉ lởn vởn một câu “thật là tùy hứng”.

Vì vậy, Chu Tố Nhi lại lấy ra một ít trân tài Hỏa hệ từ trong kho trân tàng của mình, đưa cho Triệu Phong chọn lựa.

Năng lực của Kim Đồng, có thể giúp Triệu Phong trực tiếp nhìn thấy rõ số lượng hạt Hỏa hệ ẩn chứa trong dược liệu.

Triệu Phong sử dụng Kim Đồng, có thể phân biệt được không ít dược liệu có giá trị với bản thân.

- Tố Nhi tỷ, tỷ hãy suy nghĩ một chút, trong lăng mộ Hoàng tộc, không thiếu trân tài hi hữu, thậm chí là trân bảo thời kỳ Thái Cổ còn sót lại.

Lúc này, Cửu hoàng tử lại lần nữa tiến lên khuyên bảo.

- Ta đã suy nghĩ kỹ rồi, không muốn đi!

Hai mắt Chu Tố Nhi vẫn nhìn chằm chằm vào Triệu Phong đang lựa chọn dược liệu, hoàn toàn không để ý tới Cửu hoàng tử.

- Ta biết tỷ rất ghét phụ hoàng, thế nhưng…

Trong lòng Cửu hoàng tử không khỏi cảm thán.

- Ngươi câm miệng, không cho phép ngươi nhắc đến hắn!

Chu Tố Nhi trực tiếp cắt ngang lời Cửu hoàng tử, ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén.

Triệu Phong đang lựa chọn dược liệu, trong lòng lại thầm kinh ngạc, bây giờ hắn đã suy đoán được thân phận của vị nữ tử này rồi.

Mặt khác, Cửu hoàng tử muốn mời chào Chu Tố Nhi, hẳn là vừa ý với năng lực trị liệu của nàng.

Triệu Phong vốn muốn mua dược liệu, nếu có thể, sẽ thuận tiện trợ giúp Cửu hoàng tử một chút, tiếp cận với người mà hắn muốn mời chào.

Không ngờ Cửu hoàng tử vừa mở miệng, đã xúc phạm vào “vảy ngược” của Chu Tố Nhi, khiến cho việc thương lượng lập tức bị gián đoạn.

- Đương kim Thánh Hoàng yêu thích Thập Tam hoàng tử, rất có thể sẽ đoạt được Thái Tử vị, nếu như ngươi chán ghét đương kim Thánh Hoàng, vậy phải trợ giúp Cửu hoàng tử đoạt được Thái Tử vị, như vậy không phải là rất tốt sao?

Triệu Phong chọn lựa dược liệu xong, liền nở nụ cười ôn hòa, lấy thân phận là người đứng ngoài xem, tùy ý nói.

Tâm linh Chu Tố Nhi giống như bị kích động, mãnh liệt nhìn về phía Triệu Phong, muốn nói nhưng lại không nói ra, một lúc sau, đôi mắt như làn thu thủy lại dõi nhìn về phương xa.

Trong lòng Cửu hoàng tử và Ưng lão đều chấn động, những lời nói của Triệu Phong, quả là tinh diệu tuyệt luân, thật sự là gãi đúng chỗ ngứa.

Hơn nữa, những lời này, chỉ có người bên ngoài nói, mới có sức thuyết phục.

Cửu hoàng tử nhìn Triệu Phong với ánh mắt cảm kích, sau đó lại nhìn về phía Chu Tố Nhi, chờ đợi phản ứng tiếp theo của nàng.

Triệu Phong lấy dược liệu xong, trực tiếp ném vào Trữ Vật Giới Chỉ, sau đó liền rời đi.

Rời khỏi Tiên Dược Các, Triệu Phong lại đi dạo xung quanh một lát, sau đó rời khỏi Giao Dịch phường.

Gió lạnh thổi không ngừng, quét qua khu rừng u tĩnh, đây là một khu vực thưa thớt người.

- Các ngươi quả là kiên nhẫn a.

Triệu Phong dừng bước, bỗng nhiên quay đầu lại, mắt trái tập trung tới vị trí cách mấy ngàn dặm, âm thanh thông qua phương diện linh hồn truyền đến.

- Lên!

Bốn cái bóng màu xám, từ trong rừng cây đột nhiên xông ra, bày ra trận hình tứ giác, vây quanh Triệu Phong.

- Khí tức Ma đạo, Cửu U Cung?

Triệu Phong lạnh nhạt nói, sau đó nhìn về phía một lão giả diện mục âm trầm.

Thần sắc lão giả vẫn bất động, truyền âm trao đổi với ba người khác.

Bọn hắn từ sớm đã bắt đầu theo dõi Triệu Phong, cho đến khi phát hiện Triệu Phong tiến vào Tiên Dược Các, còn trao đổi với Cửu hoàng tử ở trên tầng tám, bọn hắn liền cẩn thận hơn.

Thời kỳ hiện nay, thập phần mẫn cảm, đặc biệt là những chuyện có liên quan tới cuộc tranh đoạt Thái Tử.

Nếu như Triệu Phong bị Cửu hoàng tử mời chào, mà bọn hắn lại đến ám sát. Như vậy thì chuyện này sẽ bị Hoàng tộc nghiêm tra, hành vi quấy nhiễu đến cuộc tranh đoạt Thái Tử, sau lưng liên hệ trọng đại, cho dù là Cửu U Cung cũng sẽ chật vật một phen.

Bỗng nhiên, trong tay lão giả xuất hiện một tấm lệnh bài kim loại màu đen, bên trên nổi lên một trận linh hồn dao động, một luồng tin tức liền tiến vào linh hồn lão giả.

Lão giả âm trầm nhìn về phía ba bóng đen khác, khẽ gật đầu.

Lập tức, bốn vị Đại Đế Ma đạo, liền triển khai lực lượng Tiểu Thế Giới, dung hợp lẫn nhau, lực lượng quy tắc vô hình, thẩm thấu khắp hư không.

Triệu Phong phảng phất lâm vào thế giới hắc ám, từng đạo dòng chảy mãnh liệt không ngừng gào thét cuộn trào trong bóng đêm, chấn động nhân tâm.

Lực lượng quy tắc của Tiểu Thế Giới trói buộc, không gian chấn động không ổn định, dưới loại tình huống này, Mê Không Giới hoàn toàn không thể sử dụng được.

- Lần trước Cửu U Cung đã chết một vị Thánh Chủ, còn không chịu tiếp thu giáo huấn?

Thần sắc Triệu Phong vẫn tự nhiên, khẽ cười.

- Tiểu bối, nếu như không dựa vào Thứ Thần Khí, ngươi có thể đánh chết Cửu U Ma Chủ?

Toàn thân lão giả bị bao trùm trong hắc lưu (*), không khỏi cười nhạo.

(*) dòng chảy màu đen

Triệu Phong chẳng qua chỉ là Hư Thần Cảnh hậu kỳ, cho dù có thiên phú trác tuyệt, thủ đoạn thần thông, thì ba vị Đại Đế vô địch bọn hắn và một vị Đại Đế đỉnh phong, cũng đủ xử lý rồi.

Hơn nữa, họn hắn cũng đã có phương án đối chiến rồi.

Bốn người vây quanh Triệu Phong, sau đó sẽ dùng công kích cự ly xa để tiêu hao.

Một khi Triệu Phong sử dụng Thứ Thần Khí Lục Thần Tiễn, bọn hắn sẽ nhanh chóng tản ra, cùng lắm cũng chỉ có một người vẫn lạc.

Chuyện này còn phải xem vận khí của bản thân.

Bốn vị Đại Đế bỗng nhiên ra tay, bên trong Tiểu Thế Giới của bản thân, uy năng công kích lập tức tăng lên, còn Triệu Phong thì lại gặp phải áp chế trùng trùng điệp điệp.

- Thánh Lôi Bá Quyền!

Toàn thân Triệu Phong nổi lên kim quang lôi văn chớp động, thân hình tựa như khuếch trương, không khác gì cự nhân lôi điện kim lam, lực phách cường hoành, khiến cho Tiểu Thế Giới của bốn vị Đại Đế, đều xuất hiện dấu hiệu vặn vẹo, mơ hồ có xu thế không ổn định.

Rầm rầm rầm…

Công kích của bốn vị Đại Đế, đánh lên ngoài thân của Triệu Phong, tóe lên một trận tia chớp lôi điện, sau đó biến mất hoàn toàn.

- Cái gì, khí lực của tiểu bối này, đã mạnh đến trình độ này rồi ư?

Trong lòng lão giả âm trầm, thầm kinh ngạc.

Trong tình báo có miêu tả khí lực phòng ngự của Triệu Phong vô cùng kinh người, nhưng không ngờ rằng lại mạnh đến trình độ như vậy, không ngờ có thể ngạnh kháng công kích thăm dò của bốn vị Đại Đế.

Cứ như vậy, quả thật rất khó để bức Triệu Phong sử dụng Lục Thần Tiễn trong tay.

- Toàn lực ra tay!

Trong một đạo Ma Diễm Hắc Sắc khác, thanh âm của một bà lão truyền ra, song chưởng đánh ra một trận hỏa diễm hắc bạch quỷ dị.

- Kẻ này, tuyệt không thể lưu!

Trong tay lão giả âm trầm xuất hiện một cây thủ trượng hắc bạch cốt, trên thủ trượng là một viên ma châu ngăm đen, tản ra khí tức âm trầm kinh nhiếp tâm thần.

- Ma Thiên trùng kích.

Lão giả âm trầm huy động thủ trượng hắc bạch cốt, Ma quang u ám như mực tràn ra, trong đó còn kèm theo linh hồn dao động.

Rầm rầm rầm…

Vốn vị Đại Đế vận chuyển uy lực Ma đạo, không hề giữ lại, toàn lực xuất thủ.

Toàn bộ thế giới hắc ám, bốc lên ma khí kinh thiên, phát ra từng trận gào khóc thảm thiết.

- Ha ha, tới hay lắm!

Thánh Lôi Hộ Thể!

Ô...ô...ô...n...g!

Quanh người Triệu Phong, bỗng nhiên hình thành một tầng lôi tráo phong cách cổ xưa, hào quang rực rỡ, kèm theo đó là từng trận thanh âm Phong Lôi nổ vang.

Toàn bộ công kích, bị Lôi Cương hộ thể ngăn cản, nhất thời, lôi điện oanh tạc, hào quang xen lẫn.

Ầm...

Bên ngoài thân thể, màn hào quang cổ xưa lóe sáng, lôi điện chập chờn, lập tức toàn bộ công kích đều bị đánh nát bấy.

Mà công kích linh hồn thẩm thấu vào, tiếp xúc với Lôi Kiếp Hồn Thể, liền bị lực lượng Lôi Kiếp điên cuồng công kích, trực tiếp chôn vùi.

Toàn bộ quá trình, Triệu Phong đều quan sát kỹ lưỡng.

Hắn bỗng nhiên nghĩ ra một ý tưởng, bản thân có nên tham khảo “Thánh Lôi Hộ Thể”, sau đó sáng tạo ra bí thuật phòng ngự linh hồn hay không?

Chẳng qua lúc này, tốt nhất nên tạm gác suy nghĩ đó qua một bên đã.

Thánh Lôi Thể của Triệu Phong sau khi đạt tới tầng thứ năm đỉnh phong, chưa bao giờ chính diện chiến đấu với người khác.

Hiện nay, vừa vặn có người đưa tới cửa, trợ giúp Triệu Phong tôi luyện Thánh Lôi Thể Phách, kích phát ra lực lượng khí lực đã lắng đọng hơn nửa năm trong cơ thể.

Bỗng nhiên, lực lượng Tiểu Thế Giới khắp bốn phía hư không, đột nhiên tản đi.

Bốn tên Đại Đế Ma đạo, đã thi triển bí thuật chạy trốn.

- Không tốt, thực lực bại lộ quá nhiều, dọa bọn chúng chạy rồi.

Triệu Phong có chút xấu hổ, sau đó cười lạnh, gằn giọng nói:

- Các ngươi chạy được sao?

Ầm...

Những lời này, cùng lúc vang lên trong linh hồn của bốn vị Đại Đế, khiến linh hồn của bọn hắn run rẩy một phen, toàn thân ứa ra mồ hôi lạnh, thi triển phương pháp ẩn độn, tăng cường tốc độ.

Ô...ô...ô...n...g! Ô...ô...ô...n...g!

Trong mắt trái của Triệu Phong, Kim Đồng màu hổ phách phóng ra một luồng linh hồn dao động, phát ra vô số tia sáng màu vàng.

Trên đỉnh đầu lão giả âm trầm, xuất hiện một cái Di Thiên Chi Mâu kim sắc trong suốt, từ trong đó bắn ra một đạo Tinh Thần Thứ Lôi Điện kim sắc, trực tiếp tràn vào linh hồn lão giả.

Tinh Thần Thứ Lôi Điện kim sắc, có tính xuyên thấu nhất định, liền xâm nhập sâu vào linh hồn, sau đó lực lượng Lôi Kiếp điên cuồng công kích, khiến cho thân thể lão giả trực tiếp rơi xuống.

Đồng thời, trong mắt trái của Triệu Phong bắn ra một đạo kim quang nhàn nhạt, không chút trở ngại, xuyên thấu hết thảy, chiếu xạ mấy ngàn dặm, bắn lên đầu những bóng đen đang chạy trốn.

Một màn quỷ dị xuất hiện, đầu của đám bóng đen này đột nhiên biến mất, sau đó thân thể liền rơi xuống.

Lôi Dực Thiểm Không!

Sau khi thi triển hai lần Đồng thuật, toàn thân Triệu Phong liền hóa thành một đạo Lôi Quang đỏ thẫm, tan biến trong hư không.

Một khắc sau.

Triệu Phong đã trực tiếp xuất hiện cách ngoài mấy ngàn dặm, khí lực Kim Lôi rực rỡ vô hình tràn ngập.

Đôi Xích Lôi Quang Dực sau lưng mạnh mẽ mỡ ra, Lôi Hỏa phong bạo đầy trời, đan xen trong thiên địa.

Bà lão sắc mặt tái nhợt, từ trong bóng đen lộ ra ngoài.

Thánh Lôi Phách Quyền!

Triệu Phong vung ra hai quyền, đánh ra từng đạo quyền kình lực phách kinh nhiếp thiên địa, tựa như Lôi Sơn, bá đạo bễ nghễ, nuốt chửng toàn bộ bà lão áo đen.

- Không chết ư?

Triệu Phong khẽ ồ một tiếng, ánh mắt tập trung vào hư không, bóng đen lập lòe.

Ầm...

Triệu Phong vận chuyển huyết mạch Huyết Ma Dương, trong cơ thể đột nhiên chấn động, toàn thân bùng phát một trận liệt diễm rực rỡ.

Phốc… Phốc… Phốc…

Triệu Phong đánh ra một cái vòi rồng liệt diễm lôi quang, tựa như một cái lôi cầu huyết hồng, bộc phát tốc độ không gì sánh nổi, phóng thẳng về phía trước.

Ầm...

Bà lão vị một đoàn Viêm Lôi huyết sắc đánh trúng, thân hình trực tiếp nát bấy.

Meo ô…

Một cái bóng xám lóe lên, Tiểu Tặc Miêu xuất hiện trên vai Triệu Phong, bộ dạng tựa như muốn tranh công.

Bốn vị Đại Đế, đều vẫn lạc.

Triệu Phong thở dài một hơi, tại Đoan Mộc gia, hắn bị mọi người áp bách, có rất nhiều nguyên nhân nên không thể động thủ, chỉ có thể nhịn xuống một bụng lửa giận.

Hiện nay, đám người Cửu U Cung chủ động chạy tới, khiến cho hắn phát tiết một phen, quả đúng là tri kỷ.

Thu thập xong bốn người này, Triệu Phong liền mỉm cười, nhìn về phương xa, nói:

- Hai vị, màn biểu diễn này, xem có thích không?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi