CHUNG CỰC TOÀN NĂNG HỌC SINH

Ước Định

- ---------------------

Trong bất kỳ Tông Môn nào, Thiên Tài Luyện Đan đều là những người nổi bật

Chu Duyên thuộc dạng người như thế.

Thân là người của Luyện Đan Đường còn là người nổi bật bên trong Nội Môn Đệ Tử, những Nội Môn Đệ Tử khác làm sao không nể mặt cho được? Đây cũng là lý do vì sao Chu Duyên công khai theo đuổi Đinh Hương, đồng thời cũng không ai dám cạnh tranh với hắn.

Không nên đắc tội với một Nội Môn Đệ Tử có tiềm lực như Chu Duyên nha!

Trong lúc Chu Duyên đang nghiên cứu một quyển Đan Thư trong phòng, một thanh niên hồng hộc chạy tới.

- Chu sư huynh, không xong rồi!

- Thế nào?

Chu Duyên buông quyển Đan Thư xuống thản nhiên hỏi lại.

- Đinh Hương Tiểu Thư mời Diệp Hạo đến phòng của nàng chỉ điểm tu luyện.

Thanh niên kia gấp rút nói.

- Cái gì?

Sắc mặt Chu Duyên trầm xuống.

Chu Duyên đã sớm coi Đinh Hương là người của mình, hiện tại Diệp Hạo đi gian phòng của Đinh Hương, rõ ràng đã chọc đến hắn.

- Ta cũng phải nhìn xem tên Diệp Hạo này có phải có Ba Đầu Sáu Tay hay không?

Chu Duyên đứng lên, nhanh chân đi đến tiểu viện của Đinh Hương.



- Ngươi muốn thỉnh giáo vấn đề gì?

Sau khi đến gian phòng của Đinh Hương, Diệp Hạo đánh giá xung quanh một cái rồi hỏi.

- Chúng ta ngồi đây nói chuyện phiếm không tốt sao?

Đinh Hương chớp mắt nói.

- Tốt.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

- Nghe nói ngươi từ hạ giới đến.

- Đúng vậy a.

- Đại Lục nào vậy?

- Cái này không tiện nói cho ngươi biết.

Đinh Hương và Diệp Hạo trò chuyện những chủ đề không mấy đặc sắc, mà khi Đinh Hương không biết nên hỏi gì nữa thì một tiếng gầm vang lên bên ngoài tiểu viện của cô nàng.

- Diệp Hạo, ngươi cút ra đây cho ta.

Thần sắc nơi đáy mắt của Đinh Hương lộ ra vui vẻ.

Diệp Hạo lườm Đinh Hương một cái nói.

- Ngươi đang chờ tên gia hỏa này đến, đúng không?

- Cái gì?

Đinh Hương một mặt mờ mịt nói.

Diệp Hạo cười cười rồi đứng lên đi về ra ngoài cửa.

Sau khi đến cửa tiểu viện, Diệp Hạo gặp ngay một thanh niên mặc Luyện Đan bào màu trắng.

- Chuyện gì?

Diệp Hạo nhàn nhạt hỏi.

- Cút ra đây cho ta.

Chu Duyên gầm thét.

- Ta muốn biết ngươi có biết xấu hổ hay không a, một Thượng Tiên lại khiêu chiến một Chân Tiên như ta.

- Ngươi sợ.

- Sợ? Còn không đến mức đó.

Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu nói.

- Như vậy đi, sau ba tháng ta và ngươi tại Sinh Tử Đài phân một trận cao thấp.

- Sinh Tử Đài?

Toàn trường xôn xao.

Không ai nghĩ Diệp Hạo dĩ nhiên đưa ta yêu cầu này.

Sắc mặt của Đinh Hương liên tục biến đổi.

Sinh Tử Đài không phải chỗ đùa giỡn nha.

Ở nơi này dù có đánh chết đồng môn thì cũng không ai hỏi đến.

- Có vấn đề gì sao?

Diệp Hạo hài hước nhìn Chu Duyên nói.

- Nếu chưa đủ thì chúng ta đánh cuộc thêm một 1 vạn Công Đức Trị nữa.

- 1 vạn Công Đức hu Duyên ngẩn người.

Dù cho Chu Duyên có tài đại khí thô, thì 1 vạn Công Đức Trị cũng không ít đâu.

- Cảm thấy ít, vậy thì 3 vạn đi. Thế nào?.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút rồi nói.

- Ngươi nói đó nghe.

Chu Duyên phản ứng kịp đáp lời.

- Sau ba tháng, trên Sinh Tử Đài cược thêm 3 vạn Công Đức Trị.

- Không sai.

- Ngươi nhất định phải chết!

Ánh mắt Chu Duyên nhìn Diệp Hạo tràn đầy sát ý.

Do quy định của Tông Môn nên Chu Duyên không thể hạ tử thủ với Diệp Hạo, thế nhưng Diệp Hạo lại chủ động nhắc đến Sinh Tử Đài, như vậy dù hắn giết Diệp Hạo trước mặt mọi người thì cũng không có cái gì.

Còn có thể thu được 3 vạn Công Đức Trị, món hời như thế sao lại không nhận lời.

- Ha ha.

Đám người Chu Duyên rời đi, Diệp Hạo cũng thản nhiên đi ra khỏi tiểu viện của Đinh Hương.

- Không thể không nói ngươi rất thông minh.

Lúc này Bạch Lộ xuất hiện.

- Cái gì?

Diệp Hạo nhìn Bạch Lộ nói.

- Chu Duyên hùng hổ mà đến, nếu ngươi không đưa ta tỷ thí, Chu Duyên khẳng định sẽ không từ bỏ ý đồ.

Bạch Lộ bình tĩnh nói.

- Ngươi vì bản thân trì hoãn ba tháng, vấn đề là ba tháng sau dù ngươi có đặt chân đến Thượng Tiên cảnh thì sao, ngươi cảm thấy mình có thể trở thành đối thủ của Chu Duyên à?

- Không thử làm sao biết được.

- Ngươi tự tin.

- Trước giờ ta luôn rất tự tin.

- Vậy chúc ngươi may mắn.

Diệp Hạo cười cười trở về tiểu viện của mình.

- Tỷ tỷ, tên Diệp Hạo này trong ba tháng có thể đặt chân đến Thượng Tiên Cảnh hả?

Đinh Hương cắn bờ môi hỏi.

- Sự việc do muội gây ra? Bây giờ biết hỏng việc rồi sao?

Bạch Lộ trừng Đinh Hương một cái nói.

- Tỷ tỷ, muội đang hỏi tỷ đấy?

- Tỷ cảm thấy muội không nên lo lắng cho Diệp Hạo có thể đặt chân đến Thượng Tiên Cảnh hay không, dù hắn có thể đặt chân đến Thượng Tiên Cảnh trong vòng ba tháng thì hắn có bao nhiêu thời gian để vững chắc cảnh giới này đây?

Bạch Lộ hơi lắc đầu đáp.

- Chớ quên ba năm trước, Chu Duyên đã đến Thượng Tiên hậu kỳ rồi.

- Đôi bên chênh lệch quá lớn, Diệp Hạo không có chút hi vọng thắng nào.

Ba tháng thời gian đối với Tu Sĩ bình thường muốn đột phá từ Chân Tiên Đỉnh Phong lên Thượng Tiên Cảnh quả thật rất khó khăn.

Bất quá Diệp Hạo toàn lực đột phá thì vẫn không có vấn đề gì, hắn còn có thể vận dụng Tiên Cung.

Sau khi vận dụng Tiên Cung, tốc độ tu luyện của Diệp Hạo sẽ tăng lên gấp 5 lần.

Gấp 5 lần a!

Lại thêm Diệp Hạo dùng Trung Phẩm Tiên Thạch để tu luyện.

Nhiều tài nguyên như vậy nếu hắn không đột phá mới lạ đấy.

Thời gian cứ như vậy thấm thoát trôi qua.

Bất quá việc Diệp Hạo đặt cược cùng Chu Duyên thì cả Nội Môn đều biết được.

- Đệ Tử mới đến mà phách lối như vậy?

- Người nào nói không phải đây?

- Ba năm trước Chu Duyên đã đặt chân đến Thượng Tiên hậu kỳ, mà Diệp Hạo mới chỉ đến Chân Tiên Đỉnh Phong mà thôi, song phương chênh lệch quá lớn đi.

- Đừng nói Diệp Hạo có thể đột phá hay không, dù đột phá thì như thế nào?

- Vì một Đinh Hương không đáng a.

- Từ xưa đến nay người bị sắc đẹp làm mù quáng còn chưa đủ nhiều sao?

Ước chừng hai tháng sau gian phòng Diệp Hạo vang lên tiếng đập cửa.

Tinh quang trong mắt Diệp Hạo lóe lên.

Hai tháng tu luyện, hắn cũng đã đặt chân đến Thượng Tiên Cảnh, hiện tại hắn đang củng cố cảnh giới Thượng Tiên sơ kỳ này.

Nghe tiếng đập cửa Diệp Hạo vung tay lên thì cửa mở ra.

- Chuyện gì?

Diệp Hạo biết rõ nếu không có chuyện quan trọng thì Dạ Tuyết sẽ không tùy tiện gõ cửa hắn đâu.

- Đây là Linh Đan do Bán Hạ Tiểu Thư đưa tới.

Thần Niệm Diệp Hạo quét qua lộ vẻ kinh ngạc.

Thượng Thanh Đan.

Lúc này trong mắt Diệp Hạo xuất hiện hình ảnh của Bán Hạ.

Bạch Lộ, Bán Hạ, Đinh Hương ba nữ, Bạch Lộ thì tỉnh táo cơ trí, Đinh Hương ưa thích chời đùa, Bán Hạ ôn nhu thiện lương.

Ba nữ tử mang ba tính cách khác biệt nhau.

- Nói cho Bán Hạ, Thượng Thanh Đan ta nhận.

Diệp Hạo hơi hơi trầm ngâm một chút rồi nói.

Kỳ thật trong tay Diệp Hạo vẫn còn một viên Thượng Thanh Đan.

Bất quá hắn cũng không cự tuyệt hảo ý của người khác.

Diệp Hạo thu hồi Thượng Thanh Đan tiếp tục củng cố cảnh giới của bản thân.

Ba tháng thời gian nhanh chóng trôi qua.

Hôm nay trước Sinh Tử Đài tụ tập rất nhiều Tu Sĩ.

Chu Duyên mặc một bộ kiếm bào màu lam lạnh lùng đứng bên trên Sinh Tử Đài.

- Sắp đến lúc rồi, tại sao Diệp Hạo còn chưa tới?

- Diệp Hạo có phải sợ quá mà không dám đến luôn không?

- Ta cũng cảm thấy hơn phân nửa là thế, Diệp Hạo không dám đến ứng chiến đâu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi