CHỨNG KIẾN THẦN THÁM

Edit: Cải Trắng

Rohan Wolf chết một cách bất ngờ làm Chúc An Sinh với Trì Trừng trở tay không kịp. Hơn nữa, cảnh sát trưởng ở đầu dây bên kia còn nói rằng, cái chết của Rohan Wolf không giống bình thường khiến Chúc An Sinh thêm tò mò. Có điều, vì cô bất thình lình nhận được sự chú ý quá lớn nên hiện tại không cách nào ra khỏi cửa, Trì Trừng đành một mình tới Pittsburgh.

Để giải quyết hoàn cảnh khó khăn trước mắt, Chúc An Sinh nhận lời mời tham gia một talk show. Cô muốn người bên ngoài hoàn toàn lãng quên đi vầng sáng của cô và bước đầu tiên làm là cô không tiếp tục trốn tránh nữa. Bởi vì trong mắt người khác, làm thế chỉ tăng thêm độ thần bí.

Trước khi tham gia chương trình, Chúc An Sinh gặp lại William Cruz và Jennifer, hai người đã hợp tác với cô trong vụ án tay súng "u linh". Chính vì vậy, họ cũng trở thành khách quý của chương trình.

Chúc An Sinh gặp lại hai người họ đúng lúc cô ngồi ăn trưa tại nhà hàng bên cạnh đài truyền hình. Việc hai người nắm tay nhau đi vào làm cô trợn tròn mắt.

Jennifer là người đầu tiên phát hiện ra Chúc An Sinh. Sau đó, cô ấy lập tức kéo William Cruz tới chào hỏi cô.

"Đã lâu không gặp, An Sinh." Jennifer tươi cười chào hỏi.

"Đã lâu không gặp."

Chúc An Sinh nuốt nốt miếng thức ăn trong miệng, chìm trong khiếp sợ khi biết mối quan hệ của William Cruz và Jennifer. Lúc giải quyết vụ án tay súng sát thủ, cô chẳng bao giờ nghĩ tới chuyện hai người này lại yêu nhau.

Jennifer với William Cruz ngồi xuống đối diện Chúc An Sinh. Đợi phục vụ lên gọi đồ xong xuôi, cô mới có cơ hội hỏi han.

"Hai người ở bên nhau sao? Từ bao giờ thế?"

Câu hỏi của Chúc An Sinh có lẽ đã khiến Jennifer nhớ lại những kỷ niệm ngọt ngào, nụ cười cũng hạnh phúc hơn.

"Thật ra, hồi hợp tác trong vụ án tay súng kia, tôi đã quen William. Khi đó, William ngỏ lời muốn hẹn hò với tôi nhưng tôi từ chối. Sau vụ ấy, không ngờ chúng tôi lại được hợp tác thêm với nhau ở vụ tự sát tại trường học. Và cũng kể từ đó, tôi đồng ý bên nhau."

Chúc An Sinh gật đầu, cười. Dù vậy, cô vẫn thấy hơi lạ. Nếu cô nhớ không nhầm thì William Cruz có một cô con gái. Chẳng lẽ, anh ta ly hôn?

Chúc An Sinh rất muốn hỏi rõ nhưng thấy mình làm vậy là không được lịch sự. Cũng may, William Cruz hiểu được suy nghĩ của Chúc An Sinh nên chủ động cởi bỏ nghi ngờ.

"Lần hợp tác trước tôi chưa kịp nói với cô An Sinh rằng mình là một người bố độc thân."

Chúc An Sinh hiểu ngay, lập tức cười chúc phúc William Cruz với Jennifer: "Vậy thì chúc mừng hai người nhé. À, sao hôm nay cả hai lại tới đây?"

"Còn không phải là nhờ phúc của cô sao? Tôi với William tới đây là để tham gia phỏng vấn đó. Không ngờ là có một ngày tôi lại được lên ti vi. Lần này, tôi nhất định phải tìm cơ hội xin chữ ký của Jimmy Fallon." Jennifer say mê nói.

"Hóa ra hai vị khách mời khác là hai người."

Ban đầu, Chúc An Sinh cũng nhận được tin là sẽ có thêm hai vị khách mời khác tham gia talk show với cô nhưng lại không nghĩ tới họ là William Cruz và Jennifer.

"Tôi phải cảm ơn cô rất nhiều đó An Sinh. Nếu không có cơ, tôi sẽ chẳng có cơ hội tới nơi này. Hi vọng chốc nữa tôi có thể gặp được Jimmy Fallon, để anh ấy ký tên lên áo phông của tôi."

"Không gặp được cũng chẳng vấn đề gì đâu. Đến lúc đó, cô có thể nhờ MC chương trình là Mason giúp. Chắc là hắn sẽ giúp cô có được chữ ký."

Chúc An Sinh hơi hâm mộ Jennifer, bởi vì mục đích cô tới đây không giống cô ấy lắm. Cô không quá muốn tham gia chương trình này. Nhận lời mời tham gia đơn giản là vì cô muốn thoát khỏi sự truy đuổi của truyền thông mà thôi. Cái cô mong mỏi là được đi Pittsburgh với Trì Trừng, xem nguyên nhân tử vong của Rohan Wolf.

Cảnh sát trưởng nói cái chết của Rohan Wolf bất bình thường. Vậy ai là người giết hắn? Mục đích giết hắn của người đó là gì? Những nghi vấn đó luôn quẩn quanh giày vò Chúc An Sinh.

Từ đây tới lúc ghi hình còn khoảng một tiếng đồng hồ nữa, Chúc An Sinh tạm thời rời khỏi chỗ Jennifer với William Cruz. Cô phải gọi điện cho Trì Trừng hỏi thăm tình hình vụ án mới được. Nếu không, cả ngày nay cô sẽ đứng ngồi không yên mất.

**

Vì biết Trì Trừng muốn đến nên cảnh sát trưởng giữ nguyên hiện trường vụ án. Anh chạy tới nơi thì thấy thi thể của Rohan Wolf vẫn ở nguyên vị trí cũ.

Nhìn thoáng qua Rohan Wolf đang nằm trong quan tài, Trì Trừng suýt chút nữa thì tưởng hắn đang ngủ, vì biểu cảm trên gương mặt ấy rất bình thản.

Rohan Wolf mặc một bộ âu phục được cắt may khéo léo. Thậm chí, Trì Trừng còn thấy hắn tạo cả kiểu tóc, hai tay rất tự nhiên đặt ở trên bụng, trước ngực đặt một cành hoa bỉ ngạn.

Ngoại trừ nhiệt độ cơ thể lạnh băng, làn da tái nhợt thì Trì Trừng tìm không ra cái gì khác. Rohan Wolf cứ lẳng lặng nằm im trong quan tài.

"Vì sao các ông lại cho rằng cái chết của Rohan Wolf bất bình thường?" Trì Trừng nghi ngờ hỏi cảnh sát trưởng. Nhìn Rohan Wolf thế này giống tự sát hơn.

"Bởi vì quan tài này có nắp khóa. Trải qua một hồi nghiên cứu, chúng tôi thấy rằng cái khóa này chỉ có thể khóa ở bên ngoài. Thế nên, chắc chắn đã có người đặt Rohan Wolf vào đây và khóa quan tài lại." Cảnh sát trưởng giải thích cho Trì Trừng.

Lúc này, Trì Trừng mới quan sát phần khóa của quan tài. Cảnh sát trưởng nói không sai, trên quan tài có một cái khóa. Dù là bộ âu phục Rohan Wolf đang mặc trên người hay quan tài thì đều được tỉ mỉ thiết kế. Trì Trừng liếc mắt một cái cũng có thể nhận ra đây toàn là đồ xa xỉ.

"Nếu đây không phải do Rohan Wolf tự biên tự diễn thì sẽ là một vụ sát hại mang tính chất nghi thức."

Trì Trừng vừa nói vừa đeo găng tay lên, lấy cành hoa bỉ ngạn đặt trước ngực Rohan Wolf ra.

"Trì Trừng tiên sinh, anh biết loài hoa này không? Trước giờ tôi chưa từng thấy loài hoa nào kỳ quái như này." Cảnh sát trưởng tò mò hỏi.

"Loài hoa này là tỏi trời tỏa, ở khu vực châu Á có khá nhiều. Nó cũng có nhiều tên gọi khác nhau ở các quốc gia khác nhau nữa. Ví dụ như Trung Quốc với Nhật Bản, họ thường gọi loài hoa này là bỉ ngạn hoặc hoa mạn châu sa. Theo họ, loài hoa này tượng trưng cho địa ngục, nở rộ ở ven sông dưới âm phủ, báo hiệu sự tử vong."

Trì Trừng kiên nhẫn giải thích một lượt rồi im lặng ngắm nghía bông hoa bỉ ngạn.

"Vì vậy, rất có khả năng hung thủ chúng ta cần tìm là người châu Á. Hoặc không thì hung thủ cũng là người có hiểu biết nhất định về văn hóa châu Á."

Trì Trừng khám xét thêm một lượt hiện trường, mà kết quả nhận được giống hệt phía cảnh sát, chẳng thu hoạch được gì. Hung thủ không để lại bất kỳ manh mối nào.

Ngay cả lúc pháp y khám nghiệm tử thi Rohan Wolf, Trì Trừng cũng có mặt. Thậm chí, anh còn chủ động giúp pháp y cởi bỏ lớp âu phục của hắn ra.

Cái đầu tiên Trì Trừng thấy được là vết thương trên tay Rohan Wolf. Hiển nhiên, đây là vết thương mà Chúc An Sinh tạo ra. Sau, anh còn phát hiện quanh miệng vết thương có vết bỏng nên ngay lập tức loại bỏ hẳn trường hợp Rohan Wolf tự sát.

Miệng vết thương của Rohan Wolf bị bỏng do hắn muốn ngăn máu chảy ra từ đó. Điều này chứng tỏ rằng hắn có khát khao được sống nên Trì Trừng càng thêm khẳng định việc hắn bị sát hại.

Trì Trừng tiếp tục tìm kiếm manh mối khác trên cơ thể Rohan Wolf, nhờ pháp y lật người hắn lại và trông thấy hình xăm sừng dê trên lưng hắn.

Quả nhiên, mọi thứ giống hệt như suy đoán của Trì Trừng. Rohan Wolf là người của tổ chức thần bí đó. Mà điều đó càng làm tăng thêm nghi hoặc trong lòng Trì Trừng.

Cái chết của Rohan Wolf mang ngập tính chất nghi thức nên không thể là người bình thường giết được. Rốt cuộc là ai đã ra tay với hắn?

Nghi ngờ đầu tiên của Trì Trừng nhắm thẳng vào tổ chức thần bí. Dù sao thì liên minh này quá biến thái, xuất hiện chuyện này cũng dễ hiểu thôi.

Mà sau đó, Trì Trừng càng không hiểu nổi. Tại sao tổ chức thần bí lại giết Rohan Wolf? Chẳng lẽ là vì hắn làm lộ hành vi phạm tội của mình? Nhưng Para với Sakai Kita cũng bại lộ mà, thậm chí còn bị bắt nữa mà sao không giết?

Pháp y bắt đầu tiến hành khám nghiệm tử thi trong lúc Trì Trừng suy ngẫm. Rất nhanh sau đó, anh phát hiện ra trên cổ Rohan Wolf có vết đen như lỗ kim lưu lại. Bởi vậy, bước đầu suy đoán của bọn họ là có người dùng kim tiêm truyền chất độc vào cơ thể Rohan Wolf.

Báo cáo chi tiết và xét nghiệm chất độc cần thêm một chút thời gian nữa mới có nên Trì Trừng ở lại cục cảnh sát Pittsburgh. Anh nghiêm túc kiểm tra lại một lượt cỗ quan tài kia nhưng chẳng phát hiện thêm gì ngoài sự chế tác hoàn mỹ của nó.

Mãi cho tới ngày hôm sau, khi Trì Trừng chuẩn bị tới phòng thí nghiệm hỏi kết quả phân tích thì nhận được cuộc gọi từ Chúc An Sinh.

**

"Sao tự dưng em lại gọi điện thoại cho anh? Anh cứ tưởng giờ em đang chuẩn bị buổi phỏng vấn trực tiếp phát sóng vào chiều nay." Trì Trừng cố tình trêu chọc.

"Đừng có đùa, em không có nhiều thời gian đâu. Anh nói với em tiến triển bên anh đi." Chúc An Sinh bất đắc dĩ nói.

"Thật ra, anh tới cũng chẳng có tiến triển gì mới, hung thủ không để lại bất cứ manh mối nào. Trước mắt, anh chỉ biết là hung thủ dùng kim tiêm dẫn thuốc độc vào người Rohan Wolf thôi và có vẻ hắn còn giúp Rohan Wolf thay quần áo nữa. Cuộc sống của người này rất giàu có nên quan tài và âu phục hắn chuẩn bị cho Rohan Wolf khá tinh xảo." Trì Trừng thuận lại vụ án một cách đơn giản nhất.

"Vậy anh có tìm được hình xăm sừng dê trên người Rohan Wolf không?"

Nghe Trì Trừng kể lại thôi Chúc An Sinh đã thấy cái chết của Rohan Wolf bất bình thường rồi.

"Có. Hình xăm của hắn nằm ở lưng, có thể xác nhận hắn là người của tổ chức thần bí."

"Biết ngay mà! Nhưng sao người như Rohan Wolf lại bị sát hại?" Chúc An Sinh thấy cái này rất kỳ quái.

"Cái này thì anh cần tiếp tục điều tra. An Sinh, em điều tra thông tin về cây tỏi trời tọa giúp anh được không?"

"Cây tỏi trời tọa? Anh tra cái này làm gì?"

"Bởi vì hung thủ đặt một đóa tỏi trời tọa trên người Rohan Wolf. Anh cảm thấy ở đấy ẩn náu ý nghĩa sâu xa nào đó."

Nghe vậy, Chúc An Sinh lập tức đồng ý với yêu cầu của Trì Trừng. Bây giờ, cô cần phải chuẩn bị tham gia buổi phát sóng trực tiếp kia.

Chúc An Sinh vừa cầm di động lên mạng tra thông tin về hoa bỉ ngạn vừa dạo bước đi vào nhà hàng. Cô tính gọi William Cruz với Jennifer đi cùng với mình nhưng lúc quay về, chỉ có mình Jennifer còn ngồi đó.

"Sao có mình cô ngồi đây thế? William đâu?"

Chúc An Sinh nhìn ngó xung quanh mà không thấy bóng dáng William Cruz.

"William đi WC rồi. Cô tìm anh ấy có việc gì sao?"

"Chúng ta chuẩn bị tới buổi phỏng vấn thôi." Chúc An Sinh nhắc nhở.

Thấy thế, Jennifer xem đồng hồ rồi lập tức gọi phục vụ để thanh toán. Trong lúc chờ William Cruz đi ra, Jennifer thấy Chúc An Sinh cứ cắm cúi vào điện thoại.

"Cô làm gì thế?" Jennifer tò mò hỏi.

"Trì Trừng bảo tôi tra thông tin một loài thực vật."

"Thực vật?"

"Là cái này đây. Cây hoa tỏi trời tọa."

Chúc An Sinh vừa nói vừa giơ di động ra cho Jennifer xem. Trên màn hình là ảnh chụp một cây hoa bỉ ngạn.

Nhìn ảnh chụp, Jennifer ồ một tiếng rồi bật cười.

"Hóa ra thứ này tên là tỏi trời tọa à. Tên kỳ lạ thật đấy."

"Cô biết hoa tỏi trời tọa sao?" Chúc An Sinh hết sức ngạc nhiên vì Jennifer biết đến loài hoa này.

"Mấy hôm trước tôi có tới nhà William chơi, vừa hay thấy được loài hoa kỳ quái này."

Jennifer chìm trong hồi ức nên không biết lời nói của mình như một viên đá ném vào mặt hồ phẳng lặng.

Tác giả có lời muốn nói: Có lẽ mọi người đã quên mất hai nhân vậy William Cruz và Jennifer. Jennifer chính là cô cảnh sát cùng Chúc An Sinh phá vụ bắt cóc trong trùm vụ án u linh sát thủ còn William Cruz là nhân viên FBI lên cùng xuất hiện.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi