CHỨNG MINH TÌNH YÊU BẰNG MỘT ĐỨA CON


Mọe, ăn học vô rồi ngu đần ra.

Bà bầu không được ăn ngải cứu, ăn là hư thai đấy!
Viễn Khang không thương tiếc mà la mắng cô.

Tiết Nhu lúc này mới biết ngải cứu làm hư thai.

Cô chợt rùng mình lẻn nhìn Viễn Khang.

Sắc mặt anh tệ, vô cùng tệ.
Thoáng chốc cô nhận ra Viễn Khang đang giận cô.

Nhưng bây giờ cô biết làm như nào?
Vài giây sau, Tiết Nhu bắt đầu rơm rớm nước mắt kể lễ:
- Chồng người ta cưng vợ chiều vợ bao nhiêu...!Thì chồng mình bạo lực bấy nhiêu...
Chiêu này đúng là có tác dụng, Viễn Khang giật giật mép môi.

Anh nhìn cô dò xét một lúc lâu đã hiểu ra ý đồ của cô vợ:
- Muốn ăn không? Tao mua về cho, mua hẳn mấy kí luôn...
Nhìn sắc mặt anh có vẻ không phải giỡn đâu, Tiết Nhu vội vã lắc đầu, dạo gần đây cô rất nhạy cảm, nghe cái gì làm tổn hại đến thai nhi đều tránh hết.

Ngải cứu là do cô không biết nên mới đặt mua...
- Vợ yêu của chồng ơi đừng giận nữa nha...
Tiết Nhu chu chiếc mỏ đo đỏ nhỏ nhắn ra dỗ ngọt anh.

Viễn Khang ngay tức khắc phì cười.

Cô liền nhanh chóng đứng dậy nhảy sang đùi anh ngồi, tay ôm lấy cổ anh:
- Eo ôi, vợ yêu mà giận chồng và con sẽ buồn lắm đấy! - Vừa nói cô vừa chỉ vào phần bụng của mình.
Viễn Khang tay giữ eo cô, tay xoa xoa phần bụng chưa nhô lên, anh cất cao giọng nhắc nhở:
- Tao là chồng, mày là vợ!
Tiết Nhu lắc đầu:
- Tao biết mày thụ mà, nên tao là chồng cho...
Viễn Khang nhìn vẻ mặt đáng yêu của cô chỉ muốn ôm hôn cho nát cái mặt yêu nghiệt.
Không biết thế nào, cô chỉ thấy anh thở dài bất lực:
- Dạ rồi...!Chị chồng, chị chồng muốn ăn gì để anh vợ đút?
Tiết Nhu bật cười sặc sụa.

Cô ho khan một tiếng rồi nói với tông giọng trầm:
- E hèm, chị chồng muốn ăn cái đùi gà đó...!Cái bự nhất nha!
Viễn Khang chỉnh tư thế cho cô ngồi trên đùi anh dễ chịu nhất.

Anh chồm người gấp cái đùi gà đưa cho cô, cô lắc đầu:
- Sai rồi, anh vợ phải cầm cho chị chồng ăn cơ!
Viễn Khang bật cười đành đút cái con vợ mập này ăn.

Cái đùi gà lớn còn chưa đưa tới mà cái miệng kia đã há to chờ đợi.

Viễn Khang không kìm được lòng mà giữ lấy đầu cô mạnh mẽ phủ môi mình lên môi cô.


Chiếc môi khô ráp vừa chạm vào chiếc môi mềm mại kia đã không tự chủ mà mút lấy mút để.
Tiết Nhu bị cướp đi khí oxy một cách bất ngờ khiến cô ngơ ngác.

Vài giây sau định hình lại trong vô giác tiếp nhận nụ hôn của Khang.
Hai chiếc lưỡi lăn tăn quấn lấy nhau, hơi thở quen thuộc xộc vào mũi nhanh chóng khiến Tiết Nhu bừng tỉnh.

Hai má cô ửng hồng ngại ngùng đẩy anh ra:
- Ta...!Tao không lấy đi danh dự con gái của mày chứ?
Viễn Khang trầm ngâm im lặng khiến lòng cô bồn chồn, anh thở hắt một hơi ghé sát vào tai cô, giọng anh ma mị:
- Hình như anh chưa từng nói anh là gay?
Hai má Tiết Nhu thoáng chốc đã đỏ ửng lên, cô vội đưa tay lên ôm mặt mình, đôi mắt to tròn ngất ngây nhìn Viễn Khang.

Chơi với nhau 15 năm, đây là lần đầu tiên cô cảm thấy Khang đàn ông hơn bao giờ hết.
Đôi môi mềm mại vô thức mấp máy:
- Mày...!Mày...
Không để Tiết Nhu nói thêm, Viễn Khang một lần nữa đớp lấy đôi môi căng mọng, cướp lấy hơi thở của Tiết Nhu.

Lần này anh rất nhẹ nhàng, nhẹ nhàng hôn cô cưng nựng...!Đây là bước đầu để chứng minh bản thân anh.
15 năm qua chưa bao giờ anh nói mình là gay.

Là do cô ngốc Tiết Nhu này tự nghĩ như thế.

Vì muốn làm cô vui anh mới có mất cái trò "chị chị em em" chứ anh đây trai thẳng nhé!
Nụ hôn ngắn ngủi nhẹ nhàng nhưng đầy ấm áp kết thúc, sau màn hôn ấy thì Tiết Nhu hoàn toàn đơ cứng người.

Mặt mài đều đỏ cả lên như trái cà chua chín.
Cô bắt đầu ú ơ:
- Mày...!Mày...
Viễn Khang thở dài ngao ngán, giọng anh trầm bổng:
- Một tiếng mày, hai tiếng tao nữa là anh hôn nát cái môi em!


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi