CÔ CÔNG QUẢ THỤ

Kim Jaejoong kéo bạn trai cũ ra khỏi nhà hàng liền bỏ gã lại, một mình đi lên phía trước. Nhưng người nào đó rất không thức thời đuổi theo.

“Jaejoong, em đến cùng là làm sao vậy? Chúng ta nói chuyện đi!” Kalye giữ chặt cánh tay Jaejoong.

“Không có gì a, em chỉ là tâm tình không tốt lắm mà thôi. Em đang muốn suy nghĩ lại chuyện của chúng ta, cho nên em chỉ muốn yên tĩnh một chút.” Jaejoong quay đầu, khẽ cười cười với gã.

“Vậy em cũng phải nói cho anh biết một tiếng ah, em có biết anh lo lắng cho em như thế nào không? Anh tìm Junsu rất nhiều lần rồi, nhưng Junsu như thể rất chán ghét anh, anh không biết chuyện gì đã xảy ra nữa.” Giọng Kalye nghe như thể rất vô tội, Jaejoong quay mặt đi.

Sau đó lại từ từ quay lại nhìn Kalye, nói một câu.

“Thật xin lỗi, để anh lo lắng rồi!”

Kalye nghe thấy như vậy, hiểu rõ, Jaejoong của gã trở về rồi, mọi việc đều không thay đổi, Jaejoong lại quay về bên gã rồi.

Trước đó không lâu, đích thật gã đã nghe được vài tin về Jaejoong.

Jaejoong hiện giờ tựa hồ rất thân thiết với sếp, hai người còn cùng nhau đi Thái Lan.

Kalye cũng nhận ra, nếu không liên lạc với Jaejoong, tựa hồ gã không xứng với hai chữ “Bạn trai” rồi.

Hơn nữa, quan trọng nhất là, những tin tức này bất lợi với kế hoạch chiếm đoạt nhà của Jaejoong. Vì an toàn của căn nhà, gã không thể ngồi yên được nữa, bắt đầu nghe ngóng chuyện về Jaejoong.

Thế nhưng lại không gọi được vào điện thoại Jaejoong, đến nhà Junsu hỏi lại thường hay nhận được ánh mắt khinh bỉ. Lúc cho rằng Jaejoong cứ như vậy bốc hơi khỏi thế giới này lại ngẫu nhiên gặp đúng lúc đang ăn cơm.

Mấy cái tin đồn kia thật vớ vẩn, sếp của Jaejoong có bạn gái đó thôi! Rõ ràng, Jaejoong tên ngốc kia đang làm bóng đèn mà.

Vì vậy, Kalye mới diễn một màn kia. Cũng may, tin đồn kia đều là giả dối, Kim Jaejoong vẫn không thay đổi, đây mới là quan trọng nhất!

Kalye ôm lấy Jaejoong, nhưng Jaejoong lại vùng ra. Kalye có chút giật mình, nhìn Jaejoong. Jaejoong sửa sang lại biểu tình, chậm rãi nói.

“Thật xin lỗi, em chỉ là có chút không quen.” Sau đó chậm rãi ôm lấy Kalye.

“Jaejoong, chúng ta về nhà đi!” Kalye vươn tay sờ tóc Jaejoong, nhẹ nhàng nói.

Jaejoong không lên tiếng nữa.

Buổi tối hôm đấy, Kim Jaejoong cùng Jung Yunho đều ngủ bên người đã từng là người thân thiết nhất của mình, nhưng đều mất ngủ, đơn giản chỉ là vì muốn suy nghĩ một việc.

***

Yunho phát hiện, một số thói quen của anh đã thay đổi.

Kelly pha cà phê luôn rất đắng. Nhưng cô lại nói, đây là hương vị mà anh yêu thích nhất trước kia.

Nguyên lai đã quen uống cà phê hơi ngọt của Jaejoong, giờ mới phát hiện cà phê thực sự rất đắng. Còn nhớ rõ Jaejoong đã nói: “Dạ dày của anh không tốt, pha cà phê nên ngọt một chút.”

Kelly luôn làm cơm Tây. Nhưng cô lại nói, đây là những món mà bọn họ hay ăn thời đại học.

Nguyên lai đã quen ăn đồ Hàn Jaejoong làm, giờ mới phát hiện bò bít-tết có lúc lại dễ ngán đến vậy. Còn nhớ rõ Jaejoong luôn trêu chọc trong lúc mình ăn, còn dặn dò mình ăn cơm đúng giờ.

Kelly buổi tối luôn ngồi đọc báo. Trong phòng khách rất yên tĩnh, cô nói, anh không thích nơi ồn ào.

Nguyên lai đã quen Jaejoong ngồi trong phòng khách cười lớn xem hài kịch, giờ mới phát hiện phòng yên tĩnh lại đáng sợ đến vậy. Còn nhớ rõ Jaejoong nói anh cười lạnh lùng, cậu hi vọng anh có thể cười nhiều hơn, bởi vì cậu nói, Yunho, lúc anh không cười thật sự không đáng yêu chút nào.

Nguyên lai mới gần hai tháng thôi, thói quen có Jaejoong đã trở nên đáng sợ đến mức nào.

Thế nhưng, Yunho lại phát hiện, Jaejoong thay đổi.

Cậu tựa hồ bắt đầu trốn tránh Yunho. Cậu tự động xin đổi đi nơi khác, về lại vị trí ban đầu, không còn là thư ký riêng của Yunho. Thư ký mới của anh, là Kelly.

Yunho giao việc cho Jaejoong, Jaejoong sẽ giao cho Kelly hoặc những người khác đưa cho Yunho. Cậu tựa hồ tận lực tránh gặp Yunho.

Yunho nhìn những thay đổi này, chỉ biết cảm thấy bất đắc dĩ.

Jaejoong cũng nhận ra mình có chút đà điều, thấy sợ hãi khi gặp Yunho. Kalye mỗi ngày đều đưa cậu đi làm, tan tầm lại tới đón. Không biết, vì cái gì, Jaejoong rất sợ để cho Yunho nhìn thấy cảnh này.

Kalye mỗi ngày đều gọi điện thoại cho cậu, tin nhắn cũng ngày càng nhiều. Yunho rất mẫn cảm, Jaejoong không hy vọng Yunho phát hiện ra mấy điều đó, liền tự động xin chuyển đi nơi khác.

Jaejoong nhìn ra Yunho đối xử với mình càng ngày càng lạnh nhạt, chỉ có thể cười khổ.

Hai người chậm rãi trở nên bất hòa, lại khiến cho người xung quanh lo lắng.

“Jung Yunho, có thời giam tâm sự không?” Yoochun dưới sự bức bách của Junsu, gọi điện thoại cho Yunho. Junsu lại là dưới sự bức bách của Hee Chul, lại bức bách Yoochun gọi.

Park Yoochun là người hiểu rõ Yunho nhất, gã đương nhiên biết rõ kết cục khi gọi vào lúc này. Nhưng đây là lệnh của vợ yêu, không thể không nghe, vì vậy, Yoochun liền trở thành bia đỡ đạn.

“Yoochun, tao không rảnh rỗi như mày, tao còn có việc!” Yunho nói xong một câu, không do dự cúp máy.

“Yoochun, sao rồi?” Junsu mở to hai mắt nhìn Yoochun đang đơ người, có chút lo lắng. Yoochun quay đầu, thấy Junsu đang chớp chớp mắt, thuận thế nhào vào trong ngực Junsu.

“Su Su, tên khốn Jung Yunho kia mắng anh. Người ta thật đáng thương a!” Yoochun càng nói càng thương tâm, đóng kịch như thật, tuy vậy ít nhất có thể lừa Junsu nhà gã a.

“Ah, Yoochun đáng thương.” Junsu vỗ vỗ lưng Yoochun.

“Junsu à, an ủi anh đi!” Yoochun đột nhiên dừng nức nở, cười vô lại.

“Hạ lưu!” Junsu đẩy Yoochun ra, sau đó gọi điện cho Hee Chul.

Yoochun ủy khuất, còn tưởng rằng sẽ được vợ yêu tặng thưởng, ai ngờ… Junsu vậy mà lại…

“Hyung, Jung Yunho mắng chửi người khác, em không làm được, tự hyung hỏi Jaejoong hyung đi!” Junsu cũng nhận ra chồng yêu của mình chịu ủy khuất, nói chuyện mang theo chút giọng kêu ca.

“Nếu hyung có thể hỏi ở tên ngu ngốc kia chút gì thì sao phải nhờ đến em!” Hee Chul đối với Junsu luôn ăn miếng trả miếng, khiến cho Junsu chẳng biết nói gì.

“Hyung, đến cùng là làm sao vậy? Làm sao hyung biết bọn họ có vấn đề? Đến cùng là đã xảy ra chuyện gì?”

“Hừ, tất cả đều do thằng ranh con Jung Yunho kia…” Hee Chul đem hết chuyện hôm đó tỉ mỉ kể ra.

“Vậy, Jaejoong hyung giờ sao rồi?” Junsu cũng nhận ra chuyện lần này rất nghiêm trọng. Tuy Jaejoong chưa nói nhưng người ngoài ai cũng nhìn ra tình cảm của Jaejoong với Yunho, nhưng Yunho cứ như vậy mãi. Giờ Jaejoong….

Junsu cũng rất khó tưởng tượng, nếu Yoochun mang theo phụ nữ đến nhà làm loạn, mình sẽ phản ứng thế nào.

“Hyung là đang lo lắng tên ngốc kia điên rồi. Em biết hôm qua hyung thấy cái gì không?”

“Cái gì?”

“Kalye a, tên khốn nạn kia, Jaejoong vậy mà lại ở cùng tên kia. Cùng nhau ăn cơm, cười cười nói nói. Em bảo có giận không? Jaejoong tên ngốc kia là giận điên lên hay là cô đơn quá, sao lại ở cùng tên khốn nạn đó!”

Hee Chul bùng nổ, làm hại Junsu đã đặt ống nghe cách xa tai mà vẫn có thể nghe rõ.

“Còn có, em biết không? Hyung gọi điện cho Jaejoong, nó lại dám nói với hyung việc này đừng có quản!”

Hee Chul nước miếng tung bay nói, Yoochun rốt cục hiểu rõ vài chuyện.

Thứ nhất: Kelly trở về rồi, hơn nữa còn lôi kéo Yunho diễn một màn nóng bỏng trước mặt Jaejoong.

Thứ hai: Kim Jaejoong cùng với bạn trai cũ gần đây rất thân thiết, tựa hồ có dấu hiệu quay lại.

Thứ ba: Kim Jaejoong cùng Jung Yunho, quan hệ hai người gần đây rất căng thẳng, rốt cuộc phát sinh chuyện gì?

Lần này thì đau đầu rồi, phải làm sao bây giờ? Hai kẻ ngu ngốc đang yêu kia. Thật sự là hoàng đế không gấp thái giám lại gấp ah!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi