CÔ DÂU BƯỚNG BỈNH CỦA TỔNG TÀI

Chương 219

Lúc này, Hoắc Diệc Phong cầm một chậu tuyết, híp mắt nhìn Tô Tú Song, anh †a cười muốn đánh: “Cô gọi đi, kêu to lên đi, cho dù cô kêu rát cổ họng, cũng sẽ không có người đến cứu cô đâu”

“Anh sao lại biến thái như vậy!”

Tô Tú Song hung dữ nói.

Hoắc Diệc Phong hừ lạnh một cái, cũng không quan tâm đến cô.

Tô Tú Song nhấc mắt lên, khóe mắt vô tình nhìn Hoắc Dung Thành đang đứng phía xa, anh mặc một cái áo màu đen, lộ ra dáng người cao ngất.

Ánh mắt hơi chuyển động, một tia sáng xẹt qua mắt cô, trong lòng cô xuất hiện một ý nghĩ.

Cô tỉnh bơ, nhấc chân đi về phía Hắc Diệc Sâm.

“Nhóc con, cô muốn chạy trốn sao?

Cô cho rằng mình có thể thoát khỏi bàn †ay tôi sao?”

Khóe miệng anh ta cong lên, sau đó cũng đuổi theo, khi thấy Hoắc Dung Thành anh ta vẫn không dừng lại.

Nhắm vào Tô Tú Song sau đó ném một chậu đầy tuyết ra, toàn bộ đều ném hết!

Nói thì chậm nhưng hành động lại diễn ra rất nhanh, Tô Tú Song nhanh tay lẹ mắt, nhanh chóng trốn ở sau lưng Hoắc Dung Thành.

Người đàn ông với đôi chân thon dài, cô đứng ở sau lưng anh hoàn toàn bị che lấp.

Sau đó không khí đều yên tĩnh lại.

Hoắc Diệc Phong hít một hơi khí lạnh, dè dặt liếc một cái.

Chỉ thấy anh hai từ đầu đến chân đều là tuyết, nhìn có vẻ hơi chật vật, hiuwax lông mày còn vương lại khí tràng nguy hiểm lạnh như băng.

Bỏ cái chậu trong tay xuống, Hoắc Diệc Phong tỏ ra nghiêm mặt, sau đó không nói hai lời giống như một cơn gió mà chạy như điên vào phòng khách.

Thấy Hoắc Diệc Phong đã rời đi, Tô Tú Song nhẹ nhàng thở ra, cũng muốn nhân cơ hội này chạy trốn.

“Muốn chạy sao?”

Ai ngờ người đàn ông giống như sau lưng có mắt, chân cô mới bước về phía trước một bước đã bị Hoắc Dung Thành nắm lấy cổ tay kéo lại.

Dưới chân đều là tuyết rất trơn, cô lại đúng lúc dẫm trên đá, thân thể hơi nghiêng sau đó trực tiếp ngã về phía trước.

“AI”

Cô kinh hãi kêu lên, hai mắt nhắm chặt lại, cả người không c=khống chế được ngã nhào về phía người đàn ông.

Hai người không tránh được liền ngã trên đất.

Hoắc Dung Thành nằm dưới, Tô Tú Song nằm trên, nằm ngay trong ngực anh.

Không giống trong suy nghĩ, cô không hề cảm thấy đau đớn sau đó cô liền mở mắt ra.

Gương mặt người đàn ông tuấn mỹ gần trong gang tấc, thậm chí có thể nhìn thấy rõ ràng được lông mi của anh.

Ánh mắt Hoắc Dung Thành cũng dừng lại trên người cô.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi