CÔ GÁI ĐỐT MA - SƠ NHẤT ĐẠI BẠCH

Tinh khí là linh khí tinh túy, đối với con người, nó còn là căn cơ của sự sống. Nhưng nữ quỷ đây chỉ là do hấp thụ âm khí mà thành hình, trong thân thể ngoài âm khí ra cũng chỉ có quỷ khí. Con quái vật đầu chó này bám vào pho tượng, ngày ngày hưởng hương khói cung phụng, lại tích cực tích trữ linh khí, mục đích là để đợi đến ngày tạo được thân thể. Nhưng mà lúc quỷ khí đi vào cơ thể, những nỗ lực trước đây của đầu chó đã thành kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Tinh khí và âm khí, một âm một dương, hoàn toàn tương khắc. Thế mà giờ tinh khí của nó đã bị lẫn với quỷ khí, giống như nhỏ nước vào dầu sôi, pho tượng trong nháy mắt nổ mạnh. Pho tượng này cùng lắm chỉ là làm bằng gỗ, huống chi chưa hưởng hương khói được bao lâu, làm sao trụ được qua thể loại biến cố này. Mọi việc đến quá nhanh, Dương Miên Miên cũng không đoán được sẽ xảy ra chuyện như vậy. Thật là chuyện vui ngoài ý muốn.

“Aaaaa - ta muốn jeet ngươi!” Quái vật thẹn quá hóa giận, chỗ ký sinh đã bị phá hư, hắn cũng không tiếp tục trốn nữa, bay ra từ pho tượng, nhào tới hướng nữ quỷ. Sau đó, thân ảnh màu đen của hắn lại nhanh chóng xuyên qua nữ quỷ.

“Cô rốt cuộc là thứ gì?” Giọng nói hắn tràn ngập khiếp sợ.

Nữ quỷ hất hất tóc dài: ”Tôi là quỷ!”

Triệu Anh Hùng cả người chấn động, không thể tưởng tượng được, nhìn chằm chằm vào nữ quỷ.

Khó trách, khó trách tại sao cô ấy lạnh như vậy.

Nữ quỷ là nhờ vào âm khí nồng đậm ở nơi này mà ngưng lại thành thân thể, nói cách khác là thân thể hiện tại của cô và quái vật là cùng nguồn gốc, Đầu Chó muốn thương tổn cô là điều không thể. Đầu Chó kì quặc kêu oa oa, khói đen quanh thân ngày càng nhiều, dần dần ngưng tụ lại thành hình ảnh hắc thể cao bằng người thường.

Do quỷ khí đã phá hủy bức tượng, những người lúc này từng cầu nguyện với bực tượng cũng chậm rãi thanh tỉnh. Sau đó bọn họ nhìn thấy một hình ảnh người phiêu phiêu trên không trung.

“Úi trời, đây là gì vậy?”- Có người kêu to ra tiếng.

Dương Miên Miên ngồi trong vòng, không nói gì, nhưng đôi mắt sau kính đen lại lập lòe niềm vui.

Thứ này cuối cùng cũng chui ra.

“Các người hôm nay, một người cũng đừng nghĩ có thể thoát khỏi đây!” Giọng nói bóng đen kia hung ác tàn bạo.

Pho tượng bị hủy, bóng đen cũng không vòng vo nữa. Hắn vì trọng sinh đã nỗ lực nhiều như vậy, tuyệt đối không thể nào bỏ dở giữa chừng như thế này. Không ai có thể ngăn cản hắn!

Âm khí xung quanh bỗng chốc đậm đặc, nhiệt độ nhanh chóng giảm xuống. Rõ ràng trời mới vào thu, mà cảm giác như đã vào đông, cái lạnh này giống như tuyết rơi, lạnh đến mức xương cốt đều đau.

Đây là âm khí ngưng hình.

Có tiếng gì đó trong bóng đêm ngày càng rõ ràng, ồn ào đến mức làm da đầu tê dại. Dư Duyên nhăn chặt mày, đây chính là âm thanh anh đã nghe thấy từ lúc đi vào giáo đường. Tiếng ồn ào ngày càng lớn hơn, những người trong phòng hoảng sợ, phát hiện ra trong bóng đêm dần dần trồi lên vô số mặt người, vẻ mặt gần như là giống nhau, một cái lại thêm một cái.

Vẻ mặt nhắm hai mắt, thành kính, nhưng những lời nói ra lại làm người nghe sởn tóc gáy

“Tôi mong vợ c.h.ế.t sớm chút, để ly hôn không cần chia tài sản cho bà ta!”

“Tôi hi vọng giám đốc ngày mai sẽ bị công ty sa thải, không có ông ta, vị trí kia sẽ là của tôi!”

“Tôi muốn tiền, thật nhiều tiền…”

Các thể loại tham niệm từ trong những khuôn mặt kia tuôn ra, giống như những tiếng gọi hồn nguyền rủa, làm gợi lên trong lòng người nghe những dục vọng tối tăm nhất, những ý niệm tà ác nhất. Mọi người vừa mới thanh tỉnh lại chút ít, lại bắt đầu trở nên mơ hồ.

Tự nguyện hiến tinh khí của mình cùng với bị đoạt đi tinh khí rõ ràng có khác biệt, chính vì thế ban đầu đầu chó mới định ra quy tắc trò chơi, nhưng mà giờ pho tượng đã bị hủy, hẳn không chờ được nữa. Bóng đen cười khặc khặc hai tiếng, cảm giác rất hưởng thụ khi những người này rơi vào trong bể dục vọng: ”Thế giới này không ai là cao thượng cả, bọn họ dơ bẩn, vô năng, ích kỷ. Đên đây, cùng đến đây đi, làm tín đồ của ta đi, ta sẽ cho các ngươi hết những gì các ngươi muốn.”

Chậm rãi, có những người không chịu được mê hoặc, chìm đắm trong những ảo ảnh mà bóng đen tạo ra, bắt đầu nói ra những tham niệm của mình. Người đó vừa dứt lời, thân thể sẽ nhanh chóng héo quắt đến cả mắt thường cũng nhận thấy được, nhưng chính họ lại không thể cảm giác được, vẫn như cũ đắm chìm trong ảo ảnh. Dương Miên Miên nhìn tinh khí của những người đó không hoàn toàn đi vào chỗ đầu pho tượng trên mặt đất, mà chui vào sàn nhà.

À, là cái tượng đầu chó phía dưới cái giá chữ thập ở tầng 1.

Thấy có người bắt đầu hiến tinh khí, tâm tình bóng đen vô cùng tốt, lại cười hai tiếng, tiếp tục dụ hoặc: ”Ở chỗ ta, các ngươi sẽ đạt được hết khát vọng của mình…Đến đây đi, cho ta hết tinh khí của các ngươi…”

“Cái muội muội nhà ngươi!”

Dương Miên Miên khoát tay một cái đã bắt được bóng đen đang vòng vòng trên đỉnh đầu bọn họ. Giọng nói kia bỗng im bặt.

“Ta nhịn ngươi lâu lắm rồi, ngươi có biết giọng nói của ngươi khó nghe lắm không?”

Kim cương nữ nhân Dương Miên Miên túm được chính là đuôi của hắc ảnh.

“Ngươi còn muốn chạy sao?” Cảm giác được thứ trong tay giãy dụa, Dương Miên Miên không nói hai lời, xách bóng đen lên, khởi động cánh tay, loạn một hồi.

“Ta cho ngươi chơi trò chơi! Ta cho ngươi hút tinh khí! Ta cho ngươi giả thần giả quỷ!”

“Đại …Đại sư…!”

Võ Tiểu Tứ và Triệu Anh Hùng đứng bên xem, há hốc mồm.

Trời ạ. Đại sư quá lợi hại!

Trời ạ. Dương tiểu thư quả là đáng sợ!

Tay không đánh quỷ, thật là quá hung tàn. Hai người không hẹn mà cùng nhìn về phía Dư Duyên, lại thấy Dư Duyên đang tập trung xem Dương Miên Miên đánh quái, biểu tình có chút…tự hào…?

Âm khí trong giáo đường này thật là quá nồng đậm, dương khí của Dương Miên Miên bị áp chế không ít. Từ lúc cô nắm được bóng đen, hắn cũng khống giống những con quỷ bị cô bắt thường ngày, trực tiếp bị bỏng cháy, chỉ là vòng đen kia sẽ phai nhạt một ít, nhưng lại nhanh chóng được âm khí lấp đầy.

Nhưng với Dương Miên Miên, bát tự không dùng được thì đoan giản dùng vũ lực, chỉ dùng thế thôi mà đối phương cũng bị đánh không còn sức đánh trả. Tiếng tin nhắn điện thoại vang lên liên tục, Dương Miên Miên càng ra sức đánh. Sau một hồi, toàn thân bóng đen rũ rượi như chó chết.

Bà chủ vẫn luôn ngồi ngây ngốc trong vòng người thấy bóng đen bị đánh thê thảm như vậy, bỗng hét to một tiếng, bổ nhào lên người bóng đen. Dương Miên Miên đang cầm bóng đen trong tay, vì thế cũng phải dừng lại.

“Cô đừng đánh cậu ta nữa, cầu cô đừng đánh cậu ấy nữa!” Bà chủ biểu tình thống khổ: ”Cậu ta cũng là người đáng thương thôi, tại sao cô không chịu buông tha cho chúng tôi?”

“???” Dương Miên Miên biểu tình có chút dại ra.

Chẳng lẽ là cô có chút hiểu lầm gì với hai người này sao?

Bà chủ che chở cho bóng đen, khóc đến giống như một đóa Tiểu Bạch Liên: ”Các ngươi lớn lên vừa xinh đẹp, sự nghiệp lại thành công, mọi việc hạnh phúc mỹ mãn, tại sao chúng tôi lại lớn lên thống khổ như vậy, chúng tôi chỉ muốn sống tốt một chút, vậy là sai sao?”

Dương Miên Miên chớp mắt: ”Các bà yếu đuối nên jeet người cũng hợp lý sao?”

Khóe mắt bà chủ vẫn lưu lại chút nước mắt, đáng thương vô cùng: ”Là chính bọn họ tự nguyện, mà bọn họ sống cũng không như ý, c.h.ế.t đi cũng coi như là một sự giải thoát!”

Dương Miên Miên bị thái độ hiển nhiên của bà chủ làm cho bật cười: ”Vậy sao bà không đi c.h.ế.t đi?”

Đầu chó đã bị đánh đến mức như vậy, cũng không thể duy trì âm khí trong giáo đường được nữa. Âm khí dày đặc ngày càng tan đi, lúc này Dương Miên Miên cũng nhìn ra, trên người bà chủ một nửa là âm khí, một nửa là nhân khí, hóa ra đã trở thành dạng quái vật nửa người nửa quỷ.

Bà ta đã lấy mạng ra giao dịch cùng quỷ, đến cả cái quý giá nhất là sinh mệnh cũng từ bỏ, loại người này có gì đáng thương chứ? Dụ hoặc mà đầu chó gây ra tuy rằng đã dừng, nhưng tinh khí vẫn không ngừng chui qua sàn nhà, mất dạng. Dương Miên Miên cũng không muốn phí thời gian nữa. Quy tắc đầu chó đưa ra, chính hắn đã phá vỡ, cô cũng không cần do dự về cái quy tắc đấy nữa.

Cô đi đến bên bóng đen, định túm hắn ra ngoài kêu Tiểu Bạch đến bắt đi. Ai ngờ cô vừa đi tới gần, bóng đen bỗng run lên một chút, nháy mắt đã đi vào cơ thể bà chủ. Đáy mắt bà chủ bỗng lóe lên tia sáng màu đỏ, móng tay dài ra: ”Khặc khặc, nhân loại thật là dại dột đáng yêu.”

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, ngón tay sắc nhọn đã nhanh chóng hướng về phía trán Dương Miên Miên đ.â.m tới. Cô đang muốn phản ứng, phía sau bỗng truyền tới một lực mạnh mẽ, cô không phòng bị, liền bị ngã về phía sau, rơi vào lồng n.g.ự.c lạnh lẽo.

“Bành!!!”

Dư Duyên nhấc chân, ưu thế chân dài đã có chỗ thể hiện, vô cùng nhuần nhuyễn. Bà chủ đang bị đầu chó bám vào người, bị đá một phát ra xa.

“Lợi hại!”. Dương Miên Miên tán thưởng trong lòng.

Dư Duyên thu hồi chân, toàn thân hoàn hảo không xê xịch đến cả góc áo.

“Quá ngầu”. Nữ quỷ mắt như phát sáng, không hổ là người đàn ông bụng sáu múi, chính là cấp độ như vậy.

Phản kích không thành lại còn bị đá một cú như vậy, đầu chó liền nóng nảy đi đến bàn thờ Phật, rút ra từ sau bàn thờ một thứ.

“Đây là do các người ép ta!”

Dương Miên Miên nhìn thấy đồ vật trong tay đầu chó, đồng tử co rụt lại.

Mãnh vỡ Nghiệt Kính Đài (Gương soi nghiệt, ma quỷ đứng trước gương này sẽ hiện lên hết tội nghiệt trong đời.)

Khó trách đầu chó lại có thể làm tầng hai giáo đường này thành nơi âm dương lẫn lộn như vậy. Trăm năm trước lệ quỷ quấy phá, đánh vỡ Nghiệt Kính Đài, mảnh vỡ rơi xuống nhân gian. Trăm năm nay, Địa phủ vẫn đang tìm kiếm những mảnh vỡ này. Phàm là người tìm được mảnh gương này đều được thưởng rất hậu.

Công bố này vẫn luôn đứng ở đầu app Kim Mãn Lộ, nên hình dáng mảnh vỡ này giống như đã khắc vào đầu cô vậy. Không nghĩ tới lại ngẫu nhiên thấy được. Dương Miên Miên nhìn thứ trong tay đầu chó, ánh mắt như phát ra tia sáng, nhìn bộ dáng như sói đói gặp thỏ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi