CÔ LUẬT SƯ XINH ĐẸP VÀ TỔNG TÀI LẠNH LÙNG

Sau một lát nói chuyện, tất cả mọi người đều trở vào xem tình hình của Trương Chấn. Bước vào thì thấy anh đã tỉnh, Triệu Yến nhẹ nhàng bước đến chỗ anh

**"Anh thấy trong người sao rồi hả?"**

**"Anh không sao"**. Vừa nói anh vừa nắm lấy và vỗ nhẹ lên mu bàn tay cô

Mọi người nhìn nhau rồi ra ám hiệu, riêng họ cũng thấy bản thân mình giống cái bóng đèn chiếu sáng cho Trương Chấn và Triệu Yến thân mật, từng người biện lí do để rút lui

- Tôn Hữu Nam: **"A, Tiểu Kiều cảm thấy hơi mệt, tôi đưa cô ấy về trước"**

- Lý Chí Tiền: **"Tối rồi, tôi phải đưa Lạc Dĩnh về"**

- Cao Lãng: **"À, tối nay tôi còn phải đi trực"**

- Tam Chánh và Điền Hạo: **"Thuộc hạ ra ngoài canh phòng"**

Nói rồi ai cũng lần lượt rời đi, trong phòng chỉ còn Triệu Yến, Trương Chấn và ba mẹ Trương. Thấy Triệu Yến đã phải làm phẫu thuật cho Trương Chấn, nghĩ chắc cô cũng mệt nên bà dịu dàng nói

**"Tiểu Yến, con cũng đã mệt rồi, hay là con về nghỉ ngơi đi, chúng ta ở đây với thằng bé cũng được"**

**"Con..."**

**"Không được, ba mẹ về nghỉ ngơi đi, để cô ấy ở lại đây với con"**. Triệu Yến chưa kịp nói xong thì đã bị Trương Chấn hùng hổ cắt ngang

**"Con bé đã mệt rồi, để con bé về nhà nghỉ ngơi đi!"**

**"Cô ấy không mệt. Đúng không em?"**. Anh vừa nói vừa nhìn cô chớp chớp mắt giống như một chú cún con khiến cả người cô mềm nhũn *"Anh ấy như vậy là đang làm nũng sao? Người đàn ông này cũng có lúc đáng yêu vậy sao?"*

Ba mẹ Trương nhìn thấy thái độ này của anh thì trố mắt nhìn nhau, đây có còn là đứa con trai lạnh lùng, nghiêm túc của họ không vậy.

**"Hai bác về nghỉ ngơi đi, con ở lại đây với anh ấy cũng được"**. Triệu Yến không thể làm ngơ trước hành động này của anh liền nhỏ nhẹ nói với ba mẹ Trương

**"Thôi được, nếu như con đã nói vậy thì hai bác sẽ ra về. Tối nay khổ cho con rồi"**

Ba mẹ Trương nói rồi liền tươi cười ra về. Vừa bước ra khỏi cửa phòng liền nhấc máy gọi về Triệu gia

**"A Lan à, có thể chúng ta sắp thành sui gia với nhau rồi đó"**

**"Ý của bà là sao?"**. Mẹ Triệu ở đầu dây bên kia hớn hở hỏi

**"Tiểu Yến và A Chấn hình như có tình cảm với nhau rồi đó. À mà tối nay con bé không về nhà đâu"**

**"Được được, miễn là đi với A Chấn thì đi đâu tôi cũng chịu"**

**"Haha"**

..............

Còn ở trong phòng bệnh, Triệu Yến ngồi ở ghế sofa cố nén cười, nghiêm mặt chất vấn

**"Anh có phải là đang muốn hành hạ em không hả? Em đang mệt muốn chết mà còn bắt em ở lại"**

**"Tiểu Yến, đừng giận mà. Chỉ tại anh không nỡ xa em thôi"**

Nghe anh nói vậy khiến tim cô mềm nhũn, không chịu nổi mà nở một nụ cười hạnh phúc

**"Tạm thời tha cho anh đó. Được rồi, đã muộn rồi, anh mau nghỉ ngơi đi"**

Lúc cô định nằm xuống sofa nghỉ ngơi thì Trương Chấn la lên

**"Em không được nằm ở đó"**

**"Chẳng lẽ anh không cho em ngủ sao?"**

**"Em mau lên giường ngủ với anh, ngủ ở đó sẽ không thoải mái"**

Nghe anh nói, cô vui vẻ đứng dậy đi đến cạnh anh

**"Là anh nói đó"**. Nói xong cô lập tức nằm xuống ngay cạnh anh. Anh vươn tay lấy chiếc áo vest của mình và lấy ra trong túi áo một hộp nhung đỏ hình vuông đẹp mắt đưa trước mặt cô, anh mở ra rồi nhẹ nhàng nói

**"Tiểu Yến, làm bạn gái anh nha!"**

Triệu Yến bất ngờ một lát rồi cũng nhanh chóng gật đầu, mắt cũng đã ngấn lệ. Thấy cái gật đầu của cô, anh vui sướng đeo vòng tay cho cô. Đeo xong, anh ôm cô vào lòng thủ thỉ

**"Bảo bối, ngủ ngon"**

Tam Chánh và Điền Hạo ở ngoài lâu lâu lại nhén nhìn vào rồi nở nụ cười đầy ám hiệu

**"Chúng ta sắp có chị dâu rồi, lão đại quả thật rất may mắn khi yêu được một người như cô ấy"**

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi