CÔ MÃI LÀ NGƯỜI EM YÊU

Ngửi ngửi mùi hương của cô chán chê thì nó nằm ra bàn mà gật gù ngủ. Nó còn có được biệt danh của mọi người đặt cho nó là Sâu Ngủ vì nó có thể ngủ bất cứ lúc nào và chổ nào cũng có thể ngủ.

" Nè nè nhóc con " Cô quay lại gặp nó ngủ gật thì khều khều nó

" Ưm ưm để tao ngủ chút đi Vũ " nó đang mớ ngủ tưởng đâu đang trong lớp học

" Nè em kêu ai là tao vậy! dậy ngay cho cô " cô nhéo tai nó kéo nó dậy

" A đau đau đau cô ơi " giờ nó mới tỉnh ngủ

" Xem xem bị cô Sử kêu xuống đây đợi mà ngủ vậy hả nhóc " vẫn còn nhéo tai nó

" Buông ra đi cô đau quá ah ~ tại em chán mà nên chỉ biết ngủ thoi  "

" Giỏi ha " từ từ buông tha cho cái tai của nó

" Đâu có giỏi gì đâu cô "

" Ủa mà thầy cô kia đâu hết rồi cô "

" Họp xong đều đi về lớp tới tiết dạy hết rồi "

" Ủa vậy sao cô còn ở đây vậy " nó thắc mắc, tuy nói chuyện vẫn không biểu cảm gì là hồi hộp hết nhưng tim nó đang đập rất nhanh vì đứng gần còn nói chuyện được với cô xinh đẹp nữa chứ

" Cô chưa tới tiết ~ nên kêu nhóc thức dậy luôn "  * ác ít xịu *

" Vậy mà cô cũng nở lòng nào kêu em thức dậy sao " nó giả bộ mếu mếu

" Bỏ ngay cái biểu cảm ấy dùm cô cái đi nhóc "

" Dạ " Vậy là mỗi người một ghế ngồi im lặng không ai lên tiếng

Nó thì ngồi suy nghĩ để xem kiếm chuyện gì để làm quen với cô  thì chợt nghĩ ra cách thì làm ngay và luôn:

" Cô gì gì ơi ~ cô ơi em chán quá à " Nó tuy biết tên cô rồi nhưng vẫn muốn là chính miệng cô nói tên ra nói cho nó nghe

" Cô gì gì ơi là cô nào vậy? " Cô khó chịu hỏi lại nó

" Là cô á! em đâu biết tên cô đâu nên gọi vậy cho lịch sự ạ " Nó cười hì hì

" Hết nói nỗi em rồi, cô tên là Mỹ Phương nên đừng có kêu là cô gì gì ơi nữa nha "

" Dạ cô ~ " Nó show nụ cười làm điêu đứng bao nhiêu người ra cho cô xem

Làm cho tim cô đập nhanh khi nhìn thấy nụ cười của nó, lần đầu tiên cô mới có cảm giác vậy với người nào đó.

" Cô ơi cô ~ em chán quá cô có gì chơi không cho em chơi đi không là em ngủ tiếp á " Nó lên tiếng kéo cô trở về thực tại

" À à vậy em lấy đt cô chơi game đi chứ đừng có ngủ "

" Dạ! mà cô ơi cô có xài Facebook không cô " Nó tò mò hỏi luôn

" à có em! mà em hỏi chi vậy "

" À không có gì chỉ là e tò mò hỏi để kết bạn thoi à cô "

Vậy là cô nói tên FB của cô để nó kết bạn nha xong rồi còn đưa đt cho nó chơi game, đang xem giáo án mà tự nhiên nó bật dậy la lên làm cô hết cả hồn rồi la nó

" Làm gì mà la dữ vậy? "

" Em thua game nên tức thoi à cô "

" Đâu game gì thua mà la dữ vậy ~ "

" Game bắn gà nè cô ~ nó ác quá trúng có trái boom mà tiêu tan công sức em bắn nảy giờ "

" Để cô chơi thử " giành đt lại ngồi chơi còn nó thì ngồi sát bên cô hồi nào không hay

Hai người cứ thế mà chơi game, lúc thua thì người đỗ thừa người kia nên mới thua còn thắng thì đập tay ăn mừng * Không biết cô trò hay bạn bè nữa haizzzzz ~ *

# Tùng tùng tùng #

Đã tới giờ ra chơi mà hai người vẫn không hay biết gì, thầy cô khác bước vào phòng giáo viên cũng không hay  đến khi rât nhiều thầy cô nhìn hai người họ mới biết là có người khác trong phòng, nhưng có gì lạ lắm sao mà nhìn ghê vậy thì cô quay sang bên nó.

Thì giật mình vì hai người ngồi rất gần nhau nha, nó gặp cô quay lại cũng giật mình mà không hay biết mình với cô ngồi gần thật gần. cô nhanh chóng dẹp đt đi và đi ra ngoài làm nó không kịp làm gì mà ngồi lóng ngóng tại chổ nhìn mấy thầy cô khác nhìn mình.

Lát sau cô Ngọc đi xuống la nó trận vì nảy ngủ trong lớp học, rồi phạt nó là cuối giờ học thì ở lại trực vệ sinh sân trường, mà sân trường nó đâu có rộng lắm đâu có 1km vuông ah =)))

Hết giờ ra chơi thì nó trở về lớp học với tâm trạng phơi phới khác lúc nó đi xuống phòng giáo viên một trời một vực luôn làm mấy đứa bạn của nó bất ngờ nên lại chổ nó hỏi:

" Ê sao mày xuống dưới gặp được cô xinh đẹp của mày hay sao mà vui vậy Muối " thằng Nu nhiều chuyện hỏi

" Ừ tao gặp được cô xinh đẹp! còn được nói chuyện với cô nữa à còn à mà thôi đi " nó nghĩ đến chuyện lúc nảy thì không thể k nở nu cười

" Trời má ơi con này nay sảng luôn rồi, thoi về chổ đi sắp tới tiết toán rồi kìa " vậy là đứa nào cũng nhìn nó cười rồi lắc đầu phán câu " bệnh nặng rồi " =))))

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi